Quyền Tài

Buổi sáng, nhiều mây.

Văn phòng đường phố Quang Minh vừa bắt đầu làm việc, tất cả ngọn nguồn
những lời Chủ nhiệm Đổng phát ngôn vào giờ tăng ca ngày hôm qua, đều
được mọi người tương truyền.

“Lão Lương, nghe nói gì chưa?”

“Đại khái nghe qua một chút, biển quảng cáo có chuyện gì vậy?”

“Ha ha, lúc trước ông không phát hiện ra thái độ của ông chủ công ty rượu kia, căn bản không để chúng ta vào mắt”.

“Trong khu đều đẩy chúng ta vào lãnh cung, có ai để văn phòng đường phố
của chúng ta vào mắt đâu chứ? Đúng rồi, sau đó thì sao chứ?”

“Sau đó? Dưới nhà tôi có một biển quảng cáo của công ty rượu bảo vệ sức
khỏe, hôm qua tan tầm đi ngang qua, tháy đang tháo dỡ rồi”.

“Hả? Sao đột nhiên lại dỡ xuống vậy? Chính Tống Thanh Minh tìm người tháo sao? Hắn có ý đồ gì?”

“Hắn không có ý đồ gì hết, có chăng là Chủ nhiệm Đổng không biết dùng
chiêu gì, đã thu phục được Tống Thanh Minh, hắn không dỡ cũng phải dỡ
đi”.

“Thực sự có chuyện này? Sớm biết thế ngày hôm qua tôi cũng tăng ca nha, còn có thể xem náo nhiệt”.

“Ngày hôm qua rất thú vị, ông chủ công ty rượu cũng không biết tốt xấu,
hắn cũng không ngẫm lại, mặt Chủ nhiệm Đổng của chúng ta dễ qua vậy
sao?”

Đổng Học Bân đến làm việc, hắn cũng không có nghe thấy mọi người nghị luận, nhưng dùng chân cũng biết bọn họ đang nói cái gì.

Việc dỡ bỏ biển quảng cáo vừa xảy ra, Đổng Học Bân lại bày ra cho mọi
người xem phương thức đấu tranh của hắn, đây là một lần lập uy, cũng là
để Đổng Học Bân nói cho tất cả các lãnh đạo cán bộ trong lòng có ý đồ
xấu rằng, Đổng Học Bân tôi không phải dễ ép buộc, nếu động thủ với tôi?
Chính các người phải suy nghĩ trước, đừng tưởng rằng tôi đã chọc giận bí thư đảng ủy Vương An Thạch, thì các người ai cũng có thể bỏ thêm đá
xuống giếng nhé!

Tôi ngược lại còn muốn xem xem ai còn nhân lúc cháy nhà đi hôi của đấy!

Ai là trâu bò chứ, tôi thu phục ai nào! Đừng ép tôi phải bực mình.

Hiện tại Đổng Học Bân càng ngày càng đi theo con đường “rải rác cái chết ở khắp nơi”, dần dần lệch khỏi quỹ đạo thể chế, càng đi càng lệch. Có
điều hắn cũng là không có biện pháp gì, ở lĩnh vực chính trị Đổng Học
Bân cũng muốn đi vào con đường chính đạo, cho nên lần động đất này Đổng
Học Bân mới coi trọng như vậy, tận lực muốn để nguy hại của địa chấn có
ảnh hưởng thấp nhất, tận lực làm để cho người dân nằm trong khu vực quản lý của văn phòng đừng phố gặp nạn, việc này chẳng những là vì an toàn
cho sinh mạng của nhân dân sống trong khu quản lý của văn phòng đường
phố, cũng vì chính Đổng Học Bân có thể không chịu ảnh hưởng của địa
chấn, bảo vệ chức quan, lại tiến thêm một bước, nhảy vào vòng quyền lợi
của khu Nam Sơn, đổi một cái hoàn cảnh mới, một lần nữa toả sáng trên
con đường chính trị.

Văn phòng Bí thư.

Vừa bước vào, Đổng Học Bân liền gọi điện thoại đến phòng hành chính,
“Chủ nhiệm Chu, biển quảng cáo của công ty rượu đã dỡ bỏ hết chưa?”

Đầu bên kia của điện thoại, Chu Diễm Như cười khanh khách nói: “Tôi buổi sáng vừa phái người đi kiểm tra, tất cả đều tháo hết rồi”.

“Được, tôi biết rồi” Đổng Học Bân dặn thêm: “Sau này lại có loại biển
quảng cáo này xin treo, không thể qua loa, nhất định phải kiểm tra văn
kiện rõ ràng, chất lượng cũng phải kiểm tra, còn nữa, không chỉ công ty
rượu này, văn phòng đường phố của chúng ta cũng phải kiểm tra các biển
quảng cáo khác, những ngày này chúng ta phải làm một cuộc điều tra và
chỉnh đốn toàn diện, một khi phát hiện biển quảng cáo không hợp lệ,
không cần nói nhiều trực tiếp dỡ bỏ, cuối cùng làm một cái báo cáo, đem
văn kiện giao cho khu”.

“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ dẫn chuyên gia đi cùng”.

“Được, chị làm đi, giao cho chị tôi cũng yên tâm”.

Ngắt máy, Đổng Học Bân cuối cùng cũng hoàn thành hạng mục đầu tiên trong kế hoạch.

Động đất lớn còn có hơn hai mươi ngày nữa, trận động đất sắp xảy ra!

Đổng Học Bân không có thời gian để có thể trì hoãn, ánh mắt căng thẳng,
lập tức mở máy tính ra, đánh chữ, tìm một ít tư liệu có liên quan trên
mạng, bắt đầu lên kế hoạch...

Chính là nhứng tin tức cập nhật về động đất

Mọi người đều biết, một khi địa chấn xảy ra, cho dù là động đất cấp tám, phòng ốc cũng được, mà tường cũng thế, cũng không tránh khỏi sụp xuống, đối mặt với nguy hiểm xảy ra bất thình lình, sẽ có một khoảng thời gian làm đệm, có lẽ khoảng năm giây, cũng có thể mười giây, những căn nhà cũ kỹ nhất này cũng không phải lằm bằng giấy, đều có khả năng kháng lực
nhất định, huống chi huyện Đại Phong mới chỉ chịu cơn địa chấn cấp tám,
đến khu Nam Sơn, độ chấn động sẽ giảm nhẹ hơn.

Cho nên khi xảy ra địa chấn, phản ứng lúc đấy là quan trọng nhất, Đổng
Học Bân xem qua những tư liệu điều tra thống kê trước đây, đại đa số
những người gặp nạn trong cơn địa chấn, đều là bởi vì rối loạn khi xảy
ra địa chấn, không tìm được cách che chắn thích hợp, không làm đầy đủ
công tác chuẩn bị, thế nên mới làm cho bi kịch phát sinh, nhưng nếu khi
xảy ra địa chấn, tất cả mọi người có thể thông qua các phương pháp khoa
học có những xử lý chính xác nhất, như vậy tin rằng, đại bộ phận mọi
người có thể tránh được một kiếp, có thể thấy được tính quan trọng của
việc nhận thức về địa chấn.

Đổng Học Bân nhớ rõ, loại địa chấn này, trước kia khi hắn còn học ở
trường, đã được học qua, có điều sau đó lại không tiếp xúc như thế,
nhiều năm như vậy, sớm quên hết rồi, nhiều lắm cũng chỉ có thể nhớ được
một hai điểm quan trọng, sinh viên đều như thế, chứ đừng nói là dân
chúng, tin rằng về phương diện tri thức, mọi người đều có hoặc nhiều
hoặc ít khiếm khuyết, cho nên Đổng Học Bân mới cần mạnh mẽ khai triển
công việc này. Nếu mỗi người đều hiểu hết, vậy thống kê ít nhất, sau khi trải qua chấn động, văn phòng đường phố Quang Minh vốn có khoảng một
ngàn nạn dân thì ít nhất có thể cứu sống một nửa

Nói làm là làm. Nhưng tìm cái cớ gì đây.

Đổng Học Bân cũng không mang tội danh quảng bá về địa chấn, nghĩ nghĩ,
trong lòng lại có chủ ý, lập tức gọi điện thoại cho văn phòng chính
đảng thông báo với lãnh đạo các xã khu, mời dự họp hội nghị xã khu.

Buổi sáng.

Phòng đại hội nghị.

Đổng Học Bân vẫn như cũ là người đến cuối cùng, có điều, vừa đúng lúc
hắn bước lên bậc thang đi đến hành lang, bỗng nhiên thấy một bóng người
quen thuộc đi tới, là Phó Bí thư Đảng ủy, Cảnh Tân Khoa.

Nhìn thấy Đổng Học Bân, Cảnh Tân Khoa liếc mắt một cái, “Chủ nhiệm Đổng, tôi đến báo cáo với anh” Đổng Học Bân cười nói: “Bí thư Cảnh, ha ha,
trở về khi nào vậy?”

“Tột nghiệp trường Đảng rồi, vừa trở về” Cảnh Tân Khoa giọng điệu ôn hoà.

Đổng Học Bân đi lên, thân thiết vỗ vỗ cánh tay hắn, “Tân Khoa, cậu đã đã trở lại, phòng làm việc một ngày cũng không thể không có cậu, trở về là tốt rồi…”

Cảnh Tân Khoa bị thanh âm vô cùng thân thiết “Tân Khoa” làm cho có chút nổi da gà.

Đổng Học Bân cười ha ha nói: “Đi thôi, đúng lúc mở hội nghị các xã khu, cùng đi thôi”.

Cảnh Tân Khoa mặt nhăn nhíu mày, có vẻ không quen, không rõ Đổng Học Bân tại sao đột nhiên lại nhiệt tình với hắn như vậy, họ Đổng này không
phải lại có chủ ý xấu gì chứ? Cảnh Tân Khoa nhất thời cảnh giác.

Lúc đi vào phòng họp, mọi người đều đã đến

Có cán bộ văn phòng đường phố, còn lại tất cả đều là người phụ trách của các xã

Đổng Học Bân ngồi vào ghế chủ tịch, sờ sờ microphone, không muốn nói
nhảm nhiều, sau khi nói hai câu đơn giản làm lời dạo đầu, liền đi thẳng
đến chủ đề nói: “Cuộc họp ngày hôm nay, chủ yếu là bố trí mấy nhiệm vụ,
mọi người đều biết địa chấn ở Vấn Xuyên, địa chấn ở Ngọc Thụ, còn có gần nhất là Ấn Độ và các nước ngoài liên tiếp phát sinh vài lần động đất,
đều để lại những tổn thất và thương vong không thể bù đắp được, mọi
người không có nhà để về, mọi người mất đi thân hữu...” Ở trên thế
giới, mỗi ngày đều phát sinh những trận địa chấn dù lớn dù nhỏ, Đổng Học Bân dùng cách dẫn dắt này, coi như là thuận lý thành chương, đã đem từ
đầu tới đuôi những mối nguy hại của địa chấn nói hết một lần với mọi
người, giọng điệu trầm trọng.

Mọi người vừa nghe, đều có những biểu tình không giống nhau

Sau một hồi thao thao bất tuyệt, Đổng Học Bân dừng lại nhìn lướt qua,
“Xét về điều này, tôi cảm thấy cần thiết phải lên lịch trình cho những
kiến thức thông dụng về động đất, thiên tai chúng ta không thể ngăn cản, nhưng trước tiên có thể dự phòng, trước tiên có thể làm những công tác
chuẩn bị để có thể giảm tác hại của động đất đây là điều chúng ta có đủ khả năng làm, là tất yếu, cũng là phòng hoạn” Ngừng một chút, Đổng Học Bân lại nói: “Cho nên từ hôm nay trở đi, tôi bố trí mấy nhiệm vụ, do
các ủy viên đảng ủy trong các xã khu dẫn đầu, trong khu quản hạt của
từng xã khu tiến hành khai triển giáo dục tri thức về động đất với quy
mô lớn, ừm, như tôi nói ở trước đó, nhiệm vụ lần này, phải nắm bắt nhiệm vụ chính trị, muốn những người phụ trách phải đích thân dẫn người
xuống, từng nhà tuyên truyền phát tư liệu, bất luận là người dân thường
trụ hay là dân cư tạm trú cũng không thể bỏ qua, cần phải thực hiện đến
mỗi một gia mỗi một hộ mỗi người dân!”

Nghe vậy, nhất thời ở dưới vang lên những tiếng bàn luận nho nhỏ, vấn đề bọn họ lo lắng đều có vẻ rất thực tế.

“Dự phòng địa chấn sao? Kiến thức thông dụng sao?”

“Đây không phải bệnh hình thức thôi sao”.

“Tại sao đột nhiên muốn làm việc này? Việc này lãng phí bao nhiêu nhân lực và vật lực?”

“Sổ tay tuyên truyền, mỗi nhà một cuốn, cái này tốn bao nhiêu tiền? Không phải là bảo bảo xã bỏ ra chứ?”

Cảnh Tân Khoa và Chu Diễm Như và tất cả những cán bộ văn phòng đường phố cũng không nghĩ tới Đổng Học Bân thại sao lại thình lình làm ra chuyện
như vậy, thật sự quá đột ngột, hơn nữa chẳng hiểu ra làm sao cả, làm cái gì phổ cập phòng chống động đất chứ? Loại sự việc này bình thường đều
là nhiệm vụ sau khi cục chấn động chỉ đạo xuống, văn phòng đường phố mới thực thi, hiển nhiên hiện tại ở trên cũng không có chỉ thị này, hơn nữa cho dù có, cũng nhiều lắm là thực hiện ở các trường học, làm thế nào
lại muốn thực hiện ở mỗi người? Có cần thiết không? Tài chính hàng năm
của văn phòng đường phố hàng năm tài chính chỉ có một chút, làm gì có
nhiều tiền nhàn rỗi như vậy?

Không ít người đều có phê bình kín đáo.

Nhưng Đổng Học Bân bỏ qua hết, cần làm thì không nói hai lời, căn bản
không có trưng cầu ý kiến, bất luận kẻ nào có ý kiến, nói thẳng: “Sách
tuyên truyền do văn phòng đường phố phụ trách in ấn đóng dấu, chuyện này Chủ nhiệm Vương, cô hãy phụ trách ghi lại, tư liệu lát nữa đến chỗ tôi
lấy, việc tài chính sự, anh tìm Chủ nhiệm Chu thương lượng” Hắn nhìn về
phía Vương Ngọc Linh, “Tôi lặp lại lần nữa, công tác tuyên truyền này là được ưu tiên lo lắng hàng đầu, cho dù tạm thời gác lại các việc khác,
cũng phải cam đoan tiến hành tuyên truyền thuận lợi, cần phải mau chóng
làm tốt, không cần chờ in xông tất cả sách, in xong một quyển phát một
quyển, ngày mai tôi sẽ đến xem tiến triển thế nào”.

Vương Ngọc Linh nháy mắt mấy cái, “Được, tôi nhất định làm tốt”.

Đổng Học Bân gật gật đầu nói: “Sau khi trở về, các xã khu phân công công việc thật tốt, nắm bắt chuyện này thật tốt, nếu có vấn đề gì, trước
tiên hãy thông báo cho tôi”.

Mọi người đều chưa nói cái gì, cũng không có cách nào nói gì.

Ngay cả cảm thấy chuyện này có điểm không có ý nghĩa, nhưng chỉ thị của
văn phòng đường phố đã đưa xuống, mọi người cũng chỉ có thể nghe theo.

Đổng Học Bân nhìn xuống dưới, vừa lòng gật đầu một cái, “Tốt lắm, tan họp!”

Cảnh Tân Khoa trong lòng khẽ lắc đầu, cũng rất nghi ngờ, họ Đổng này rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì? Như thế nào nói làm là làm như vậy?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui