Những người ngồi trước màn hình tim cũng như ngừng đập. Nhìn sang nó đợi chỉ thị.
_ Một… Hai… Ba…
Không nói gì nó chỉ nhẩm đếm. Dù nhỏ nhưng trong phòng khá im lặng nên mọi người vẫn nghe thấy. Đếm đến ba, nó búng tay. Mọi người không hiểu gì nhưng vẫn im lặng theo dõi mọi việc.
Tách…
Ngay khi nó búng tay, cô gái bị lão Trần giữ đột nhiên dùng chân đá vào hạ bộ của lão. Sợi dây thừng trên tay đã tuột xuống đất. Lão Trần đau quá cúi người xuống. Ngay lúc này cô gái lên gối một phát vào bụng lão. Một tay giựt lấy khẩu súng, một tay chế trụ lão.
Mọi việc xảy ra quá nhanh đến nỗi những tên vệ sĩ không kịp phản ứng. Khi lão Trần bị khống chế, tên vệ sĩ bên người của gã Hùng đột nhiên ngã xuống.
Gã Hùng cảm thấy có một khẩu súng dí vào lưng mình. Gã chỉ biết đứng im không dám nhúc nhích
Cô gái dí súng vào thái dương lão Trần, một tay đưa lên miệng gỡ miếng băng dính. Gương mặt cô lộ rõ, cô hất mái tóc trước mặt ra đằng sau.
_ Mina cứu ta. Ta sẽ nói ông chủ…
Nhìn rõ gương mặt cô gái, gã Hùng vội vã mở miệng nói. Gã cảm thấy mình sắp được cứu.
Không đợi gã nói hết, Mina lạnh lùng ngắt lời:
_ Từ lâu ta không còn là người của hắn. Ngươi đừng mơ tưởng.
Gã Hùng giờ đã hiểu được cảm giác từ trên đỉnh núi của hy vọng rơi xuống vực sâu của tuyệt vọng. Nhưng chưa từ bỏ ý định, gã cố vớt vát:
_ Ông chủ biết được sẽ không tha cho ngươi. Ngươi cứu ta…
_ Nói đủ chưa? Ngươi nói thêm một câu ta bắn ngươi một phát.
Mina lạnh lùng ngắt lời gã. Khi quyết định đi theo nó, cô đã chuẩn bị tinh thần cho ngày đó. Dù thế nào cô cũng không hối hận, việc đã đến nước này cô đã không còn đường lui.
Tên đứng đằng sau gã cũng phối hớp dí súng mạnh thêm một chút vào lưng gã. Gã hoàn toàn im miệng. Lão Trần đã sợ tới mức chân run run.
Đến bây giờ thì thế cục đã định. Mina vén tóc ra sau tai để lộ chiếc khuyên tai nhỏ cũng là thiết bị liên lạc. Chiếc cúc áo là máy quay siêu nhỏ, cô đứng hàng đầu nên tất cả đã được quay lại. Tang chứng vật chứng có đủ.
_ Bắt toàn bộ.
Chỉ ba từ, tiếng nói nó vang lên qua khuyên tai. Không cần nói nhiều, mọi người cũng biết tiếp theo phải làm gì.
Wild trố mắt nhìn màn hình, chưa hết ngạc nhiên. Quay sang nhìn nó như chất vấn. Nó nhún vai nói ba từ:
_ Cô ấy muốn.
Chiến dịch thành công, mọi người rủ nhau đi ăn mừng. Wild chạy nhanh đi đón Mina. Anh nhất định phải mắng cô một trận. Nhìn thấy cô bị lão Trần dí súng vào người, tim anh như ngừng đập. Anh không muốn mất cô lần nữa.
Căn phòng một phút trước còn đầy người, giờ đã vắng hoe. Chỉ còn một người đứng bên cửa sổ. Trong bóng tối, bóng lưng ấy cô đơn lạ thường.
Khoanh tay, tựa người bên cửa sổ, tâm trí nó lại bay xa. Lòng. Lại bối rối.
Nhưng nó biết, mọi chuyện đã không thể níu kéo.
Đúng.
Nó yêu Devil.
Tình yêu này có thể khiến nó từ bỏ thù hận.
Nhưng.
Tội của Demon là quá lớn. Dù muốn dù không nó vẫn phải làm. Không những vì thù của cha mẹ mà còn vì nhiều người khác. Vì những cô gái đáng thương suýt nữa bị lừa bán qua Trung Quốc. Vì những người như Mina, bị lão lợi dụng. Và còn vì nhiều người khác.
Nhắm mắt. Nó không muốn nghĩ nữa. Mọi việc sắp chấm dứt. Nó sẽ được giải thoát.
Meo…
Moon dụi dụi cái đầu nhỏ vào má nó nhứ an ủi. Xoa đầu Moon, nó sực nhớ mình phải về. Lúc này không hiểu sao nó muốn được gặp mọi người. Muốn được xoa đầu White và Black. Muốn nhìn thấy nụ cười của Rainy, Windy, Sun và Sky. Có lẽ như vậy nó sẽ thấy dễ chịu hơn. Chân bước nhanh, bóng nó khuất dần.
Đường phố về đêm vắng hoe. Trên vỉa hè có một người thanh niên đang đi bộ. Nó lái xe chạy nhanh trên đường. Xẹt, nó lướt qua người thanh niên. Moon có hơi ngoái lại nhìn người kia.
Anh ta là Devil.
Devil lang thang trên con đường dài. Lòng cũng rối bời như nó. Nó còn có người dựa vào nhưng anh thì không. Ngày trước, anh hay vào quán Bar uống rượu giết thời gian. Nhưng từ khi trở thành bạn trai nó, anh lại không vào những chỗ đó mà đi “dạo” trên đường. Trong vô thức, nó đã ảnh hưởng đến cuộc sống của anh.
Rất nhiều…
Trong một căn biệt thự…
Xoảng…
Tiếng thủy tinh vỡ. Demon gạt hết những ly và chai rượu trên bàn xuống dưới đất.
_ Nói lại lần nữa.
Giọng hắn toát ra sự nguy hiểm. Đôi mắt ngập tràn lửa giận. Tay hắn vo thành nắm để kiềm chế sự tức giận. Tên thuộc hạ bị hắn nhìn đến run cầm cập, lắp bắp nói:
_ Giao dịch lần này đã thất bại. Anh Hùng và lão Trần bị bắt. “Hàng” bị tịch thu.
_ Có biết ai làm không?. Demon nheo mắt nguy hiểm.
_ Tạm thời chưa biết.
Tên thuộc hạ nuốt nước miếng. Hắn sợ mình sẽ chết. Đôi tay hắn run run nắm vào nhau.
_ Đi điều tra.
Demon ra lệnh. Thả người cái phịch xuống ghế. Nhớ ra điều gì đó, lão rút điện thoại ra bấm một dãy số.
Tên thuộc hạ đã sớm chạy mất. Chạy nhanh như thỏ là đây.
Nhận được tin tức từ bên kia, gương mặt lão tối xuống. Ánh mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cố gắng kiểm soát cơn giận, lão ép mình phải bình tĩnh.