Đồng Kết từ cạnh cửa ra bên ngoài thử nhìn một cái, ánh mắt đúng lúc cùng Trang Tử Vũ gặp nhau, anh từ ban công bên ngoài đi vào, giọng nói lạnh lùng ra mệnh lệnh: "Lại đây."
Đồng Kết đành phải chậm rãi đi qua đi.
Lúc tỉnh lại, bên người trống không, cô còn tưởng anh đã rời đi.
Bữa sáng thịnh soạn được bày trên bàn.
Đồng Kết thấy bàn ăn, trên mặt đột nhiên đỏ lên, nhớ tới đêm qua cô khỏa thân trần trụi, bị anh để ở trước bàn vỗ về chơi đùa, tốc độ đi càng chậm.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi ngồi xuống cô lặng lẽ nhìn nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, nhìn như không còn tức giận.
Đồng Kết cầm ly sữa bò lên nhấp một ngụm, sữa bò rất ấm, độ ấm vừa vặn.
Có những chiếc bánh nóng hổi đặt trên đĩa sứ tưới một lớp mật ong, miếng bơ béo ngậy tan chảy theo nhiệt độ, trứng bác non mềm, ăn kèm với việt quất tươi và dâu tây chua ngọt.
Đồng Kết ăn miếng trứng bác, trong khi nĩa bạc trên tay chạm vào quả việt quất, người đối diện nhìn ra vẻ cảnh cáo.
Anh dựa vào lưng ghế, khẽ cau màu: "Chuyện em giả mạo Đồng Triết, không định giải thích một chút sao"
Đồng Kết hiểu được, anh vẫn chưa nguôi giận.
Cô cúi đầu nhìn ngón tay: "Anh trai em khi đó đang hẹn hò với Chu Vũ Phi , không rảnh, nên nếu anh ấy không rảnh sẽ để em chơi bóng với mọi người.”
"Đó là trước kia, bây giờ"
"Gần đây bởi vì anh ấy không cẩn thận đem xe chú Trần cọ hỏng rồi, chú Trần là bố bạn gái hiện tại của anh ấy, anh ấy vì muốn bồi tội, mỗi cuối tuần đều phải đi theo chú Trần đi ra ngoài câu cá."
"Mặc kệ là trước đây hay bây giờ, em cũng chưa từng nghĩ đến nói thẳng thắn với anh sao." Khi anh nói ra trong lòng hiện lên một tia chua xót, trong giọng nói lộ ra tự giễu.
Đồng Kết lắc đầu, thấp giọng phủ nhận: “ Em nghĩ người anh thích là anh trai của em....”
"Anh thích anh trai em ? " Anh nổi giận hỏi lại: "Anh thích ai, em không biết à?"
"Chẳng lẽ không đúng sao" chuyện cũ một lần nữa ở trước mặt hai người mở ra, Đồng Kết chua xót lên án: "Ngày đó, anh thấy anh trai em với bạn gái ở bên nhau, đã khổ sở như vậy, anh một chút cũng không phát hiện ra em với anh trai khác nhau......"
Giọng nói của Đồng Kết dưới ánh mắt cảnh cáo hình viên đạn của anh càng ngày càng nhỏ.
Ngực Trang Tử Vũ nặng nề phập phồng, hung hăng nhìn chằm chằm Đồng Kết ở đối diện .
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người trước mắt, bình thường nhìn ôn hòa hơn nữa dễ dàng thẹn thùng, không nghĩ tới bản lĩnh đổi trắng thay đen lợi hại như vậy.
Rõ ràng anh mới là người bị lừa gạt ,vậy mà cô không sợ chết trái lại lên án anh.
Trang Tử Vũ từ ghế dựa đứng lên, lấy áo vest trên ghế, mặt lạnh mặc vào, tầm mắt đảo qua Đồng Kết đang ngây ngốc, cũng không hỏi cô đã ăn no chưa, gắt gao lệnh: "Lại đây”
Đồng Kết lung tung uống mấy ngụm sữa bò, đuổi theo phía sau anh, khó hiểu hỏi: "Đi đâu"
Trang Tử Vũ mang theo Đồng Kết trở về công ty.
Cuối tuần nên toàn bộ nhân viên có mặt không nhiều.
Từ thang máy đi ra , hai người một trước một sau đi trên sàn đá cẩm thạch nhẵn nhụi sáng bóng, thậm chí có thể nghe thấy tiếng bước chân.
Đồng Kết lần đầu tới công ty anh trai cô làm, cô tò mò quan sát đánh giá.
Trang Tử Vũ chỉ dừng một chút, quay đầu lại nhìn cô một cái, ý bảo cô đi theo, hiển nhiên không phải vì mang cô tới tham quan công ty.
Đi đến văn phòng của anh
Trợ lý biết anh sẽ trở về, sớm đã mở đèn cùng điều hòa. Đồng Kết đi theo Trang Tử Vũ đi vào, ánh mắt lập tức bị mô hình vật trang trí trên tường hấp dẫn.
Những thứ anh thích luôn giống nhau
Trang Tử Vũ thẳng đi đến bàn làm việc .
Đồng Kết bị anh làm lơ, đành phải tự tìm thú vui. Trước tiên đứng bên mô hình bên bức tường một lúc, sau đó đứng ở cửa sổ sát đất xem giao thông dưới đường.
Trang Tử Vũ chỉ lơ đễnh liếc cô một cái trong lúc chờ email.
Cho đến khi xong việc, anh tắt máy tính đứng lên, gọi cô: "Đồng Kết."
Giọng nói nhàn nhạt lại tự nhiên.
Đồng Kết lần đầu nghe được anh gọi tên của mình, mặt đỏ tim đập nhan nhìn anh, bước chân nhẹ nhàng đi qua.
Cố ý không chú ý đến ánh mắt sáng như sao của cô, anh đưa tập tài liệu trên tay đưa cho cô: "Cầm."
Mấy cái tài liệu chồng lên cùng nhau, có chút nặng, Đồng Kết ôm lấy , chậm rãi đi theo phía sau anh trở lại bãi đỗ xe.
Trang Tử Vũ mở khóa, mở cửa sau, ý bảo cô đem văn kiện để vào ghế sau.
Mắt đen dừng ở tấm lưng mảnh mai và phần hông săn chắc của cô.
Giờ phút này, mọi sự tức giận gần như tan biến, dư lại, chẳng qua là khẩu thị tâm phi một chút chọc ghẹo cô một sự trả thù không đau không ngứa .
Khi Đồng Kết xoay người trầm giọng nói: "Cà vạt của em không đúng."
Đồng Kết theo bản năng giơ tay sờ sờ.
Ngày hôm qua cô dựa theo video để học, đáng tiếc vẫn chưa thành thạo.
Trang Tử Vũ tới gần cô, đem người vây ở trước cửa sau xe, kéo cà vạt của cô ra. Đồng Kết hơi ngẩng khuôn mặt nhỏ, đôi mắt thất thần nhìn khuông mặt lạnh lùng tuấn tú đang gần trong gang tấc , cằm thỉnh thoảng bị anh cọ quá.
Kéo chiếc cà vạt lộ ra chiếc cổ trắng ngần.
Thoạt nhìn có vài phần hương vị thanh tú nhẹ nhàng.
Đồng Kết khẽ nhếch môi như hoa hồng đặt trước môi mỏng, như có như không chạm nhau.
Cà vạt trong tay bỗng nới lỏng, bỗng nhiên phát lực, đem Đồng Kết kéo đến trước ngực rắn chắc.
Anh bắt được đầu lưỡi của cô và liếm mút thật lâu.
Lòng bàn tay dọc theo áo vest luồn vào trong và ấn lên eo mềm mại qua chiếc áo sơ mi.
Hoàn toàn bỏ qua bản thân đang ở đâu và tùy ý hôn bừa bãi.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
HiHi, mình về quê, hông có thời gian làm , tha thứ nhaaaaa.
Trứng Bác đó mn.