Rất Yêu Em Cô Gái Nhỏ

Đinh La Khắc nhướn mày nhìn chị mình đang cúi mặt xuống đất, mũi hĩnh lên trông đến tội nghiệp, cả người gầy đi nhiều. Lòi đuôi rồi! Hắn biết thế nào cô cũng sẽ ăn uống không đủ chất, không ngờ cả thịt cũng không ăn. Ngay từ đầu Đinh La Khắc đã định mang Ngân Tước đến nhà Hạ Diệp thảo luận kế hoạch nhưng sợ cô chán nên mới để lại nhà. Kết quả thế này đây. Hắn nhìn Ngân Tước tính toán, mười mấy năm cất công “vỗ béo” cô mà giờ lại để thất bại trong gang tấc, nhất định phải tìm mọi cách đòi lại vốn lẫn lời. Nghĩ đến đó, miệng nhếch lên nụ cười âm hiểm, kề sát tai cô nói:

- Tạm thời giờ không tính chuyện này, về nhà xem em phạt chị kiểu gì.

Lương Quang Ngân Tước chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt Đinh La Khắc. Cô hiểu rất rõ đạo lí “trước cơn giông bão mặt nước luôn yên bình”, muốn sống chỉ còn cách lấy lòng Đinh La Khắc nên liền phóng người, giở chiêu “gấu Koala” với người nào đó. Miệng không ngừng cười nịnh nọt rất chân chó, cọ cọ mặt vào lưng em cô:

- La Khắc, chị biết lỗi rồi. Lần này nhẹ nhàng thôi nha, chị rất nhớ mấy món em nấu đó.

Thành Nguyệt nhìn hai chị em trước mắt mình, mắt lườm Lương Quang Ngân Tước, miệng hạ âm lượng đủ để Vĩnh Hoa với Minh Lãm nghe thấy:

- Hai người xem thủ đoạn trốn tội của con ngố này ngày càng “tinh vi”. Quá bỉ ổi mà!

- Tại A Lương với Hạ chiều Tước Tước quá thôi, trách sao được phải không Vĩnh Hoa?

- Minh Lãm à, cậu nói thiếu rồi. Hai người đó vẫn chưa hết, thêm cái người nào mà tên Đỗ Thành Nguyệt nữa mới đủ. Cậu xem người Thành Nguyệt đó sáng nào chả bế Tước Tước của chúng ta vào lớp. Nhìn không kỹ chắc tớ còn tưởng hai người đó là mẹ con nữa.

- Hai người kẻ tung người hứng đủ chưa? Còn ba mươi hai giây nữa chuông đánh, mau xếp hàng. Mọi người! Về lại vị trí của mình nhanh lên, trong mười giây nữa mà tôi còn thấy ai không đứng đúng chỗ thì về phòng giám thị.

Đinh La Khắc nhìn đám người đang diễn tuồng trước mặt mình nhắc nhở, hắn còn lạ gì trò khích tướng chia cắt tình cảm chị em hắn của hai người này nữa?

Ngân Tước rất biết điều, bám đằng sau lưng Đinh La Khắc, giơ hai bàn tay bé nhỏ ra hiệu cho mọi người, học sinh lớp lớp Mười – Mười một rất ăn ý nhau xếp hàng, chưa đến mười giây đã trật tự trở lại. Lương Quang Ngân Tước đứng đầu hàng cùng với dàn cán sự lớp, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên đầy vẻ nghiêm túc. Giáo viên, học sinh cùng phụ huynh xung quanh cũng đã về đúng chỗ của mình từ lâu, đợi lễ bắt đầu.

Đúng sáu giờ ba mươi, chiếc chuông cổ khổng lồ được treo trên tháp đồng hồ ở hướng Đông trường Trung học Thánh Lương ngân lên từng tràng. Tiếng chuông báo hiệu cho bánh xe vận mệnh đã bắt đầu chuyển động, đưa những người xa lạ từng quen tụ họp, bắt đầu trò chơi đã bị lãng quên ngàn năm trước.

_______________ Ta là phân cách tuyến lễ Tốt nghiệp bắt đầu ____________________

Thị trấn Thánh Lương. Tuy được gọi là thị trấn nhưng địa bàn còn rộng hơn cả một nước nhỏ ở đại lục Thái Bình, là một nơi độc lập không phụ thuộc vào bất cứ nước nào. Đây là nơi thiên thời địa lợi, cả về kinh tế và văn hóa vô cùng phát triển, là nơi mà bất cứ nhà đầu tư nào cũng muốn nhảy vào để kinh doanh kiếm lợi dưới mọi hình thức.

Trường Trung học Thánh Lương, trường công lập có lịch sử lâu đời nhất đại lục Thái Bình, là cái nôi sản sinh ra nhiều nhân tài nhất mà không trường nào có thể sánh bằng. Nơi này, chỉ cần là người có tài, dù giàu nghèo sang hèn, đến từ nơi nào của đại lục Thái Bình đều được hoan nghênh. Mà hôm nay là lễ tổng kết học kì mùa đông cùng lễ Tốt nghiệp của học sinh lớp Chín, tất nhiên sẽ là sự kiện nổi bật nhất của tất cả báo chí, quy tụ rất nhiều nhà đầu tư, các công ty cùng tập đoàn nổi tiếng để tuyển chọn người đào tạo.

Lễ Tốt nghiệp này, không chỉ là sự kiện đánh dấu tuổi trưởng thành của học sinh khối Mười, còn là cơ hội để mỗi cá nhân thể hiện bản lĩnh, thế mạnh của mình, lôi kéo sự chú ý của các thế lực lớn mạnh. Từng người bước ra từ giảng đường trường Trung học Thánh Lương bất kể con cháu hoàng tộc các nước, người kế thừa công ty, tập đoàn hay người dân bình thường đều có điểm chung là có tham vọng vô cùng lớn. Họ đều hy vọng có thể thành công bước vào con đường mình đã chọn, mà chỗ dựa vững chắc để rèn luyện năng lực chắc chắn là điều không thể thiếu nên độ cạnh tranh trong môi trường học tập ở đây rất cao. Chỉ cần một phút một giây bạn lơ là, người khác sẽ vượt lên bạn, giành lấy cơ hội mà bạn đang nhắm tới.

Không sai! Lễ tốt nghiệp chính là chiến trường đấu tranh vô cùng khắc nghiệt để dành tấm vé tốt nhất để ra đời làm việc. Từng bảng thành tích chói lọi của toàn thể học sinh khối Chín chất thành chồng theo từng hạng mục được di chuyển “vèo vèo” trên bàn người đại diện các công ty có thế lực từ nhỏ đến lớn đã làm rõ một điều: không chỉ có học sinh “sát phạt” nhau từng cen-ti-mét, tốc độ các công ty cũng không hề thua kém, thậm chí còn có phần hơn.

Những đại biểu năng lực ưu tú từng thế lực trong lòng đều hiểu rõ, không nơi nào ở đại lục Thái Bình có thể đào tạo ra học sinh năng lực xuất chúng hơn trường Thánh Lương, vì thế họ phải làm việc với công suất cao nhất, tìm ra người thích hợp để nâng cao sức mạnh của từng nhà đầu tư trong lĩnh vực của họ. Tốc độ họ chọn lọc còn nhanh hơn cả máy tính, ai cũng làm việc theo tôn chỉ: nếu anh chậm, không biết nắm giữ cơ hội thì người bị thiệt là anh!

Nhưng mọi chuyện không đơn giản là thế, mỗi năm chỉ có khoảng hai đến ba trăm nhân tài tốt nghiệp trường Thánh Lương, còn phải phân chia lĩnh vực là thế mạnh của từng học sinh nên số lượng dần chia nhỏ đi, rất khó giành người giỏi về phía mình. Đó chính là lí do tại sao đại đa số thế lực lớn mạnh ở đại lục Thái Bình đều tề tựu tại lễ Tốt nghiệp này.

Chuông trường đánh xong cũng là lúc lễ bắt đầu, mọi người nhất loạt đứng thằng lên, bầu không khí vô cùng nghiêm túc. Hiệu trưởng trường Thánh Lương, ông Lưu Sâm chậm rãi đi từ sau cánh gà lên đài phát biểu, bộ râu xám bạc rung theo từng bước chân của ông. Lưu Sâm năm nay tuy đã bảy mươi ba tuổi, thuộc hàng ngũ nguyên lão nhưng thế lực trong tay rất lớn, ngay cả giới cầm quyền các nước cũng phải nể ông ba phần nên phụ huynh học sinh nơi này rất an tâm giao con mình cho ông, chính xác hơn là cho trường Thánh Lương, địa bàn của Lưu gia.

Nhưng xin đừng nhầm lẫn, mặc dù ông có thế lực rất lớn, thủ đoạn “âm hiểm” không thua kém bất kỳ ai nhưng vẫn ông lão phúc hậu, mắt nhìn người chuẩn hơn bất cứ ai. Ông làm hiệu trưởng nơi này đã bốn mươi sáu năm, kế tục sự nghiệp Lưu gia nên kinh nghiệm rất phong phú. Hầu hết học sinh có chuyện gì đều nhờ ông tư vấn, chính con đường mà học sinh trường Thánh Lương đi đều do ông đề xuất, tạo cơ hội để học sinh phát huy tối đa thế mạnh. Đây chính là lí do tại sao trường Trung học Thánh Lương lại phát triển vững mạnh đến thế!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui