Quyền Tài

Buổi sáng.

Trong sân.

Đổng Học Bân nghe mà sửng sốt: "Chủ hộ? Tên của tôi?"

"Ừm, là tên cậu." Trương Long Quyên nói.

"Nhưng tôi chưa đưa cho ngài chứng minh thân phận mà?" Đổng Học Bân nói.

"Ha ha, chị Trương cậu cũng có chiêu làm mà." Trương Long Quyên ngả ngớn hút thuốc.

Đổng Học Bân nói: "Sao có thể, hơn nữa bất động sản trên danh nghĩa của tôi đã có một căn biệt thự, cái này..."

Trương Long Quyên cười nhìn hắn, "Coi tên nhóc cậu gấp kìa, từ từ nghe chị Trương cậu nói đi, biết cậu hiện tại là quan viên ủy ban kỷ luật, thân phận không giống, cấp bậc cũng không giống, hơn nữa trong cơ quan nhà nước khẳng định phải chú ý việc này, chị Trương cậu cũng không phải đại tỷ ngốc, điểm ấy còn không rõ ràng? Còn có thể khiến cho tên nhóc cậu gây họa trên thân hả? Tôi tự nhiên có biện pháp của tôi, còn nhớ rõ chúng ta đi đổ thuyền là vì cái gì không? Không sai, là quốc an cần thân phận của chị Trương cậu cầu chị hỗ trợ của, cuối cùng cũng đáp ứng đem tiền đánh bạc thắng được hợp pháp hóa, cũng là tẩy trắng, vài ngày trước lúc sang tên, tôi liên hệ cùng người của quốc an, để cho bọn họ đem tên chủ hộ qua cho cậu, cũng là tốn nửa ngày nước miếng của tôi, bọn họ mới phái người làm, số tiền này lại nói tiếp cũng là cậu thắng được, cũng coi như là chuyện bọn họ nên xử lý giải quyết hậu quả tốt, cho nên cậu yên tâm đi, bọn họ sẽ làm thỏa đáng, chủ hộ tuy rằng là tên của cậu, nhưng người khác muốn tra cũng tra không được cậu, cho dù có người tra, cũng sẽ có phòng ban tương quan giải quyết tốt hậu quả cho cậu, đây là chuyện quốc an lúc trước đáp ứng, bọn họ chạy không được."

Đổng Học Bân do dự nói: "Thích hợp không?"

Trương Long Quyên cười nói: "Có cái gì không thích hợp?"

"Ba trăm triệu, hơn nữa nếu như muốn bán đi. Bốn năm trăm triệu phỏng chừng cũng có người dám mua, cái này. Quá quý, ngài còn ra tiền..." Đổng Học Bân luôn cảm thấy không tốt, "Lúc đầu hẳn là tôi cảm ơn ngài mới đúng, chuyện đầu tư huyện Trinh Thủy nên cảm ơn, sao còn khiến cho ngài... Được rồi, bằng không tôi đem tiền trả cho ngài nha, ặc, nhưng trong tay tôi không có một trăm triệu. Sau này trả ngài?"

Trương Long Quyên chỉ vào hắn nói: "Cứ lắm mồm."

Đổng Học Bân cười khổ, "Không phải lắm mồm, tôi là..."

"Được rồi, cậu không thích nói tôi cho người khác." Trương Long Quyên làm bộ lấy điện thoại di động lật lật danh bạ, "Cho lão tình nhân nào đây nhĩ."

Đổng Học Bân đổ mồ hôi, "Ngài còn có tình nhân hả?"

Lần trước Từ Yến len lén nói cho mình biết, Trương đại tỷ vẫn là xử nữ.

Trương Long Quyên tiêu sái cười."Ồ, ghen tị?"

Đổng Học Bân vội nói: "Không có, tôi chỉ là hỏi."

"Được rồi." Trương Long Quyên vỗ đầu của hắn, "Ngay cả nhà ở cũng không dám nhận, còn muốn kua chị Trươngc`? Đi thôi, nhìn nhà ở!"

Đổng Học Bân vừa nghe, cũng đành nói: "Vậy, vậy tôi nhận trước, cảm ơn."

"Giả khách khí, đi, chị Trương cậu mấy ngày nay đều ở chỗ này. Thay cậu thử nhà ở trước, ha ha. Thứ nên mua tôi cũng mua giúp cậu, cái gì cũng không thiếu." Trương Long Quyên dẫn hắn đi gian phòng bắc trước, bên trong, quả nhiên mọi thứ đều đủ toàn bộ, gia cụ đều có, gia cụ chủ yếu là lấy phong cách phục cổ là chính, rất có ý tứ, "Thế nào? Cũng được chứ? Bên trong là phòng ngủ, bên trái một gian bên phải một gian, chăn đệm giường cũng đều đủ, ừm, cậu tự nhìn xem còn thiếu cái gì đi."

Đổng Học Bân nhìn mà con mắt đều quên chớp, "Không thiếu không thiếu, thật không tồi."

Cửa phòng ngủ và cửa sổ đều là loại làm bằng gỗ phục chế, đi vào phòng bên trái, Đổng Học Bân đã bị không gian rộng mở bên trong hấp dẫn.

Đủ lớn thật!

Bằng cả một phòng khách lớn!

Ặc, giường cũng đủ lớn, đồng dạng cũng bằng gỗ!

Bất quá tầm mắt của Đổng Học Bân lập tức bị một ít đồ khác hấp dẫn, sau đó liền có chút mặt đỏ, bởi vì trên tấm lót giường màu đỏ lại có rất nhiều quần áo và đồ dùng hàng ngày của phụ nữ, có vớ chân, loại ren nè, loại màu đen da bóng nè, còn có một vài cái quần lót chữ T thần thánh cũng rơi trên giường, có đỏ, có tímủa, quần áo cũng có rất nhiều món, vừa nhìn là biết ngay phong cách ăn mặc quần áo của Trương đại tỷ, cái loại quần áo vừa bạo lộ vừa khêu gợi này, phụ nữ bình thường đều là không có can đảm mặc, chỉ có Trương đại tỷ loại tính cách này mới dám cái gì cũng không từ chối, da mặt nàng có thể nói là cũng dày ngang ngửa Tạ Tuệ Lan.

"Ặc." Đổng Học Bân ho khan một tiếng.

Trương Long Quyên cười nói: "Sáng sớm lúc đi có thử quần áo, cũng không biết cậu về tới, đi ra ngoài cũng quên dọn, ha ha, không ngại chị Trương ngủ giường cậu chứ? Đây là phòng ngủ chủ, sau này cũng là địa bàn của tên nhóc cậu, chị Trương thay cậu thử giường trước."

Đổng Học Bân làm bộ không thèm để ý, "Không có việc gì không có việc gì." Thật ra tròng mắt vẫn đang nghía.

"Tới, đi hai gian phòng tây nhìn." Trương Long Quyên căn bản không coi là gì, cười ôm hắn, cùng hắn đi phòng tây, "Ở đây coi như là khách phòng, cũng có thể ở, hai phòng phía tây cộng lại cũng không nhỏ hơn so với phòng bắc bao nhiêu, sau này mang bạn bè tới, có thể cho bọn họ ngủ chổ này, giường cũng đủ, tất cả đều là giường đôi hai người." Sau khi xem xong, Trương Long Quyên lại dẫn hắn đi ra hai gian phòng đông, "Có cú cách ngôn nói là có tiền không ở phòng đông nam, phòng đông lấy ánh sáng không tốt, quanh năm bị mặt trời chíu vào, muốn ở cũng không phải là không thể được, bất quá phòng bắc phòng tây nhiều gian phòng như vậy, cái này không cần phải, chị Trương cậu tìm người sửa lại cho cậu một chút, phòng đông biến thành phòng sách, có thể đọc sách viết chữ chơi máy vi tính, một phòng khác đổi thành phòng tắm, khí than không tốt, cũng phiền phức, nên làm máy nước nóng luôn."

"Đều là mới làm?"

"Bạn của tôi sinh ý không ở đây, nhà ở giữ lại cũng không ở, cho nên cái gì cũng không có, tất cả đều là chị Trương cậu làm cả."

"A, không ngờ ngài thu xếp nhiều ngày như vậy hả?"

"Ha ha, cảm động không?"

"Ừm, cảm ơn."

Một gian...

Hai gian...

Ba gian...

Đổng Học Bân tới tới lui lui đi dạo một vòng, đem tất cả phòng đều nhìn, thoả mãn, tâm tình của hắn lúc này ngoại trừ thoả mãn vẫn là thoả mãn!

Cái Tứ Hợp viện này quá tuyệt vời!

Cái này hầu như là nơi ở mà Đổng Học Bân tha thiết ước mơ!

Kinh thành so ra kém hoàn cảnh các thành phố phía nam khác thậm chí là rất nhiều thành phố của phương bắc, núi không cao bằng người ta, nước không xanh như người ta, xanh hoá cũng có cực hạn, cho nên khu nhà cao cấp như biệt thự, cho dù cái loại biệt thự cao nhất kinh thành, cũng không hơn Tô - Hàng ( Tô Giang - Hàng Châu, hai tỉnh nổi tiếng ở Trung Quốc có nhiều cảnh đẹp tự nhiên) bên kia, căn bản là không phải một đẳng cấp, hoàn cảnh chênh lệch quá lớn, thế nhưng chỉ riêng Tứ Hợp viện của kinh thành là tất cả thành phố khác đều không gì có thể so sánh, đây là một loại văn hóa độc đáo của kinh thành, cho nên Đổng Học Bân thật sự là càng xem càng thích, quả thật đều muốn dọn vào ở. Suy nghĩ một chút đến biệt thự bên Tây Sơn của mình, Đổng Học Bân đều lười, không nói bầu không khí không có cách nào so với ở đây, chỉ nói giá nhà thôi, biệt thự hiện tại tăng giá không ít, nhưng cũng là khoảng chừng vài triệu là cùng, kém hơn gấp mười lần!

Nghĩ mình lại có thể có được một tòa Tứ Hợp viện riêng biệt thuộc về mình, Đổng Học Bân cảm thấy quá đã, nói ra đều có thể hù chết người!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui