Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Lần thứ ba NG!

Trong [ Trở về ], Diệp Tưởng cũng gặp phải cảnh tượng như vậy. NG là biện pháp bảo mệnh cuối cùng trong tình huống vạn bất đắc dĩ, diễn viên có thể sử dụng. Nhưng cái giá phải trả cho biện pháp này cũng quá đắt, mà cố ý NG chẳng khác gì tự sát.

Sau hai lần hai lần NG, vé chuộc cái chết của Diệp Tưởng biến thành -1125 tấm! Mười giây trong trạng thái « Thợ săn ác ma » dự bị cũng cần phải tốn thù lao danh nghĩa. Hắn lại không bắt được « Tiêu bản ác ma » nên hắn chẳng được thưởng gì. Vé chuộc cái chết đã vượt quá dư nợ cho phép là -500 tấm nên Diệp Tưởng không thể « transform » sang trạng thái « Thợ săn ác ma » nữa!
(Cách tính : 2075 tấm sau lần đầu NG – 2400 NG lần hai – 800 tấm cho trạng thái « Thợ săn ác ma » trong 10 giây = -1125 tấm)

Hắn lúc này gần như chỉ biết ngồi chờ chết!

Hắn phải làm sao đây?

Đúng lúc này, hắn phát hiện vé chuộc cái chết của mình biến thành 375 tấm! «Hầu tước» chuyển cho hắn 1500 tấm vé chuộc cái chết!

Có số vé chuộc cái chết này, Diệp Tưởng có thể chuyển hoá thành trạng thái « Thợ săn ác ma » thêm một lần! Lần này hắn cần phải cứu chính mình và «Hầu tước» vì «Hầu tước» cũng không thể « bơm tiền » cho hắn mãi! Phải biết rằng 1500 tấm vé chuộc cái chết tuyệt đối không phải là một con số nhỏ. Việc chuyển tiền này khiến cho thực lực của «Hầu tước» cũng bị suy yếu! Nhưng điều này chưa phải là vấn đề. Vấn đề bây giờ là làm sao không để NG xuất hiện thêm một lần nữa!

Nếu lần này vẫn gặp phải nguy cơ như vậy thì «Hầu tước» chỉ có một lựa chọn: nhịn đau giết chết Diệp Tưởng! Cho dù giá trị của Diệp Tưởng có cao đến đâu cũng không thể cao hơn mạng sống của tất cả diễn viên trong phim, kể cả«Hầu tước»! Nếu thật sự đến lúc đó thì «Hầu tước» cũng chỉ còn lựa chọn như vậy!


Đây cũng là mục đích chính của kịch bản khi sắp xếp tình tiết sến súa này! Được bao nhiêu thì phải mất đi bấy nhiêu. Có thể đạt được cơ hội trở thành « Thợ săn ác ma » dự bị thì Diệp Tưởng phải chịu rủi ro bỏ mạng cao hơn bình thường. Trên đời không có chuyện vô duyên vô cớ nhận được lực lượng cả. Diệp Tưởng cũng hiểu rất rõ điều này.

Hiện tại, có thể nói giữa bọn họ và Tử Thần không tồn tại khoảng cách nào cả. Diệp Tưởng chưa bao giờ có một cảm giác như bây giờ. Hắn cảm thấy mạng hắn giống như mượn từ chỗ của Diêm Vương gia vậy và bây giờ Diêm Vương gia đang tới đòi nợ. Trong chớp mắt, trong đầu hắn nhớ đến cha mẹ và người thân trong thế giới hiện thực. Nếu hắn chết ở chỗ này thì hắn vĩnh viễn sẽ không có cơ hội được gặp lại họ nữa. Cho dù sau này cha mẹ có qua đời, hắn cũng không thể được gặp mặt họ. Còn có tất cả những người của «Rạp chiếu phim đại ngục» tầng 13 nữa. Phương Lãnh, Vũ Sóc, còn cả..... nàng.

Mọi người đều sẽ nói, người trước lúc chết sẽ nhớ lại tất cả những cảnh tượng trong quãng đời của mình. Hiện tại Diệp Tưởng tuy rằng rất muốn sống sót, nhưng nói cho cùng thì chung quy hắn cũng chỉ là một người sống trong thời bình. Thời kỳ hoà bình khiến cho khả năng chịu đựng đau khổ và chấp nhận cái chết của con người yếu đi trông thấy. So với người Trung Hoa ở vài thập niên trước, người Trung Hoa hiện đại vô cùng sợ chết. Bởi vì điều kiện sinh hoạt quá sung sướng nên bọn họ chưa từng phải trải qua đau khổ và những rủi ro chết chóc khiến cho bọn họ không dám đối đầu với cái chết. Đừng nói là vong hồn lệ quỷ, mà cho dù gặp một tên móc túi ngoài đường, có ai dám đứng ra bênh vực lẽ phải đây?

Cho nên, Diệp Tưởng không thể nào có thể giữ được bình tĩnh khi mà phải đối mặt với cái chết. Sự sợ hãi và tuyệt vọng xâm chiếm tâm linh của hắn. Hắn cố gắng vắt hết óc suy nghĩ để tìm ra các giải pháp, nhưng không giải pháp nào cho hắn nhìn thấy hy vọng sống sót cả. Để Chu Tử Vinh quên đi ác niệm sao? Nhưng hắn phải làm thế nào để nắm bắt trạng thái tâm lý của Chu Tử Vinh đây? Không để «Hầu tước» đi cùng mình? Nhưng trong kịch bản Chu Tử Vinh rõ ràng muốn Kỷ Nhất Hàng luôn ở cạnh mình. Nếu Diệp Tưởng nói « Hầu tước » đừng đến gần mình thì Diệp Tưởng chỉ lo sẽ NG. Nếu cố ý nương tay nữa thì rõ ràng là Diệp Tưởng đang muốn tìm chết. Như vậy cũng chỉ có một con đường cuối cùng để đi. Đó là phải thật sự giết «Hầu tước»!

Trong khoảnh khắc khi Diệp Tưởng có suy nghĩ này, Diệp Tưởng cảm thấy toàn thân hắn như lạnh toát.

Giết «Hầu tước»?

Diệp Tưởng nhìn «Hầu tước». Lúc này «Hầu tước» vẫn dùng một giọng điệu vô cùng bình tĩnh để đọc lời thoại trong kịch bản. Diệp Tưởng bỗng nhiên nghĩ nếu «Hầu tước» không nói câu “Nếu mình chết, cậu hãy chăm sóc cho Văn Âm” thì Chu Tử Vinh có thể không có ác niệm đó không?

Nhưng «Hầu tước» vẫn nói ra câu thoại này. Lúc trước Diệp Tưởng đã từng có vết xe đổ cho chuyện nà rồi. Nếu không nói lời thoại đó mà có thể tránh được NG thì mọi chuyện quá đơn giản. Ngẫm lại thì Diệp Tưởng chỉ có thể đưa ra một kết luận: trong tình huống như vậy thì khả năng Kỷ Nhất Hàng bỏ mạng thật ra còn cao hơn cả Chu Tử Vinh, mà y lại biết Chu Tử Vinh luôn thầm yêu Tạ Văn Âm. Do đó nếu như Nhất Hàng chết, hắn không thể không dặn dò và giao Tạ Văn Âm cho người bạn tốt nhất của mình. Nếu « Hầu tước » không nói khả năng gây ra NG cũng rất cao.


Nói cho cùng thì việc viết bằng chữ đỏ là để tránh cho diễn viên tìm cách tránh né một số nguyền rủa và cái chết của họ. Rất nhiều tình tiết có khả năng gây ra NG phải do diễn viên tự mình tìm kiếm. Kịch bản cố ý sắp đặt nhiều cạm bẫy như vậy là để giảm bớt số vé chuộc cái chết của diễn viên và làm tiêu hao năng lực bảo mệnh của họ. Đây là quy tắc mà từ rất sớm các diễn viên của 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » đều đã biết. Đặc biệt trong những bộ phim kinh dị siêu khó, ngay cả những diễn viên hạng một cũng rất đau đầu về việc phải làm thế nào để tránh NG.

Tình trạng trước mắt của Diệp Tưởng và «Hầu tước» rõ ràng có thể dẫn đến kết cục cả hai người cùng chết. Kỳ thật nếu «Hầu tước» không cho Diệp Tưởng vé chuộc cái chết, Diệp Tưởng sẽ không thể chuyển sang trạng thái « Thợ săn ác ma » do đó hắn không thể làm y bị thương được. Nhưng phần chuyển sang trạng thái « Thợ săn ác ma » là phần được viết bằng chữ đỏ nên họ không thể trốn tránh được. Nếu Diệp Tưởng không làm thì khả năng NG sẽ rất cao. Chuyện này chẳng có dính dáng gì tới việc hắn có bao nhiêu vé chuộc cái chết cả! Rõ ràng là kịch bản không cho họ khả năng tránh né tình tiết này! Không để cho Chu Tử Vinh giết Kỷ Nhất Hàng là cơ hội sống sót duy nhất của bọn họ.

Bộ phim sẽ không ép diễn viên vào cục diện chết chắc. Như vậy rõ ràng việc nắm bắt cơ hội đó là hy vọng sống sót lớn nhất của bọn họ. Nhưng phải nắm bắt thế nào?


Làm sao để sống sót đây?

Thật sự phải có một trong hai người «Hầu tước» và Diệp Tưởng phải chết sao?

Nhưng thời gian không đợi người. Thời điểm phải đưa ra lựa chọn đã đến. Đúng lúc này «Hầu tước» gửi tin cho Diệp Tưởng.

- Hiện tại khi cậu chuyển sang trạng thái « Thợ săn ác ma », cậu chỉ biến tay trái thành móng vuốt thôi.


Diệp Tưởng chấn động. Bởi vì phải biết rằng lúc này đang là thời gian năm phút kịch bản bị bỏ trống! Thời gian còn chưa đến cơ mà! «Hầu tước» làm như vậy vì mục đích gì?

Nhưng Diệp Tưởng phỏng chừng «Hầu tước» thật sự có cách nên hắn chỉ còn cách làm theo. Tay trái của hắn lập tức biến thành bộ móng vuốt màu đen!

Tiếp đó «Hầu tước» lại gửi một tin tức khác:

- Sau đó nghỉ ngơi mười mấy giây. Sau đó vài phút lại làm thêm một lần nữa!

Diệp Tưởng ngay lập tức hiểu ra ngay! Quy tắc nguyền rủa giảm dần!

«Hầu tước» muốn lợi dụng quy tắc nguyền rủa giảm dần!

Công năng của hai cách tay này của Diệp Tưởng là khác nhau nên hai cánh tay này hoàn toàn có thể coi như hai vật bị nguyền rủa khác nhau. Việc sử dụng cánh tay trái không khiến cho cánh tay phải chịu quy tắc nguyền rủa giảm dần. Mà chỉ có tay trái là có thể uy hiếp được «Hầu tước», còn huyết tinh xiềng xích trên cánh tay phải của hắn lại chỉ có tác dụng với ác ma và vong hồn không khác gì xiềng xích bắt quỷ của quỷ sai cả. Trong cơ thể của «Hầu tước» không có hạt giống của quỷ cũng không có huyết thống « Ác ma » nên Diệp Tưởng không thể dùng huyết tinh xiềng xích để đối phó với y.

«Hầu tước» quyết định hy sinh móng vuốt ác ma của Diệp Tưởng. Chỉ cần nguyền rủa của móng vuốt ác ma suy yếu đi do quy tắc nguyền rủa giảm dần, «Hầu tước» có đủ tự tin có thể thoát khỏi gọng kềm của bộ móng vuốt đó! Quan trọng là thể chất quỷ sai cũng được, thể chất « Thợ săn ác ma » cũng tốt, mà vật bị nguyền rủa cũng vậy......Việc sử dụng chúng cũng không cần phải chịu sự khắt khe trong tính logic mà gây ra NG!

Diệp Tưởng không thể không tán thưởng kế sách này của«Hầu tước»! Kế sách này không ngờ lại tận dụng quy tắc nguyền rủa giảm dần đầy bất lợi do kịch bản cố tình muốn « hố » diễn viên thành điều có lợi cho họ, hơn nữa còn lợi dụng việc kịch bản cũng không có yêu cầu quá khắt khe với việc sử dụng vật bị nguyền rủa và những thể chất đặc thù! «Hầu tước» không tiếc sử dụng quy tắc nguyền rủa giảm dần để hy sinh móng vuốt của ác ma và chỉ giữ lại huyết tinh xiềng xích trên tay phải để săn bắt « Tiêu bản ác ma »! Lựa chọn này quả thực giống như tráng sĩ chặt cổ tay vậy! «Hầu tước» cố ý khiến để Diệp Tưởng chuyển hoá cánh tay trái của hắn sau đó để hắn nghỉ ngơi mười mấy giây là để Diệp Tưởng không tiếc nuối công năng của cánh tay trái mà không chịu làm!

Diệp Tưởng thật ra cũng rất đau lòng. Phải biết rằng vé chuộc cái chết của hắn cứ không cánh mà bay! Không phải chỉ chuyển hoá mỗi cánh tay trái mà hắn tránh được việc không phải trả vé chuộc cái chết! Sau khi sử dụng mười giây móng vuốt của ác ma, vé chuộc cái chết của Diệp Tưởng biến thành -425 tấm (375 tấm – 800 tấm cho việc sử dụng móng vuốt ác ma trong mười giây = -425 tấm), «Hầu tước» lại một lần nữa chuyển cho hắn 2500 tấm vé chuộc cái chết, khiến cho vé chuộc cái chết của hắn trở thành 2075 tấm!


Lần này, ngay cả Diệp Tưởng cũng cảm thấy đau lòng thay «Hầu tước»!

«Hầu tước» nếu đóng phim kinh dị khó có nghĩa là vé chuộc cái chết của y còn chưa đến 5000 tấm. Đương nhiên y có thể đã kiếm thêm được một chút trong bộ phim này, nhưng cũng chỉ có lần kích hoạt năng lực linh môi để cứu Diệp Tưởng và Shirley là y được thưởng thôi. Bởi vậy, «Hầu tước» gần như đã hy sinh bản thân để đầu tư lên người của Diệp Tưởng! Đơn giản là vì y có thể nhìn thấy được hy vọng có thể « cân » được trận doanh Đọa Tinh trên người của Diệp Tưởng!

Diệp Tưởng hiện tại đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục «Hầu tước». Y không hổ là thủ lĩnh của trận doanh Đọa Tinh. Bày mưu tính kế đã là chuyện không dễ dàng, có thể vì đại cục mà hy sinh quyền lợi của bản thân lại càng không phải chuyện mà một người bình thường có thể làm. Diệp Tưởng cho rằng giỏi lắm thì vé chuộc cái chết của «Hầu tước» cũng chỉ miễn cưỡng còn đủ cho y kích hoạt một lần thể chất linh môi sư! Đây còn là phỏng đoán lạc quan nhất của hắn. Nếu như vé chuộc cái chết của y còn chưa được nhiều như thế thì có lẽ sau khi kích hoạt năng lực linh môi, dư nợ của y sẽ vượt quá dư nợ cho phép của vé chuộc cái chết!

Tiếp đó Diệp Tưởng lại một lần nữa chuyển hoá cánh tay trái thành móng vuốt của ác ma. Vé chuộc cái chết của hắn biến thành 1275 tấm. Diệp Tưởng có thể chuyển hoá sáng trạng thái «Thợ săn ác ma » thêm một lần nữa! Như vậy vừa lúc hắn có thể diễn như những gì kịch bản yêu cầu, mà còn có thể kiến nguyền rủa trên móng vuốt của ác ma suy yếu trong lần sử dụng thứ ba để «Hầu tước» có cách thoát ra!

Là thành hay bại ở ngay lúc này đây!

Lần này nếu NG xuất hiện thì tất cả sẽ kết thúc. Bọn họ sẽ không còn hy vọng nào nữa. Sự hy sinh của «Hầu tước» khiến Diệp Tưởng vốn đã cảm thấy tuyệt vọng lại dâng trào dũng khí. «Hầu tước» đã đầu tư hết lên người mình rồi, làm sao hắn có tư cách yếu hèn chứ? Hắn không thể phụ sự chờ mong của «Hầu tước»! Hắn nhất định phải thành công vượt qua cửa ải này!

Ánh mắt của Diệp Tưởng lúc này trở nên vô cùng kiên định, sau đó......

Hắn chuyển sang trạng thái của « Thợ săn ác ma » khiến đôi tay của hắn phát sinh biến hoá, sau đó hắn tóm lấy «Hầu tước» rồi nhảy về phía trước!

Giống như một thợ săn chân chính vậy!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận