Trong xe yên tĩnh, Trang Tử Vũ đẩy Đồng Kết, ánh mắt một lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Anh nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng.
Người trước mắt này, làm anh đối với nữ sinh khác ghen tuông, hiểu lầm đối phương là tình địch, hiểu lầm xu hướng giới tính của mình. Sau đó, cô cứ như vậy, nhắm mắt lại chờ anh hôn môi, làm anh thiếu chút nữa quên mất lúc trước anh đã chịu lừa gạt.
Đồng Kết thở dốc còn chưa hồi phục, cũng không quay đầu lại, ngơ ngác nhìn anh.
"Anh Tử Vũ, anh vẫn giận sao" Sau một lúc lâu, cô thử hỏi.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Giận ? Chẳng phải vẫn luôn tức giận sao " Anh hảo tâm nhắc nhở cô: "Chuyện em gạt tôi, đừng có quên"
Đồng Kết còn tưởng rằng đã lật qua trang khác rồi.
Nghĩ nghĩ, cô nhìn anh, đang muốn nói chuyện, liền nghe được anh nói: "Đừng nghĩ đơn giản là xin lỗi cho xong việc."
Cô đang tính toán chân thành xin lỗi anh, bị anh trực tiếp từ chối thẳng thừng, đành phải vẫn luôn nhìn anh.
……
Đồng Kết đứng ở dưới lầu, nhìn theo xe Trang Tử Vũ mang theo nỗi bực tức biến mất cuối đường.
Vừa mới ở trong xe, anh đợi một lúc lâu cũng không chờ được Đồng Kết đáp lại, thấy cô buồn rầu nhìn chằm chằm mình, đột nhiên ác liệt giơ tay dùng sức bắn lên cái trán trắng nõn của cô, sau đó không lưu tình chút nào bảo cô xuống xe.
Sau khi phục hồi tinh thần lại, sờ sờ lên trán hơi hơi đỏ, Đồng Kết cảm thấy tủi thân, đi vào sảnh chung cư .
Về đến nhà, Đồng Kết thay tây trang, đánh răng rửa mặt đơn giản rồi bò lên giường nghỉ ngơi.
Cả người mệt mỏi không chịu được, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Trong mộng toàn là hình ảnh đêm qua bọn họ trần trụi quấn lấy nhau. Biểu cảm Trang Tử Vũ lúc lâm vào tình dục, nét mặt lạnh lẽo, lúc làm rất mạnh mẽ cường thế.
Nhưng mà tất cả dừng lại khi anh dựa gần vào hôn cô, nhẹ nhàng mút vào.
Ở trong mộng anh nhẹ nhàng ôn nhu hoàn toàn khác xa với thực, cô có thể cảm giác được tim mình đạp ngày càng nhanh.
Nhưng Trang Tử Vũ, anh vừa mới lại tức giận đến mức trực tiếp lái xe rời đi.
Đồng Kết ở trong mộng chocolate vừa ngọt vừa đau khổ.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc Đồng Triết trở về , Đồng Kết mới vừa làm xong cơm chiều.
Cạnh cửa truyền đến tiếng Đồng Triết thay giày, tiếp theo phát hiện trên bàn đầy thức ăn, thuận miệng một câu: "May quá, anh đang đói."
Anh chui vào phòng tắm rửa rửa tay, lúc ra thấy Đồng Kết đang dọn cơm.
" Sinh nhật Tằng Chi Kì có xảy ra chuyện gì không?" Đồng Triết một bên gắp đồ ăn một bên thuận miệng hỏi.
Đồng Kết lắc đầu, tiếp theo đúng sự thật khai báo: "Chính là,anh Tử Vũ biết chuyện em giả mạo anh."
Đồng Triết thiếu chút nữa bị nghẹn ho khan vài cái: "Khụ khụ, em nói cái gì anh ta đã biết."
"Dạ." Đồng Kết gật đầu.
Đồng Triết đi rót chén nước, uống xong, hơi thở bình phục mới sốt ruột hỏi: "Làm sao anh ta biết"
"Anh ấy nói là bởi vì âu phục mặc trên người không phù hợp." Đồng Kết nhớ lại lời nói của Trang Tử Vũ .
Đồng Triết sửng sốt, đánh giá tứ chi mảnh khảnh của Đồng Kết, ngay sau đó ảo não.
Sau khi vào đại học, vì muốn để cho mình có vẻ càng nam tính, đã tập luyện rất nhiều, bất tri bất giác, đã sớm cùng cơ thể con gái của Đồng Kết hoàn toàn khác nhau. Dáng người mặc quần áo, người có tâm tự nhiên nhìn ra .
Đồng Triết nhớ tới lần ở sân thượng ở trung tâm thương mại, ánh mắt quan sát của Trang Tử Vũ, thậm chí có tia sắc bén chợt lóe qua. Nhưng lúc ấy, không quá quan tâm.
Trên thực tế, ngày đó Trang Tử Vũ đang nhìn kĩ Đồng Triết, đều không phải là bởi vì dáng người, mà trên cổ Đồng Triết không có dấu hôn anh lưu lại trên Đồng Kết.
Nhưng anh cố ý không nói ra nguyên nhân chân chính, nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Đồng Kết theo bản năng sửa sang lại âu phục.
Dù trước hay sau khi gặp lại, anh chân chính cùng Đồng Triết ở chung số lần ít ỏi có thể đếm được, nếu không phải bởi vì lúc đó lòng anh đã định, anh sẽ phát hiện ra sự khác biệt của hai người sớm hơn.
"Vậy anh ta có làm khó dễ em không" Trang Tử Vũ là giám đốc công ty tương lai, Đồng Triết lừa gạt anh ta cùng lắm thì bị đuổi việc nhưng Đồng Kết nếu bị bắt nạt, Đồng Triết tuyệt đối sẽ không bởi vì đuối lý mà không đứng ra bênh vực em gái.
Đồng Kết nhớ tới chuyện phát sinh đêm qua, mất tự nhiên dời tầm mắt, lắc đầu phủ nhận: "...... Không có."
"Anh ấy phát hiện em không phải anh, cũng không truy cứu" Đồng Triết cảm thấy kinh ngạc, hoài nghi nhìn cô.
"Ừ." Đồng Kết không nói Trang Tử Vũ điều tra thế nào, chỉ có thể theo cô gật đầu.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~