Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

-Em vừa nói gì?

Vũ Sóc hiện tại vô cùng”khiếp sợ”. Đây là đại sảnh ở “Quỷ Môn quán”, hiện tại nơi này khắp nơi treo vải trắng để tang. Mọi người đã tập hợp đầy đủ, kể cả Dương Hồng và 3 diễn viên mới.

Mọi người đứng trước 1 chiếc bàn lớn.

-Đúng mà chị Dục Tô! Tiểu Tống có nói, “Quỷ đầu quán” chẳng xảy ra chuyện gì cả. Ta còn cố ý dặn dò cô ấy mang theo 1 tấm gương, nhưng kết quả là chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Quan trọng hơn là tất cả những tấm gương trong “Quỷ Đầu quán” đều còn nguyên lành. Không có chuyện xảy ra như chị đã nói.

-Tuyệt đối không thể nào!
Phương Lãnh biến sắc.
-Đêm qua, chúng tôi thiếu chút nữa thì chết trong “Quỷ Đầu quán” mà!

Diệp Tưởng cũng ra sức chứng minh việc này:
-Anh có thể chứng minh điều mà họ nói là thật. Có phải vậy không em Yên Vũ?

Ôn Vũ Phàm cũng không ngừng gật đầu rồi nói:
-Đúng vậy,em lúc ấy có dẫn theo Lỵ Lỵ. Bọn em.....

Lý Duy Tư nhìn bọn họ rồi lắc đầu nói:
-Được rồi, cứ cho là mọi người nói thật đi, nhưng tình hình hiện nay phải giải thích làm sao đây? Không lẽ Tiểu Tống lại nói dối? Không thì chúng ta thử tới “Quỷ Đầu quán” thử xem?”

-Ngụy Tự!
Phương Lãnh tức giận nói:
-Cha cậu, và cha tôi lần lượt gặp bất trắc. Điều này tuyệt đối không phải là......


-Tôi biết!
Lý Duy Tư cũng đứng dậy, nói:
-Nhưng nói cho cùng thì tôi vẫn không hiểu hành vi của bác cả cho lắm. Bảy năm trước, bác ấy tiễn anh đi, sau đó rất nhiều năm, hành vi của bác ấy vẫn cứ quái lạ như vậy, ngay cả cha tôi cũng không hiểu bác ấy định làm gì. Nhưng nay khi anh vừa trở về thì đã xảy ra nhiều chuyện như vật! Nói thật chứ tôi vẫn đang hoài nghi. Cha con các anh không biết có phải đang lên 1 kế hoạch mờ ám gì không? Không biết cái chết của cha tôi có liên hệ gì với các người không?

Chỉ số IQ của Ngụy Tự này thật chẳng đáng để bàn. Nhiều lắm thì y cũng chỉ thông minh hơn Tề Tình Tình 1 chút thôi. Cũng khó trách sau khi kết hôn nhiều năm như vậy nhưng Hứa Thiến Dung vẫn còn yêu thích nam nhân vật chính Nguỵ Minh.

Phương Lãnh đột nhiên đứng dậy,tức giận nói:
-Ngụy Tự! Cậu có ý gì khi nói câu nàyngươi lời này là cái gì ý tứ! Cha ta cũng là chết!

Lý Duy Tư lại giận dữ hét lên:
-Cha anh chết giống cha tôi sao? Đến bây giờ ông sống không thấy người, chết không thấy xác! Chúng tôi đã tìm khắp ngọn núi này nhiều lần như vậy nhưng chẳng tìm được gì! Chuyện này xảy ra kể từ khi anh trở về nơi này!

-Đủ rồi!

Khi 1 tiếng gầm lên đầy giận dữ vang lên, không gian bên trong phòng trở nên vô cùng yên tĩnh.

Người rống lên chính là Diệp Tưởng.

-Ngụy Tự, cậu cũng biết rõ là dù có chuyện gì xảy ra thì Ngụy Minh cũng là em trai tôi! Hơn nữa, ngươi vừa rồi cậu vừa nhắc tới cha tôi với thái độ không lễ phép chút nào! Tôi mong cậu để ý tới lời ăn tiếng nói của mình 1 chút!

Sau khi Diệp Tưởng nói ra câu này, khoé miệng của Lý Duy Tư giật giật, nhưng cuối cùng y chẳng dám nói gì. Bởi vậy có thể thấy được, nhân vật Ngụy Liễm này cũng có chút uy phong.

Không khí lúc này trở nên vô cùng ngượng ngập. Diệp Tưởng là người đầu tiên khai mở cục diện bế tắc này.


Diệp Tưởng hắng giọng nói:
-Dù sao thì “Quỷ Đầu quán” xảy ra vấn đề là thực. Trước mắt, người sống trong các toà nhà còn lại phải cẩn thận. Còn nữa, cha tôi niêm phong “Quỷ Ngục quán” chắc chắn có 1 nguyên nhân nào đó. Kể cả chuyện không để chúng ta rời nói cũng vậy. Chúng ta đều biết những tấm gương kia phong ấn một thứ gì đó.Nói cách khác thì từng toà nhà còn lại sẽ lần lượt gặp phải những biến hoá khác thường.Vì thế, chúng ta cần phải nghĩ cách để điều tra chân tướng. Còn nữa, tôi rất hy vọng người ở mỗi toà nhà phải cố gắng gia tăng số lượng gương ở nơi mình sống. Mọi người cố gắng tránh hành động 1 mình. Tôi không hy vọng chuyện Tiểu Tống được sai đi 1 mình tới thám thính “Quỷ Đầu quán” sẽ xảy ra lần 2!

Diệp Tưởng khi nói câu thoại này thì tiếng của của y oang oang như chuông đồng, tốc độ gấp gáp giống như muốn áp đặt mọi chuyện. Nói thật thì ngay cả Đổng Ỷ Lam cũng phải có chút kinh ngạc. Nàng dù sao cũng là diễn viên chuyên nghiệp, mà với ánh mắt chuyên gia của mình, người đàn ông này có kỹ năng diễn xuất không tệ chút nào!

-Em,em hiểu rồi.
Đổng Ỷ Lam cúi đầu nói:
-Em đã nói Tiểu Tống khi ra ngoài mang theo 1 tấm gương.


Diệp Tưởng cũng không nói gì nữa mà chỉ đưa mắt nhìn mọi người:
-Mọi người có ý kiến gì với sự sắp xếp của tôi không?

Thật ra thì Diệp Tưởng vốn nghĩ mọi người có thể ở cùng nhau là tốt nhất. Vật bị nguyền rủa hệ thời gian của Phương Lãnh, thể chất linh môi của Bạch Vũ Sóc, bàn tay đẫm máu và mảnh gương vỡ của Lý Duy Tư, quỷ cốt của Thành Tuyết Tùng, cộng thêm năng lực quỷ sai của hắn! Đội hình này không dám nói có thể không ngại những bộ phim kinh dị khó nhưng với những bộ phim kinh dị tương đối khó thì bọn họ có đủ vốn để liều 1 lần!

Nhưng kịch bản cũng không sắp xếp như vậy. Nếu cố tình vi phạm kịch bản đến một cái toà nhà khác thì diễn viên sẽ liên tục bị trừ vé chuộc cái chết trên đường đi. Theo thời gian thì mức độ trừ sẽ càng ngày càng lớn. Cho nên, bọn họ chỉ còn cách tạm thời phân ra trong tình hình hiện nay.

Trước mắt, Tề Tình Tình sẽ phải trở về “Quỷ Môn quán” -- nơi mà Nguỵ Liên và mẹ của nàng ta ở đó trước khi mẹ Nguỵ Liên [tức là nhân vật cô] tử nạn. Nhưng vấn đề là ở đó nàng và mấy diễn viên mới đều không có vật bị nguyền rủa, nên đương nhiên nàng cần mảnh gương quỷ. Cho nên Ôn Vũ Phàm tạm thời phải đưa mảnh gương quỷ cho nàng. Người bỏ vốn chính trong mảnh gương vỡ này là Ôn Vũ Phàm và Tề Tình Tình, cho nên nếu Tề Tình Tình cần, Ôn Vũ Phàm cũng không thể không đưa.

Ba diễn viên mới trong bộ phim này đều đóng vai tôi tớ.


Trong 3 người thì có 2 nam 1 nữ. Trong số 2 người đàn ông, có 1 người có vẻ như hai mươi mấy tuổi, đeo 1 cặp kính, người cũng gầy tong teo chẳng khác gì cây sào. Diện mạo của y cũng tương đối bình thường, thuộc về kiểu người nếu để y lẫn vào trong đoàn người sẽ không thể nào tìm ra y; 1 người còn lại có vẻ đẹp trai hơn, tóc tai cũng chải chuốt gọn gàng, nhìn qua thì có vẻ y là người tương đối khôn khéo. Cô gái duy nhất có vóc người hơi thấp, tóc cũng được cắt ngắn, dung mạo nhìn có vẻ khá thanh tú. Tên của 3 người trong kịch bản lần lượt là Tôn Nhân, A Kim, và Tiểu Tuyết.

Ba người hiện tại đều đang ở trong phòng khách. Trong đó, Tiểu Tuyết là hầu gái thân cận của Tề Tình Tình, không, phải nói là Ngụy Liên. Tôn Nhân là quản gia của “Quỷ Môn quán”. Việc sắp xếp bố trí linh đường do y chịu trách nhiệm chính, còn A Kim thì trợ giúp y. Ba người này chỉ là nhân vật phụ, đất diễn rất ít. Cho tới bây giờ, bọn họ còn chưa có nổi 1 lời thoại. Cảm giác giống như 1 diễn viên bị kịch bản ép phả gia nhập vậy. Dương Hồng thì diễn vai Tiểu Hồng, là 1 nhân vật có quan hệ không tệ với Tiểu Tuyết, ngoài ra thì chẳng có gì khác. Nàng bây giờ cũng chẳng có mấy câu thoại, có thể nói nhân vật của Dương Hồng cũng chẳng khác diễn viên quần chúng là mấy. (.)com

Cũng chính vì như vậy nên mấy diễn viên này vô cùng nguy hiểm.

Sau khi nhặt được tờ rơi quảng cáo phim kinh dị, rồi bị kéo vào trong thế giới phim kinh dị này, bọn họ đều hy vọng có thể ở cạnh nam nhân vật chính. Nhưng bọn họ phát hiện chỉ cần mình rời khỏi “Quỷ Môn quán” 1 bước thì thù lao danh nghĩa trong bộ phim đầu tiên của mình sẽ bị giảm mạnh. Vì thế ai nấy cũng đều sợ đến mất mật phải lưu lại «Quỷ Môn quán”. Không ai biết có mấy người trong số 3 diễn viên mới này có thể sống sót đến cuối phim.

-Nói tóm lại thì ngoài “Quỷ Ngục quán”, “Quỷ Đầu quán” cũng sẽ bị niêm phong đúng không?
Lý Duy Tư cuối cùng lạnh lùng nói:
-Được, tuỳ mọi người!

Lúc này, Lý Duy Tư liếc nhìn Thành Tuyết Tùng và Phương Lãnh với vẻ oán hận.

Ác ý mà y dành cho Phương Lãnh có vẻ vô cùng rõ ràng và mãnh liệt.

Quan sát nét mặt lần này của Lý Duy Tư, Diệp Tưởng bắt đầu trầm ngâm. Hắn nhớ trước đó, khi chú hai nhìn thấy Phương Lãnh [Ngụy Minh], ông ta cũng có vẻ mặt như vậy. Nhưng sau đó ông ta lại tích cực an bài mọi chuyện để hắn ở lại Nguỵ gia, thậm chí, lão còn hy vọng Ngụy Minh và Dục Tô sớm ngày thành hôn.

Không cần nghi ngờ gì nữa...... Lão không lấy làm bài xích với chuyện Nguỵ Minh trở về. Nhưng sự lãnh đạm không chút che dấu của lão dành cho Ngụy Minh cũng không phải giả. Trước mắt xem ra chú hai cũng là một NPC vì nếu lão là 1 diễn viên mới, chắc chắc lão sẽ phải kiếm Phương Lãnh giúp đỡ chứ không có lý nào lại chết 1 cách im hơi lặng tiếng như vậy. Cho nên,nét mặt của lão lúc đó chắc chắn không phải là giả.

Ngụy Tự nói cũng không sai. Ngoại trừ cái chết của cha y thì những chuyện khác đều xảy ra ngay sau khi y trở về. Bộ phim kinh dị lần này lấy tên là [Trở về] chứ không phải là [Ngũ Quỷ quán] nên rõ ràng sự trở về của Ngụy Minh có mối quan hệ nhân quả với tất cả những hiện tượng khủng bố đã phát sinh.

Cuộc họp cứ vậy mà kết thúc. Thẳng thắn mà nói, người của Ngụy gia có vẻ như cũng không biết được nhiều. Bọn họ biết gương phong ấn một thứ gì đó vô cùng khủng bố, nhưng bọn họ lại không có biện pháp để đối phó với thứ đó. Rõ ràng bọn họ chỉ còn cách tiếp tục dựa dẫm vào vật bị nguyền rủa.

Sau khi tan họp, Lý Duy Tư nhìn Thành Tuyết Tùng bằng 1 ánh mắt âm u không tốt chút nào. Vốn Bạch Vũ Sóc đang định nói với “em gái”mấy câu thì bị Lý Duy Tư ngăn cản.

Cầm theo gương rời khỏi “Quỷ Môn quán”, Phương Lãnh đi ở phía trước, còn Vũ Sóc đi bên cạnh y.


-Vì sao lại thế?
Phương Lãnh cảm thấy rất khó hiểu:
-Vì sao “Quỷ Đầu quán” lại trở thành như vậy? Hơn nữa quan trọng hơn là vì sao gương lại lành lặn như cũ?

Nếu nói gương là vật bị người chết nguyền rủa thì thôi đi, nhưng đây chỉ là gương bình thường!

-Em cũng không biết.
Vũ Sóc dựa theo lời kịch trả lời. Mọi chuyện đã nằm ngoài tầm hiểu biết của Hứa Dục Tô. Nếu đã như vậy thì có lẽ sẽ chẳng có ai trong Ngụy gia này biết được chân tướng.

Dù mọi chuyện đã trở lại bình thường nhưng không ai dám trở lại “Quỷ Đầu quán” nữa. Ai cũng biết rõ nơi đó đáng sợ thế nào.

Phương Lãnh hiện hiểu rất rõ mấu chốt của mọi việc chắc chắc nằm ở những chuyện đã diễn ra cách đây 7 năm. Theo lời của Lý Duy Tư thì Nguỵ Minh chuyển ra ngoài sống dưới sự sắp xếp của cha y, chứ không phải giống như điều mà Phương Lãnh cho là y rời khỏi Nguỵ gia vì y ghét gia tộc này. Nếu vậy thì chuyện Nguỵ Minh bỏ đi hay trở về đều nằm trong sự bố trí của cha y sao?

Nhưng nếu tất cả đều do cha của Nguỵ Liễm và Nguỵ Minh sắp xếp như vậy thì vì sao trong 7 năm nay, Ngụy Minh chưa 1 lần trở về. Mà khi y vừa trở về thì rất nhiều chuyện không may xảy ra.....

Hay là, nếu như Ngụy Minh không trở về thì sẽ không phát sinh ra chuyện gì?

Tiến thêm 1 bước nữa.....

Có phải nếu Ngụy Minh không ở đây, hoặc là rời khỏi nơi này, thì tất cả những chuyện xảy ra sau này sẽ không diễn ra?

Nhưng nếu là vậy thì chuyện chú hai sắp xếp cho Nguỵ Minh ở lại Nguỵ gia, thậm chí cả việc kết hôn với Dục Tô trở thành vô cùng khó hiểu. Nên biết rằng, chú hai có lẽ biết rõ nội tình của 2 lệnh cấm, như vậy có lẽ chú hai cũng biết nội tình đằng sau mọi chuyện.

Nói cho cùng thì sự trở về của Ngụy Minh......

Có ý nghĩa thế nào với Nguỵ gia?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận