Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

“Tịch Kính.”

Tại một mảnh rừng rậm trong thế giới Mộng.

Vũ Sóc và Tịch Kính bước chậm đến trước một cái hồ.

“Mụ? Mụ mụ?”

Tịch Kính không biết vì sao, từ vừa rồi đến bây giờ thần sắc của mẫu thân vẫn luân âm trầm.

Tiếp đó, bỗng nhiên một quầng sáng màu đen từ trên người Vũ Sóc hung hăng bắn tới trên người Tịch Kính!

“A!”

Tịch Kính bị đánh văng vào trong hồ!

Nàng lập tức nhô đầu lên khỏi mặt nước, ánh mắt kinh ngạc nhìn mẫu thân.

“Mụ mụ...... vì cái gì?”

“Ta đã nghe Phàm di ngươi nói. Ta chỉ bảo ngươi lâu như vậy, ngươi
chỉ có chút tiêu chuẩn ấy thôi sao? Ngay cả một vu nữ phổ thông cũng
không thể đối phó được?”

“Mụ mụ? Xin lỗi, con sai lầm rồi......”

“Hoàn hảo là có Phàm di tại đó, nếu không có nàng thì sao đây? Ngươi
và Dante cùng được Phàm di chỉ bảo, kết quả, ngươi đến bây giờ vẫn chỉ
là diễn viên hạng A!”

Tịch Kính sợ ngây người.

Từ nhỏ đến lớn, nàng lần đầu tiên nhìn thấy Vũ Sóc tức giận như vậy trước mặt nàng.

“Mụ mụ...... Ta, ta sẽ cố gắng......”

“Là mụ mụ nhưng ta không giúp được ngươi! Nhân vật ta diễn cũng không giúp được ngươi! Ngươi có biết, ngươi có lẽ sẽ chết tại thế giới này!”

Mụ mụ cho dù chính mình chết đi cũng muốn ngươi phải sống sót......


Ba ba ngươi cũng như vậy!

Ngươi sao lại không thể cố gắng?

Tính cách của Tịch Kính, nàng rất hiểu. Nàng nên khiến con bé cảm
nhận được sự tàn khốc của thế giới địa ngục này. Nàng sớm nên làm như
vậy!

Sinh tồn là sự tình tàn khốc cỡ nào, nàng nên sớm dạy dỗ Tịch Kính lĩnh hội điều này!

Tiếp theo, Vũ Sóc quỳ xuống, nước mắt không ngừng tràn ra.

Nàng đã đồng ý với Diệp Tưởng, sẽ không rơi lệ. Thế nhưng đối mặt với nữ nhi nàng lại không thể không đau lòng.

“Mụ mụ...... Mụ mụ......”

Tịch Kính nhanh chóng trở bơi trở lại bên bờ, đỡ mẫu thân đang quỳ rạp, khóc nói:“Mụ mụ, ngươi không cần như vậy......”

Tình cảnh diễn viên hạng A yếu ớt chết đi trong quỷ triều tại [phòng học dị độ] đến nay vẫn vang vọng trong đầu Vũ Sóc.

Thực lực của Tịch Kính, chung quy không thể trước khi công diễn bộ phim cuối cùng thăng lên làm ảnh hậu.

Cứ như vậy, nàng sao có thể tự bảo vệ mình? Nàng sao có thể sống sót?

“Trở thành ảnh hậu là sự tình khó khăn cỡ nào? Về sau mọi chuyện như
thế nào không ai biết, Tịch Kính, nếu ngươi xảy ra chuyện gì không hay,
mụ mụ cũng không muốn sống nữa...”

Ngày xưa. Vũ Sóc coi trọng nhất chính là bảo vệ rạp chiếu phim thứ
13. Nhưng diễn viên của rạp 13 cơ hồ đã chết hết. Hết thảy giấc mộng, hy vọng đều bị hiện thực trước mắt đánh vỡ. Tử vong giống như lưỡi kiếm
Damocles treo trên đầu nàng. Đã không còn những sở nguyện lớn lao, lúc
này nàng chỉ hy vọng làm mẫu thân, bảo vệ huyết mạch của mình, chỉ như
vậy mà thôi.

“Nghe cho rõ đây......” Vũ Sóc lau khô nước mắt, dùng ánh mắt kiên
định nhìn Tịch Kính:“Ngươi muốn sống hay không, Tịch Kính? Trả lời ta!”

“Có... con muốn sống...... Mụ mụ.”


“Vậy là tốt. Nghe đây, ta muốn ngươi nắm giữ ba đại hắc ám chi chú tối cao nhất!”

Đây là biện pháp duy nhất. Muốn trong thời gian kế tiếp tăng lên làm
ảnh hậu rất khó khăn. Một khi đã như vậy, còn không bằng luyện tập chú
ngữ hắc ma pháp tối cao nhất “Lạc Già Luyện Ngục chú”.

Nói tới đây, trong tay nàng bỗng nhiên biến hóa ra một thanh chủy thủ màu đen, nàng hung hăng đâm nó vào lòng bàn tay!

“Mụ mụ. Mụ mụ!” Tịch Kính kinh hãi nhìn mẫu thân,“Ngươi. Ngươi đây là......”

“Dạy dỗ con không thành, lỗi lầm tự nhiên do cha mẹ. Ta không thể đem ngươi bồi dưỡng thành ảnh hậu là thất trách của ta! Ta phải trừng phạt
bản thân! Nghe rõ ràng đây, dựa theo thời gian gia tốc, ngươi chỉ có thể ở lại trong mộng một tuần nữa, tinh thần lực của Phàm di cũng là có
hạn. Một tuần này là thời hạn cuối cùng ta cho ngươi. Qua mỗi một ngày,
chỉ cần ngươi không luyện thành, hoặc không thể trở thành ảnh hậu, ta
đây liền đâm một đao lên người mình!”

“Mụ...... Mụ mụ! Người không thể làm như vậy, muốn đâm vậy đâm ta đi!”

Nhưng Vũ Sóc lại lắc đầu.

“Ta nói, đây là khuyết điểm của ta, ta phải chặt chẽ ghi khắc! Ngày xưa ta đối với ngươi chưa đủ nghiêm khắc, không khiến ngươi thấy rõ
ràng sự gian nan sống sót trong thế giới địa ngục này.”

Thời điểm nhìn Tịch Kính, Vũ Sóc không khỏi nhớ lại mẫu thân của mình.

Trôi qua lâu như vậy... mẫu thân chỉ sợ đã cho rằng bản thân không
còn trên nhân thế đi? Có lẽ mình cũng vĩnh viễn không thể trở về được.
Mà khuôn mặt Tịch Kính càng nhìn lại càng giống mẫu thân, đặc biệt là
ánh mắt, cơ hồ giống y hệt mẫu thân.

“Bắt đầu!”

Một quyển hắc ma pháp thư xuất hiện trên tay nàng.

“Nhớ kỹ, không nên trông cậy vào việc Phàm di cứu ngươi, nàng cũng phải diễn vai của chính mình.”


“Ta nói được làm được...... Không muốn nhìn chủy thủ này đâm thủng tứ chi mụ mụ ngươi, liền học hắc ma chú tối cao cho ta!”

“Lạc Già Luyện Ngục chú”, trong ba đại hắc ma pháp tối cao là loại có uy lực tương đối yếu, cũng là loại duy nhất trong giai đoạn này Tịch
Kính có thể học được. Hai loại khác, cần phải thực lực đề thăng mới có
thể học.

“Hắc Ma chú này lấy việc điều động hắc ám nguyên tố làm chủ, sau đó
triệu hoán ra ác ma song diện (2 mặt) từ trong huyệt động hắc ám. Nhớ kỹ chưa? Là hai mặt! Nếu chỉ có một mặt, chính là thất bại!”

“Ta biết, mụ mụ đã nói qua rất nhiều lần.”

Đây là một ma chú rất khó khăn, Vũ Sóc cũng phải hao phí một thời gian dài mới có thể học được.

Bất quá vì chính nàng đã học được cho nên mới khiến Tịch Kính bớt đi
đường vòng rất nhiều. Trước khi quay chụp bộ phim này, Vũ Sóc tiêu tốn
không ít thời gian chỉ bảo Tịch Kính, thế nhưng Tịch Kính lại khuyết
thiếu sự bền bỉ và nghị lực, khó có thể đạt tới cấp bậc này.

Cái này không chỉ cần năng lực chưởng khống nguyên tố hắc ám, càng
cần hơn là lực thừa nhận của linh hồn đối với hắc ma chú. Thẳng thắn mà
nói, cho dù kế thừa huyết thống thì nàng muốn học được ma chú này vẫn
rất khó khăn. Thế nhưng, thời gian không đợi người.

“Ta ở trước mặt ngươi làm mẫu một lần.”

Trước hồ nước, Vũ Sóc bắt đầu điều động nguyên tố hắc ám trong cơ thể.

Giờ khắc này, gương mặt Vũ Sóc phát sinh biến hóa kịch liệt.

Từng vết nứt xuất hiện trên gương mặt nàng, đem gương mặt nàng biến thành hình tượng thiên câu vạn hác đáng sợ.

“Địch địch la...... Binaschi...... Khải lạp đinh......”

Nguyên tố hắc ám không ngừng tăng lên, sau lưng Vũ Sóc, một đôi cánh màu đen xuất hiện!

Huyệt động đen tối to lớn đem không gian hoàn toàn xé rách!

Tam thứ nguyên không gian bị không gian cao giai xé rách, sau đó
triệu hoán thực thể ác ma! Loại năng lực này là ma chú thao túng ác ma
tại vị diện cao giai cao của nhân loại!

Tam đại hắc ma chú chí cao vô thượng trong hắc ma pháp!

Lạc Già Luyện Ngục chú!


Một chiêu này sử dụng, cho dù đối mặt với quỷ triều cũng có lực đối
phó! Thậm chí không cần suy xét tới vấn đề gánh nặng vé chuộc cái chết, bởi vì vé chuộc cái chết kiếm được vượt quá trình độ tiêu hao!

Theo sau, một tên hề quỷ dị với gương mặt to lớn xuất hiện trên bầu
trời. tiếp theo, gương mặt tên hề biến thành gương mặt một ác linh điên
cuồng, tràn đầy máu tươi!

Chỉ nhìn Ác Ma song diện này đã khiến linh hồn Tịch Kính run rẩy!

Hắc Ma chú chí cao vô thượng! Nếu là Ác Ma phổ thông, trước mặt song
diện ác ma này cũng chỉ có thể run rẩy! Bởi vì song diện ác ma đã kế
thừa được khí tức của ác ma địa vị cao giai!

“Tịch Kính......” Vũ Sóc nhìn về phía nữ nhi của mình:“Thấy được
không? Ngươi muốn sống sót, nhất định phải học được ma chú này! Chỉ cần
ngươi học được nó, ngươi sẽ có được chiến lực cấp bậc ảnh hậu! Như vậy
trong bộ phim kinh dị cuối cùng, ngươi mới có cơ hội sống sót!”

Thật đáng thương cho tâm cha mẹ trên khắp thiên hạ.

Đối với mẫu thân, tuyệt đối có thể đem mọi thứ tốt nhất cho con cái.
Vũ Sóc nguyện ý đem hết thảy những thứ nàng có cho nữ nhi. Nhưng muốn nữ nhi trưởng thành, nàng phải khiến nữ nhi học được, làm cách nào tranh
thủ tốt nhất cho bản thân mình.

Cho người con cá, không bằng chỉ người cách bắt cá!

Tịch Kính nhìn ác ma song diện trên thiên không, chốc chốc buồn cười, chốc chốc đáng sợ. Tuy không phải lần đầu tiên nhìn thấy, thế nhưng vẫn cảm giác được một loại áp chế tới từ không gian cao tầng.

Ác Ma song diện trên không trung quan sát nàng giống như nhìn một con kiến!

“Biết rồi...... Mụ mụ!”

Nàng lau đi nước mắt, bắt đầu điều động nguyên tố hắc ám trong cơ thể... nếm thử cảm giác liên hệ với không gian cao giai!

Vũ Sóc làm mẫu, chính là dậy Tịch Kính làm cách nào thông qua triệu
tập nguyên tố hắc ám, làm môi giới cảm ứng ác ma tại không gian cao
giai!

Nói đến thật đáng cười, trước kia nàng từng kháng cự lực lượng của Ác Ma, thế nhưng nay lại muốn dùng lực lượng này tới cứu nữ nhi.

Lực lượng, bản thân nó không phân thiện ác, chỉ có nhân tâm mới phân thiện ác.

Ngươi mang theo ác ý, vì tư dục coi mạng người là con kiến, cho dù không bán mình cho ác ma, nhưng cũng có khác gì ác ma?

“Trở nên mạnh mẽ hơn đi, Tịch Kính...... Ta muốn ngươi, càng thêm mạnh mẽ hơn so với ta!”[ chưa xong còn tiếp ]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận