Trọng Ỉn: Hu hu mọi người ơi!
Dũng Súp Lơ: Cái gì thế thằng điên này?
Tư Ngơ: Anh cảnh cáo Dũng lần cuối, em mà còn nói Trọng điên là anh đập em luôn đấy.
Chinh Đen: Dung ơi may bớt chọc ngoáy Trong lại đi. Tao chưa muôn góa chồng.
Chinh Đen: *góa vợ.
1
Dũng Súp Lơ: Em xin lỗi...
Huy Hoàng Tử: Thế thằng kia hu hu cái gì?
Trọng Ỉn: Cuối cùng mình cũng thắng Indo, em vui quá chứ sao nữa.
Tư Ngơ: Ỉn của anh hôm nay giỏi lắm.
Trọng Ỉn: Bồ Dũng của em cũng thế ạ.
Huy Hoàng Tử: Sến súa nhưng thôi hôm nay tao không chấp, đang vui.
Phượng Công Chúa: Mọi người hôm nay đều làm tốt lắm, tiếc là không được ra sân.
Thanh Nô Tài: Thôi mà, thôi. Công chúa đừng buồn, chờ chân anh khỏi rồi mình sẽ cùng ra sân, nha.
Phượng Công Chúa: Ừ.
Linh Ốc Hương: Tầm bốn ngày nữa mình đá trận cuối vòng này rồi, anh Phượng có kịp khỏi không?
Đức Cọt: Theo tình hình cập nhật hồi sáng nay thì chắc là không.
Phượng Công Chúa: Thôi không sao, mọi người đi thi đấu tốt nhé, tôi ở nhà cổ vũ.
Đức Cọt: Em xin lỗi anh >< Lần nữa ạ.
Phượng Công Chúa: Không sao mà.
Thanh Nô Tài: Thương công chúa của em quá.
Toản Bánh Bao: Vắng anh Phượng tự nhiên buồn ghê.
Toản Bánh Bao: *cả đội buồn ghê.
Hoàng Thượng: Em cũng nhanh tay ghê.
Vương Cao: Ông chả bảo đứng giữa ranh giới sống chết thì sẽ tỉnh táo còn gì.
Linh Ốc Hương: Thế sau hôm nay anh Phượng về nhà ạ?
Phượng Công Chúa: Qua ở nhà thằng Toàn.
Thầy Chíp: Phải rồi, hôm nay Toàn bị chấn thương, anh mới hỏi ban huấn luyện thì Toàn khả năng cao không thi đấu trong trận sau được nên sẽ ở lại, không bay với đội.
Hải Ké: Ầy thằng này không đi được à, buồn thế.
Trường Híp: Không có người để đánh rồi, hay chuyển sang đánh Chinh.
Chinh Đen: Ua anh??? Em co làm gì đau?
Huy Hoàng Tử: Ngã quả đấy kiếm pen đúng đỉnh, mà hơi xót thật, khiếp lăn lông lốc mấy vòng.
Nhô: Lúc ra khỏi sân thấy Toàn khóc, Nhô dỗ mãi mới chịu nín.
Duy Pinky: Nín lúc đấy thôi, từ lúc về phòng giờ vẫn đang sụt sùi đây này.
Mạnh Gắt: Người thằng này làm bằng nước à? Khóc gì kinh thế?
Duy Pinky: Ai mà biết. Giờ nó ngồi khóc, anh Phượng ngồi cạnh cho nó dựa, hai ông mỗi ông băng bó một bên chân nhìn mà vừa tội vừa buồn cười.
Thanh Nô Tài: Anh lại ra ngoài??? Em chỉ không ở đấy có một chút thôi mà anh lại ra ngoài???
Phượng Công Chúa: Hai Mạnh cõng anh sang mà.
Duy Pinky: Xác nhận chân công chúa không chạm đất đâu, khỏi lo.
Thanh Nô Tài: Sao Mạnh không tự dỗ người yêu đi mà khuân công chúa tao sang đấy làm gì?
Vương Cao: Ghen quá mất trí nhớ à? Toàn nó dỗi thằng Hai từ tối hôm qua đã xong đâu.
Thanh Nô Tài: À ừ nhỉ, quên.
Đức Cọt: ><
Bùi Đoàn Việt Mõm: Nụ hôn ngoạn mục như phim Hàn Quốc thế không dỗi hơi phí.
Mầm Non: Tại anh í! Có mình anh thấy thì anh giấu nhẹm đi được rồi, nói ra làm gì rồi bung bét hết cả.
Chú Trường: Nó còn gửi cả ảnh, full HD sắc nét luôn chớ.
Ông Trời Con: Thế mới vui!
Trường Híp: Nhà thằng Toàn thằng Hai sến súa nhất đám mà tới giờ vẫn bình an vô sự, cho cháy tí cũng được.
Duy Pinky: Phải rồi, nhờ ơn phước đốt nhà của thằng Việt Anh cộng thêm vụ chấn thương nên giờ áo anh Phượng sắp giặt được bằng nước mắt thằng Toàn rồi đấy.
Mạnh Gắt: Hay tao sang rap diss cho nó nín?
Duy Pinky: Mày rap nó khóc át tiếng mày luôn có tin không?
Nhô: Thôi! Để yên đừng có chọc vào Toàn.
Mạnh Gắt: Dạ, em xin lỗi.
Hải Ké: Thằng Hai đâu rồi? Lên giải trình chi tiết vụ việc xem nào.
Vương Cao: Ngồi tự kỷ trên giường từ lúc về khách sạn tới giờ rồi.
Nhô: Thế Đức nói đi.
Đức Cọt: Em đã nói là hiểu lầm rồi mà mọi người.
Đại Bự: Vâng, hiểu lầm thôi ạ.
Tư Ngơ: Đại không ghen à em?
Trọng Ỉn: Không đau vì quá đau? Hoặc là vừa mới phạm lỗi được tha bổng giờ không dám ghen nữa? Hoặc là âm thầm ghim rồi tìm cơ hội nã súng nát đầu anh Mạnh?
Dũng Súp Lơ: Mày có thể bớt bớt mấy cái kịch bản ngáo chó này lại không?
Mạnh Gắt: Càng ngày càng ngáo.
Trọng Ỉn: Em chỉ giả thiết thôi!
Hải Ké: Tao thấy cái cuối nghe khả thi đấy.
Đại Bự: Thôi mà mọi người, em không ghen thật. Anh Đức bảo em chỉ là hiểu lầm thôi, em tin anh Đức mà.
1
Đại Của Chung: Đúng! Ghen tuông mù quáng là không tốt, phải bình tĩnh nghe người yêu nói, phải luôn tin tưởng người yêu.
Huy Hoàng Tử: Xem người đẩy ngã em gái người yêu nói gì kìa.
2
Hải Ké: Xem người tạt nước em gái người yêu nói gì kìa.
Chung Chờ Chồng: Thôi mà!
Đức Cọt: Đức với Mạnh không có gì thật.
Hải Ké: Không có gì sao lại tự nhiên đè nhau ra hôn...
Linh Ốc Hương: Hôm qua đọc tin nhắn còn hết hồn, phải hỏi lại thằng Việt Anh xem Đức nào.
Nắng Ấm Đây Rồi: Lúc đó em đang trong nhà vệ sinh mà anh Linh...
Linh Ốc Hương: Thì ai biết đâu.
Chung Chờ Chồng: Vì phản xạ tự nhiên có điều kiện với tên người yêu của chúng tôi rất mạnh nên cảm phiền có gọi thì cho xin thêm cái dấu hiệu phân biệt vào nhé.
Bùi Đoàn Việt Mõm: Gọi mập mờ cho mọi người hết hồn chơi.
Mầm Non: Cái nết rơi kìa, nhặt lên.
Bùi Đoàn: Rơi trên môi bé đó, hun anh một cái để anh lấy lại đi bé.
Chú Mạnh: Sao thằng này nó có thể thả thính thằng út nhà anh bất chấp điều kiện hoàn cảnh thế nhỉ?
Chú Trường: Tuổi trẻ tài cao mà ông em già.
Phượng Công Chúa: Thằng Toàn vốn dĩ nó cũng không ghen vì Đức nhà Đại hôn Mạnh nhà nó đâu.
Nhô: Thế thì vì sao Phượng?
Phượng Công Chúa: Sau khi nghe thằng Hai giải thích xong nó mới ghen.
Đại Bự: Ơ?
Đức Cọt: Anh Phượng ><
Huy Hoàng Tử: Thế nó nói gì?
Duy Pinky: Hai bảo sang phòng Đức lấy đồ Đức cầm nhầm của Hai, đi ra lại nhớ ra quên điện thoại trong phòng Đức nên định quay lại lấy, đúng lúc đấy Đức đi từ trong phòng ra, giẫm dây giày ngã đè lên Hai. Và như một định luật của phim truyền hình là cứ ngã đè nhau sẽ hôn nhau, môi hai ông chạm nhau.
Nắng Ấm Đây Rồi: Thế thì giận cái gì ạ?
Bùi Đoàn Việt Mõm: Tìm trọng điểm đi anh rể của bé nhà em ơi.
Mầm Non: Thực ra em cũng chưa thấy trọng điểm nằm đâu.
Tư Ngơ: Ngoài những chuyện liên quan đến Trọng ra thì anh không xác định được trọng điểm của những chuyện khác.
Chú Mạnh: Lần này chắc không phải tại Viettel ngơ nên mới không hiểu chứ...
Chú Trường: Chắc không đâu, tại anh cũng không hiểu.
Chung Chờ Chồng: Thế là không phải tại em ngu.
Đại Của Chung: Cũng không phải tại em đần.
Hải Con: Em cũng vẫn chưa hiểu. Mà em đâu có ngu ngơ hay đần độn gì đâu.
Trường Híp: Chưa thấy trọng điểm.
Huy Hoàng Tử: Mở to con mắt ra nhìn đi.
Trường Híp: Thế bạn mắt to cho mình hỏi trọng điểm nằm đâu cái.
Huy Hoàng Tử: Nhô ơi!
1
Nhô: Mạnh lấy đồ gì bên phòng Đức?
Duy Pinky: Quần sịp.
1
Trọng Ỉn: Quao!!! Trọng điểm thật là sáng chói!
Hải Ké: Thế này thì vl thật.
Trường Híp: Mắt hai đứa này đứa nào cũng to cũng sáng như đèn pha ô tô mà sao cầm nhầm được cái đấy hay vậy?
Huy Hoàng Tử:
Vương Cao: Mà bằng cách nào lại có thể cầm nhầm được khi mà phòng hai người cách xa nhau như thế?
Hoàng Thượng: Nhầm quần áo mà lại còn quần áo nhạy cảm thì chỉ có hai trường hợp thôi, một là chung phòng, hai là chung giường...
Bùi Đoàn Việt Mõm: Mà đâu có chung phòng đâu ~
Mầm Non: Éc!!!
Ông Trời Con: Ôi lửa cháy mới đượm làm sao!
Đại Bự: Sao anh Đức kể em nghe không có khúc này...
Đức Cọt: Từ từ Đại bình tĩnh để anh nói đã.
Đức Cọt: Cái này lẫn từ lâu rồi ấy. Cái đợt xếp phòng trước, lúc mà Mạnh với Toàn còn chung phòng cơ. Phòng anh với phòng Mạnh sát nhau, xong mấy hôm Mạnh có sang tắm nhờ vì Toàn tắm lâu quá, nên là có một vài thứ quần áo của Mạnh bị lẫn sang đồ của anh.
Duy Pinky: Làm ơn thêm chữ Hai Mạnh vào giùm đi!
Mạnh Gắt: Mày biết rõ ràng không thể là tao mà.
Duy Pinky: Biết nhưng vẫn giật mình...
Phượng Công Chúa: Thế sao không trả nó luôn mà giữ tới tận bây giờ.
Đức Cọt: Thì tại quên ấy anh. Với lại bọn em không để ý.
Hải Ké: Đồ của người khác lẫn vào của mình mà không để ý?
Đức Cọt: Tại đồ giống nhau...
Bùi Đoàn Việt Mõm: Ối giời lại còn sịp đôi nữa à?
Trọng Ỉn: Nghe thú vị nhờ! Bồ Dũng mua sịp đôi với em không?
Chinh Đen: Mà đôi thi cung đôi vơi người yêu chứ sao lại đôi vơi ngươi khác?
Hoàng Thượng: Oan sao càng giải càng oan, đen sao càng xóa càng toàn thấy đen...
Hải Con: Em không muốn đốt nhà đâu nhưng nghe kiểu gì cũng thấy rất là vấn đề luôn ấy.
Trường Híp: Anh cũng thấy vậy.
Nhô: Vương gọi Hai Mạnh lên giải trình cho tôi đi.
2
Huy Hoàng Tử: Nhô nhà tao cáu rồi đấy. Thằng Hai không lên thì mày liệu đường nói cho rõ ràng đi Đức, chứ tao thấy mày càng giải thích nó càng lòi ra gian tình cmnr.
Mầm Non: Anh Đại cầm điện thoại mà tay run lắm rồi đây này.
Bùi Đoàn Việt Mõm: Giận mà lại không dám giận, ui trùi ui tội quá đi mất thôi.
Ông Trời Con: Vừa dập được lửa xong lại bén, cái nhà này có duyên cháy nổ ghê.
Đức Cọt: Khổ quá mọi người ơi! Thì kiểu là mua đồ xong cứ rủ nhau mua cả lố luôn bớt tiền ship. Ở câu lạc bộ cả ba bốn người cùng đồ giống nhau chứ đâu phải đồ đôi!
Lâm Tây: Vậy Hải nhà anh có không?
Hải Ké: Tao chỉ mua chung chúng nó mỗi một cái quần đùi thôi, chứ đồ như sịp thì đéo ai mua giống nhau, lẫn rồi sao?
Huy Hoàng Tử: Thật đấy. Đéo hiểu kiểu gì.
Chung Chờ Chồng: Rồi anh Hai Mạnh giải thích với anh Toàn nguyên văn vậy luôn à? Thế sao vẫn còn giận?
Duy Pinky: Ai mà biết cơ chế não của mấy đứa hay khóc hoạt động thế nào.
Mầm Non: Anh cũng hay khóc, anh biết không Việt Anh?
3
Bùi Đoàn Việt Mõm: Này đâu phải chỉ tại hay khóc. Mỗi một lần cháy nhà đâu phải bùng cái nói cháy là cháy, nó luôn có nguyên nhân sâu xa gom góp từ những khúc mắc vụn vặt trước đó.
Trường Híp: Nhưng hai thằng này sến bỏ mẹ ra mà, có khúc có mắc gì đâu?
Bùi Đoàn Việt Mõm: Đấy là tại mắt anh bé không thấy thôi.
Hải Con: Này!!!
Vương Cao: Không phải tại Trường mắt bé, mà thật sự Toàn với Hai Mạnh không khúc mắc gì mà.
Hải Ké: Theo con mắt quan sát của tao thì thằng Hai rất chiều thằng Toàn, dù nó mất dạy vl, thằng Toàn cũng rất tin tưởng ỷ lại thằng Hai, tạm thời tao cũng chưa tìm ra được chúng nó có thể khúc mắc cái gì.
Nhô: Khúc mắc cái gì người trong cuộc mới biết, người ngoài không thể hiểu hết được.
Toản Bánh Bao: Yêu nhau rắc rối nhỉ...
Tấn Tài Tấn Lộc: Thế muốn yêu nữa không? Chứ tao hơi rén rồi, hóng drama mấy ngày nay mà choáng váng xây xẩm.
Toản Bánh Bao: Muốn chứ! Rối thì mình gỡ ra là được.
Hoàng Thượng: Gỡ rối mà dễ thế thì đã chả có cháy nhà.
Trường Híp: Thế Phượng có biết thằng Toàn khúc mắc gì không? Chứ lúc nào nó cũng luôn mồm Mì thương Tòn nhất, Mì yêu Tòn nhất, Mì sẽ không làm gì có lỗi với Tòn đâu mà.
Phượng Công Chúa: Mày có biết tại sao cứ phải khẳng định nhắc đi nhắc lại thế không?
Trường Híp: Biết thì tao hỏi mày làm gì.
Thanh Nô Tài: Vì tự hào chứ vì sao!!! Em lúc nào cũng nói công chúa thương em này!
Phượng Công Chúa: Đấy là mày, thằng Toàn khác.
Bùi Đoàn Việt Mõm: Có vẻ công chúa hiểu đúng rồi này, công chúa anh minh nhất.
Thanh Nô Tài: Mày lại định xí xớn gì anh nhà tao?
Bùi Đoàn Việt Mõm: Khen thôi chứ đã làm gì đâu? Em thích bé mầm, gu em không phải nấm lùn.
Vương Cao: Lùn ăn hết gạo nhà mày à?
Ông Trời Con: Ăn hết cả gạo nhà người khác mà không cao lên được cũng là tội lỗi đấy.
1
Vương Cao: ...
Trường Híp: Lùn thì đáng yêu chứ làm sao! Chúng mày bớt xỉa xói đi!
Mạnh Gắt: Lùn ôm vừa vòng tay, khi người ta chạy mất mình luôn đuổi kịp. Chúng mày có người yêu lùn lùn dễ thương như thế không???
Thanh Nô Tài: Đầy thằng mong không được nhé!
Toản Bánh Bao: Xác nhận.
Hoàng Thượng: Xác nhận.
Trọng Ỉn: Bồ Hoàng xác nhận yêu anh Vương là có ngay mà.
2
Ông Trời Con: +1
1
Mầm Non: Thôi mọi người, quay lại chuyện nhà anh Toàn khúc mắc được không? Em đang hóng dở...
Huy Hoàng Tử: À đấy, thằng Phượng nói đi xem nào. Chúng mày đừng có bẻ lái nữa.
Hải Con: Tuy em không hiểu anh Toàn, nhưng dựa vào cá nhân em thì... cứ nói ra miệng lặp đi lặp lại một điều là trong lòng sẽ nghĩ ngược lại, nhưng không dám thừa nhận, sợ điều đó xảy ra, nên cứ phải khẳng định là sẽ không như thế, để tự lừa mình, tự nhắc nhở, tự an ủi bản thân mình.
5
Trường Híp: Sư tử bé ơi...
Hải Con: Em không sao đâu, nhưng mà em có thể sang phòng ôm đội trưởng một cái không ạ?
Trường Híp: Để anh sang với bé.
Phượng Công Chúa: Thằng Hải nói đúng rồi đấy.
Hải Ké: Cái thằng nhí nhố này, sống đơn giản thôi thì chết à mà phải thế?
Huy Hoàng Tử: Những chuyện đã liên quan đến tình cảm rồi thì đâu phải muốn đơn giản là đơn giản được đâu.
Mầm Non: Nghe tội anh Toàn thế...
Mạnh Gắt: Cái gì cũng giấu trong lòng để làm gì? Nói ra không được à?
Duy Pinky: ... Thì cũng cần có thời gian.
Ông Trời Con: Vậy hóa ra anh Toàn sợ người anh Hai Mạnh thực sự yêu nhất thương nhất không phải mình à?
Trọng Ỉn: Rõ ràng.
Bùi Đoàn Việt Mõm: Ánh trăng năm mười bảy tuổi luôn là ánh trăng đẹp nhất, bởi vì là rung động đầu đời, bởi vì không thể chạm tới được. Forever crush ~
Mầm Non: Nói cái gì cho em hiểu với...
Bùi Đoàn Việt Mõm: Hôn anh rồi anh giải thích cho.
Nắng Ấm Đây Rồi: Em đi hôn nó cho nó giải thích rồi về giải thích lại bọn anh nghe với.
Tư Ngơ: Đức!!! Ai cho em gả bán thằng út thế hả?
1
Linh Ốc Hương: Mày muốn biết thì để tao hỏi anh Phượng rồi nói mày nghe, cấm để thằng Việt Anh cưa được thằng út.
Nắng Ấm Đây Rồi: Dạ.
Tấn Tài Tấn Lộc: Đang thế này lại còn tách ra người đi thi đấu người ở nhà, rồi đám cháy nhà Mạnh Toàn sẽ đi về đâu?
Toản Bánh Bao: Chắc không có gì đâu chứ... anh Đức anh Mạnh cũng giải thích rõ là hiểu lầm mà.
Bùi Đoàn Việt Mõm: Chảo dầu đang nguội, có đổ cả chậu nước cũng không sao. Nhưng một khi nó đã đun nóng, một giọt nước cũng bắn tưng bừng đấy.
Vương Cao: Lây bệnh nói chuyện khó hiểu của thằng Hoàng à?
Hải Ké: Thôi! Đừng có văn vở suy diễn nữa, chắc thằng Toàn chỉ hơi dỗi với thêm buồn chuyện chấn thương thôi. Đợi mấy ngày nó nguôi ngoai ngay ấy mà.
Duy Pinky: Cũng có thể, nhưng mà khóc nhiều thế này thì...
Hải Ké: Nó khóc suốt ngày có lạ lẫm gì đâu.
2
Phượng Công Chúa: Người hay khóc có một cái thiệt, là vì hay khóc, chuyện vặt cũng khóc chuyện lớn cũng khóc, nên người ngoài nhìn vào không đoán được là người đó đang khóc vì cái gì, có nghiêm trọng hay không. Và vì thế, nước mắt không còn giá trị nữa.
Thanh Nô Tài: Công chúa ơi.
Phượng Công Chúa: Vương bảo thằng Hai, liệu liệu suy xét mà sang nói chuyện đàng hoàng với thằng Toàn, nhân lúc nhà còn chưa cháy to thì dập ngay đi. Để nó bùng lên thằng Toàn khóc chắc tao trôi luôn từ Hà Nội ra cửa biển.
Vương Cao: Thì bảo nó đọc tin nhắn đi rồi đây. Mà đọc xong cứ ngồi đờ ra như tượng, chả hiểu kiểu gì.
Mạnh Gắt: Có phải vì sợi dây thì luôn có hai đầu mà câu chuyện thì phải có hai chiều.
Huy Hoàng Tử: Bệnh của thằng Hoàng thằng Mõm lây đến mày rồi à Gắt?
1
Đại Của Chung: Không biết vì sao, em lại có linh cảm là cùng tên thì chung số phận.
Phượng Công Chúa: Nói đúng rồi đấy.
Chú Mạnh: Này mọi người ơi anh bảo, nói chuyện cho anh hiểu với được không...
1
Nắng Ấm Đây Rồi: Thật ấy, chứ nãy giờ cứ thấy hiểu hiểu một tí rồi lại chả hiểu gì.
Đại Bự: Dù có dính dáng đến Đức nhà em nhưng em vẫn không hiểu lắm.
Tư Ngơ: Chúng tôi thật sự không thể kéo cap não, các đồng chí thông cảm một chút được không?
Mầm Non: Việt Anh ơi!
Bùi Đoàn Việt Mõm: Giá anh ra rồi, em ưng thì trao đổi.
Ông Trời Con: Tao muốn hóng drama mà não tao cũng hơi lag vụ này, tao hôn mày xong mày giải thích tao nghe được không?
1
Bùi Đoàn Việt Mõm: Riêng mày tránh xa tao ra! Sang mà hôn anh Phượng hay anh Tuấn Anh ấy, bảo hai anh giải thích cho. Không thì anh Mạnh gắt cũng được.
Thanh Nô Tài: Mày thử sang chỗ công chúa nhà tao xem!
Duy Pinky: Gắt của tao, CỦA TAO!
Nhô: Anh không liên quan.
Ông Trời Con: Dạ vâng riêng anh thì em không dám liên quan đâu ạ T.T Em còn muốn sống.
3