Tại bệnh viện Quân y Nam Hà, nơi được coi là bệnh viện tốt nhất cả nước khi có đầy đủ đội ngũ bác sĩ chất lượng cao, có kĩ thuật tốt.
Tuy nhiên không phải ai cũng có thể đến đây để khám, bệnh viện Quân y chỉ chữa bệnh cho các nguyên thủ quốc gia, người có cấp bậc cao trong quân đội, người bình thường khó có thể đặt chân đến đây chỉ biết đứng nhìn bệnh viện từ bên ngoài mà ngậm ngùi chấp nhận.
Trước đây Thẩm Bác Văn và Lục Bách Thần từng tham gia quân đội và đạt cấp bậc khá cao.
Lại thêm hai người là người đứng đầu của hai gia tộc lớn nhất Nam Hà nên người ở đây đều phải nể mặt hai người.
Người đàn ông trông khoảng hơn 60 tuổi đang ngồi đối diện Thẩm Nhã Tịnh.
Mặc dù tuổi cũng khá cao nhưng khí chất của ông ta không phải tầm thường, có lẽ vì là bác sĩ từng đồng hành với các cán bộ cấp cao trong quân đội nên nhìn ông ta rất có khí thế.
Đúng là người đứng đầu bệnh viện Quân y Nam Hà - Vương Chấn Kiệt.
Thấy Thẩm Nhã Tịnh đến, ông ta hơi thắc mắc, đưa mắt nhìn cô hỏi:
"Cô là Thẩm tiểu thư con gái của Thẩm Bác Văn"
Thẩm Nhã Tịnh gật đầu đáp:"Vâng, đúng vậy"
Vương Chấn Kiệt chợt thay đổi ánh mắt, ánh mắt ông ta hiện lên một tia phức tạp:"Cô là con của Quý Thường Hi?"
Thẩm Nhã Tịnh gật đầu.
Lại thấy ánh mắt của Vương Chấn Kiệt thay đổi, lại là một ánh mắt phức tạp khó nói.
Thẩm Nhã Tịnh bèn vào thẳng vấn đề:"Tôi có một câu hỏi mong viện trưởng trả lời cho"
Vương Chấn Kiệt đặt tách trà đang nhâm nhi xuống bàn:"Được, cô cứ hỏi"
Thẩm Nhã Tịnh hít một hơi thật sâu rồi nói:"Có phải mấy ngày trước ba tôi đến đây để nhờ viện trưởng xét nghiệm ADN không?"
Vương Chấn Kiệt ngạc nhiên nhìn Thẩm Nhã Tịnh:"Cô biết sao?"
Thẩm Nhã Tịnh gật đầu, Vương Chấn Kiệt thoáng cau mày.
Chuyện này hơi khó nói một chút, lúc xét nghiệm xong nhận được kết quả khiến ông cũng khá sốc.
Thật không ngờ Thẩm Bác Văn còn có thêm một đứa con riêng khác.
Đến cả Thẩm Nhã Tịnh cũng biết thì xem ra Thẩm Bác Văn đã công bố chuyện này ở nhà họ Thẩm rồi.
Viện trưởng cảm thấy khá thương xót của mẹ con Thẩm Nhã Tịnh, ông ta cũng không ngờ Thẩm Bác Văn lại là người như vậy.
Hóa ra người đàn ông mẫu mực, yêu thương vợ con trong truyền thuyết như Thẩm Bác Văn lại âm thầm làm ra những chuyện này.
"Vậy lần này cô đến đây gặp tôi để xác minh lại điều đó sao?"
"Đúng vậy"
"Tôi biết chuyện này sẽ tạo nên một cú sốc lớn cho cô nhưng kết quả đã rõ ràng, những gì mà tờ giấy đó viết đều chính xác"
"Nhưng tôi muốn xác định lại cho rõ thêm lần nữa.
Rất mong viện trưởng nể mặt ba chồng tôi mà giúp đỡ"
Vương Chấn Kiệt thở dài, sau một lúc thuyết phục thì ông cũng đồng ý.
Thẩm Nhã Tịnh đã chuẩn bị sẵn mẫu thử mà cô lén lấy từ Thẩm Bác Văn và Lăng Mộng Khiết hôm cô ta đến nhà họ Thẩm.
Khoảng vài tiếng sau, viện trưởng bước ra từ phòng xét nghiệm.
Ánh mắt ông ta cau có, dường như không thể tin được kết quả đã xảy ra.
"Cô xem đi" Ông ta đưa cho Thẩm Nhã Tịnh một tờ giấy.
Thẩm Nhã Tịnh vội vàng nhận lấy, chữ rất nhiều nhưng chỉ tóm gọn lại trong sáu chữ:"KHÔNG CÓ QUAN HỆ HUYẾT THỐNG"
Thẩm Nhã Tịnh thoáng lộ lên tia vui mừng còn viện trưởng thì đang suy nghĩ điều gì đó:"Rõ ràng hôm đó tôi đã làm rất cẩn thận vậy mà bây giờ kiểm tra lại thì ra kết quả khác.
Tôi đã kiểm tra lại thì kết quả hôm nay mới chính xác.
Vậy chẳng lẽ khi đó mẫu thử có vấn đề?"
Thẩm Nhã Tịnh nắm chặt tờ giấy, khẽ gật đầu:"Chắc chắn có vấn đề, hôm đó ngoài viện trưởng ra còn có ai không?"
Vương Chấn Kiệt lắc đầu:"Vì Thẩm gia chủ nhờ vả nên tôi đích thân tự mình làm, không có ai xen vào", rồi Vương Chấn Kiệt chợt nhớ ra điều gì đó:"À đúng rồi, hôm đó Cung phu nhân cũng đến"
Thẩm Nhã Tịnh khẽ cau mày:"Cung phu nhân? Cung Mẫn Tuyền".