Thoắt cái đã gần tới trung thu…
Năm nay cô Liên là hiệu trưởng nên có một số thay đổi. Mọi năm trước trung thu như ngày thường. Nhưng năm nay, cô Liên tổ chức cuộc thi làm lồng đèn. Lớp nào có nhiều lồng đèn đẹp nhất thì sẽ mỗi thành viên trong lớp sẽ được một cái lắc tay cho nữ và dây chuyền cho nam. Được làm bằng bạch kim, nạm kim cương. Học sinh có thể tự thiết kế.
Tất cả những cái đó không phải là lý do chính để học sinh tham gia mà là nếu lớp nào không tham gia sẽ chịu hình phạt do lớp thắng đề ra. Mà trong trường, các lớp thường ganh đua nhau nên…
Tình cảm giữa Samy và Sun ngày càng tốt hơn. Dan và Rainy thân thiết hơn. Windy và Ken thì vẫn như ngày trước. Chỉ có họ không nhận ra rằng, người kia đang dần chiếm một vị trí quan trọng trong lòng họ. Chỉ có nó và Devil vẫn như trước.
_ Lớp ta sỉ số chẵn nên hai em cùng bàn làm một chiếc lồng đèn. Phải tự làm chứ đi mua là coi chừng với cô. – cô Liên đe dọa.
Cả lớp ngao ngán thở dài. Nó cảm thấy hình như mình hơi bị sai lầm khi chọn cô Liên làm hiệu trưởng.
_ Tôi hay anh làm? – nó hỏi Devil.
_ Tôi không biết làm. – Devil thản nhiên nói.
Nó đành dành ra một ngày để làm chiếc lồng đèn. Nó chỉ biết làm chỉ lồng đèn kéo quân. Hồi còn nhỏ, cha nó thường làm lồng đèn mỗi lần trung thu cho nó. Nhưng từ ngày cha mẹ nó mất, nó cũng không còn nhớ đến ngày này nữa. Ngồi làm lồng đèn, những hồi ức chợt hiện về trong nó. Lòng buồn bã, khóe mắt nó đỏ dần. Cố gắng lắm nó mới ngăn được nước mắt chảy ra.
Windy, Rainy và Sun đứng ngoài nhìn thấy tất cả. Lòng xót xa, họ biết nó sẽ không để mình khóc cho dù ở một mình.
Hôm sau là hạn nộp lồng đèn, nó nhờ Windy đem lên trường vì nó có việc.
Và dĩ nhiên lồng đèn của nó là đẹp nhất. Windy và Ken sau n lần làm hư cuối cùng cũng làm được một cái lồng đèn ông sao.
Rainy và Dan thì làm lồng đèn hình chiếc thuyền. Nhưng không được đẹp lắm! Lần đầu tiên mà.
Sun và Samy làm lồng đèn hình cây thông.
Devil nhìn cái lồng đèn kéo quân nó làm, lòng chợt buồn. Không có nó ngồi bên cạnh thực sự hắn thấy thiếu gì đó.
Cuối cùng, lớp nó là lớp thắng cuộc. Tối hôm đó là trung thu nên cuộc thi kết thúc, cô Liên cho cả trường nghỉ.
Lớp nó hẹn nhau đi chơi trung thu.
_ Cô xém nữa thì quên mất một việc. – đột nhiên cô Liên nói.
_ Việc gì vậy cô? – cả lớp hỏi.
_ Tối hôm nay sẽ do 13 bạn hôm trước bao cả lớp nhé. – cô Liên vui vẻ nói. Có người bao ăn gì mà không vui.
_ Nhất trí. – những người còn lại đồng thanh nói.
13 người kia thì tiu nghỉu. Nhưng chẳng mấy chốc đã lấy lại tinh thần.
Tối đó, trên mọi con đường ở thành phố Hà Nội đông nghịt người đi rước đèn. Những con lân vào từng nhà, tiếng trống vang khắp phố phường. Không khí nào nhiệt hơn mọi ngày rất nhiều. Trẻ em trên tay đều cầm những chiếc lồng đèn. Lớp 12a1 hòa vào dòng người, tận hưởng niềm vui ngày trung thu. Nhưng không quên về nhà sớm để ăn bánh trung thu cùng gia đình. Tết trung thu là tết đoàn viên mà.
Tách biệt với không khí náo nhiệt của phố phường, nó ngồi lặng yên bên cửa sổ. Ánh trăng nhẹ nhàng chiếu lên người nó. Khiến nó như phát sáng dưới ánh trăng. Mái tóc dài bay nhẹ trong gió. Moon ngồi trên bệ cửa sổ cạnh nó cũng ngắm trăng như nó. White được nó ôm trong lòng đang riu riu ngủ. Black nằm dưới sàn yên lặng nhìn nó.
Tất cả tạo nên một bức tranh hài hòa. Ở một nơi khác, cũng như nó, đang yên lặng ngắm trăng. Chiếc lồng đèn kéo quân được đốt lên tỏa ra ánh sáng ấm áp. Devil lâu lâu lại nhìn nó xoay, lòng nhẹ đi rất nhiều. Devil cũng đang ngồi trên cửa sổ, vừa ngắm trăng vừa nhớ về những kỷ niệm ngày trước.
Tết trung thu là tết đoàn viên, nhưng nó và hắn đều cô đơn. Có lẽ dù ở hai nơi khác nhau nhưng tâm trạng thì giống nhau.
Trong khi đó, ở nơi nọ…
Dan và Rainy đang đứng dưới một cây cổ thụ, ở ngoại thành Hà Nội. Trước mắt họ là một cánh đồng cỏ may rộng lớn được ánh trăng chiếu sáng. Một lúc sau, những con đom đóm từ những bụi cây bay ra. Tạo nên một khung cảnh lãng mạn.
_ Anh có chuyện muốn nói với em. – Dan ngập ngừng nói với Rainy.
Rainy đang mải ngắm, quay sang nhìn Dan hỏi:
_ Chuyện gì mà sao nhìn anh có vẻ nghiêm trọng vậy? – Rainy nở một nụ cười nhẹ.
_ Anh… yêu em. – Dan lấy hết dũng khí nói.
Rainy đứng hình, cô không biết nên nói gì.
_ Anh đã thầm yêu em từ khi lần đầu tiên nhìn thấy em. Em có đồng ý làm bạn gái anh không? – Dan tiếp tục nói, mắt nhìn xuống đất, anh sợ nếu mình dừng lại thì anh sẽ không thể nói tiếp được nữa.
Thấy Rainy im lặng, Dan bối rối vội nói tiếp:
_ Nếu em không đồng ý thì…
Dan chưa kịp nói hết thì Rainy đã ôm cổ anh. Dan nghe tiếng Rainy thì thầm bên tai:
_ Em đồng ý.
Dan nở một nụ cười hạnh phúc thật sự sau nhiều năm. Dan đưa tay ôm Rainy xoay vòng vòng. Đàn đom đóm bay xung quanh họ. Tạo nên một khung cảnh lãng mạn.