Quyền Tài

Phòng khách sân bay.

Lời nói của Đổng Học Bân quả thật làm kinh sợ không ít người.

Ai cũng không ngờ rằng Đổng bí thư vừa đến đây thì sửa chữa sai lầm cho huyện Tiêu Lân, không chỉ giải vây cho bọn họ, bầu không khí cũng nhất thời thay đổi. Thật ra lời nói trước đó của Đổng bí thư đều là những thứ trên tư liệu, chỉ là nói ra nguyên văn mà thôi, nhưng dưới cái cục diện này cũng chỉ có Đổng bí thư đứng ra nói những cái này mới có tác dụng, bởi vì hắn là người đứng đầu, hắn là lãnh đạo cấp bậc cao nhất trong tất cả quan viên ở đây.

Chu Trọng Tưởng nghe xong, vô cùng kinh ngạc, "Không ngờ rằng Đổng bí thư lý giải công ty chúng tôi như thế."

Đổng Học Bân cười nói: "Đó là tự nhiên, đại danh của Chu tổng chúng tôi sao có thể không biết?" Chỉ chỉ người thanh niên phạm sai lầm của cục chiêu thương nói: "Cũng là tiểu đồng chí của chúng tôi mới đến, nghiệp vụ còn không thuần thục, cũng không có kiến thức, mới không biết Chu tổng, ha ha."

Chu Trọng Tưởng cũng rất hưởng thụ, ông ta từ đầu không nói không cười cuối cùng cũng lộ ra nụ cười, "Đổng bí thư quá khách khí, ngay cả công ty chúng tôi ngày mấy tháng mấy đưa ra thị trường đều nhớ kỹ, tôi thật sự là vừa mừng vừa sợ."

Hai người ngài một câu tôi một câu, bầu không khí càng ngày càng tốt.

Kế tiếp, Đổng Học Bân cũng không chậm trễ những người khác, nhìn về phía Vương Oánh trước đó tự giới thiệu qua và người trung niên còn lại không nói chuyện, nở nụ cười, sau đó lại quay lại người thanh niên phạm sai lầm của cục chiêu thương nói: "Tiểu Trần, tôi phổ cập cho cậu một chút, vị này chính là Vương Oánh Vương tổng, vị này chính là Trương Suất Binh Trương tổng, công ty của Vương tổng Trương tổng tuy rằng tạm thời chưa có đưa ra thị trường, nhưng quy mô công ty không nhơ hơn so với Chu tổng, ví dụ như khu khai phá mới ở Thượng Hải chạm tay vào là có thể bỏng, trước đó tin tức có đưa tin qua, khối đất đó cũng là Vương tổng lấy tới, còn là địa vương quanh thân, trong giới ai không biết chuyện này hả? Còn có công ty của Trương tổng, tuy rằng hiện tại đang trong lúc chuyển hình, đang tiến quân vào ngành truyền thông. Những mà điền sản trước đó tích lũy, cũng là một con số khổng lồ, cũng là một nhóm điền sản sớm nhất trong nước, hiện tại trùm điền sản thế hệ trước, có người nào không nhận ra Trương tổng? Cậu đó, học nhiều chút đi, ngay cả ông chủ nổi danh của giới điền sản như thế đều nhớ lầm, cậu còn làm công tác chiêu thương cái gì?"

Người thanh niên của cục chiêu thương cung kính gật đầu, cam đoan nói: "Vâng. Bí thư, tôi sau này khẳng định sẽ cố gắng, sẽ không tái phạm loại sai lầm này!"

Thật ra ba người này đúng là có một chút nổi tiếng, nhưng cũng không tính là trùm điền sản, không được cái phần kia đâu. Đổng Học Bân nói như vậy là có ý nâng mấy người này lên.

Vương Oánh nghe mà rất thoải mái, "Đổng bí thư tâng bốc chúng tôi rất cao."

Trương Suất Binh cũng nhìn Đổng Học Bân nhiều, cảm thấy người bí thư huyện uỷ này thật sự không đơn giản, ngay cả nhân viên công tác chuyên môn của cục chiêu thương đều nhớ lầm tư liệu của bọn họ, Đổng Học Bân làm bí thư huyện uỷ... Lại có thể nhớ kỹ bọn họ rõ ràng như thế, một chữ cũng không có sai? Hèn chi trẻ tuổi như thế mà đã là bí thư huyện uỷ, quả nhiên là nhìn người không thể nhìn tướng mạo.

Phía sau.

Người của trong huyện lại nghị luận.

"Trời ơi. Đổng bí thư thật sự học thuộc?"

"Sao có thể, một trăm nhà đầu tư lận, đều thuộc?"

"Tôi học mấy thứ này đủ ba ngày, cũng không có nhớ kỹ. Nhiều người hiện tại cũng đã quên không ít, Đổng bí thư bận rộn như vậy, mấy ngày này hầu như ngay cả thời gian ngủ cũng không bao nhiêu, mỗi ngày mười giờ mười một giờ tối mới về nhà. Ngày hôm sau năm sáu giờ sáng phải đi hiện trường lễ văn hóa, cái này... Sao có thể hả? Hơn nữa nhà đầu tư không phải chính phủ huyện phụ trách sao? Lần trước xác định rồi. Đổng bí thư sao có thể phải nhớ kỹ những cái này?"

Lúc này, lại có máy bay của nhà đầu tư đến đây.

Cũng là ba người, bất quá là đi ra trước sau, hiển nhiên cũng không nhận thức lẫn nhau.

Trương Đông Phương và Ngụy Chí Hiên vừa nhìn, nhanh chóng đi tới tiếp đãi, "Xin chào mọi người, hoan nghênh hoan nghênh."

Mỗi lần đều là lời này, làm cho người ta cảm giác thành ý không lớn, Đổng Học Bân nhìn thời gian, chuyến bay mình chờ phỏng chừng trong thời gian ngắn cũng không tới, nếu đã đứng ra, vậy thẳng thắn bắt chuyện, nhà đầu tư cái này Đổng Học Bân cũng vô cùng coi trọng, bởi vì cho dù kéo ngôi sao tới làm dạ hội, xét đến cùng mục đích vẫn là muốn kéo nhà đầu tư bên kia tới đầu tư, cái này mới là mục đích căn bản nhất.

Kết quả là, Đổng Học Bân lại một lần đi lên, "Ồ, vị này chắc là Trần tổng của tập đoàn Đống Vũ?"

Trần tổng ngẩn ra, "Chúng ta gặp qua?"

Đổng Học Bân cười nói: "Chưa gặp qua, nhưng tôi thấy ngài trên TV, tập đoàn của Trần tổng gần đây danh tiếng đang thịnh, thu mua vài nhà máy linh kiện điện tử, đại danh của ngài như sấm bên tai."

Trần tổng mỉm cười, "Khách khí, khách khí, cậu là?"

Một người của cục chiêu thương lập tức nói: "Vị này là bí thư huyện uỷ của chúng tôi Đổng bí thư."

Trần tổng sắc mặt sửng sốt, lúc này mới nhiệt tình đi nắm tay với hắn.

Đổng Học Bân cũng không có chậm trễ các nhà đầu tư khác, sau khi nói vài câu đơn giản cùng Trần tổng, lại chuyển đầu, nhìn về phía một người trung niên, vừa rồi nghe mấy người của cục chiêu thương nói khẽ với nhau, hình như người này cũng là nhà đầu tư, nhưng trên danh sách mời của bọn họ không có, cho nên bọn họ cũng hơi lắp bắp, không biết xưng hô và giao lưu như thế nào.

Đổng Học Bân lại cười dài đưa tay đi qua, nói: "Đổng tổng."

Đổng tổng một mực nhìn bọn họ giao lưu, cũng không ngờ rằng có người gọi ra họ của mình, ông ta có tự hiểu lấy mình, cũng là một thương nhân không lớn không nhỏ, không có danh khí lớn như vậy, càng là không mời mà đến, trên danh sách mời cũng không có tên của ông, cho nên lão Đổng cũng rất là buồn bực.

Đổng Học Bân bắt tay với ông ta, "Đầu năm có một hội đấu giá từ thiện, tôi ở trên TV gặp qua ngài, nhớ kỹ ngài lúc đó bán một bình phong, cuối cùng tiền bán đấu giá toàn bộ quyên cho trường tiểu học Hy Vọng, tôi đối với nhà từ thiện vẫn đều là rất kính nể, hoan nghênh Đổng tổng tới huyện chúng tôi khảo sát đầu tư, rất vinh hạnh."

Đổng tổng thật sự ngoài ý muốn, "Tôi lúc này là không mời mà đến."

Đổng Học Bân nói: "Là chúng tôi công tác sơ sót, lúc đầu cho mời không được ngài, ai ngờ ngài có thể đến đây, sớm biết vậy chúng tôi khẳng định sẽ gửi thiệp mời cho ngài."

Đổng tổng cười ha ha, nhất thời cảm thấy người bí thư huyện uỷ này quả thật quá thú vị.

Kế tiếp, Đổng Học Bân giúp đỡ người của chính phủ huyện cùng nhau bắt chuyện với nhà đầu tư, máy bay cũng tới vài chuyến, nhà đầu tư lần lượt tới, hơn mười người đến một lúc làm người của cục chiêu thương sớm hôn mê, sai lầm hiện ra, nhưng mỗi lúc như vậy Đổng Học Bân sẽ đứng ra gọi tên của mỗi một nhà đầu tư, hơn mười người trời nam biển bắc, Đổng Học Bân dĩ nhiên toàn bộ đều biết rõ!

Trương Đông Phương và người của cục chiêu thương thấy trong mắt, cũng toàn bộ trừng to mắt ra một chút.

Không phải chứ? Học thuộc tư liệu này còn chưa tính, bởi trí nhớ của ngài thật sự vượt qua thường nhân, nhưng... Người không có mời, trên tư liệu căn bản một chữ cũng không có, ngài sao có thể nhận thức?

Ôi má ơi!

Năng lực công tác của ngài cũng quá con mẹ nó mạnh rồi!?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui