Rất Yêu, Rất Yêu Em

Khi đang xem phim, trong lòng của Kiều Duyệt Nhiên từ đầu đến cuối luôn thấp thỏm, thường xuyên nhìn sang Miêu Doanh Đông đang ngồi bên cạnh.

Không biết là sợi dây thần kinh nào của anh ta đã nối sai.

Đây có thể là người đàn ông cô ta từng suy nghĩ một ngàn lần, dù cho có tặng cho cô ta, cô ta cũng không dám nhận.

Khi xem phim anh ta có khi sẽ lấy tay vuốt cằm, có khi sẽ lấy điện thoại ra trả lời tin nhắn của người khác.

Trước đây là quan hệ trên giường, quan hệ hiện nay, vô cớ khiến Kiều Duyệt Nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Sau khi xem phim, Kiều Duyệt Nhiên muốn quay về trường.

Cô ta không muốn, anh ta vừa mới đến, thì cô ta chỉ lên giường cùng anh ta.

“Không thôi, đi bộ về trường học được không?” Kiều Duyệt Nhiên dò thám hỏi một câu.

Dù sao trường học cũng không xa với rạp chiếu phim, tiểu Kiều thường hay nghe người ta nói, hẹn hò với nhau là phải tãn bộ, tuy rằng cô ta có khờ hơn đi nữa, nhưng cũng biết Miêu Doanh Đông muốn bắt đầu lại một quan hệ mới, có thể là quan hệ trong tình yêu.

Sau đó cô ta hậu trí hậu giác cảm thấy Miêu Doanh Đông là người sống nội tâm đó, khi cô ta trả lại tấm thẻ cho anh ta, anh ta từng hỏi, phải quan hệ như thế nào mới có thể bắt đầu lại từ đầu!

Lần trước, anh ta giả vờ như không quen biết cô ta, là trong lòng anh ta đang ghi hận với Kiều Duyệt Nhiên sao.

Bởi vì khi đó cô ta nói là: Không còn quan hệ.


Sau đó cô ta đến Venezuela, hai người hơn một tháng cũng không liện hệ với nhau.

Kiều Duyệt Nhiên ngẩng đầu lên nhìn anh ta, cảm thấy đặc biệt có lỗi với anh ta.

Còn nữa, anh ta rốt cuộc là từ khi nào bắt đầu, quyết định bắt đầu lại quan hệ yêu nhau chứ?

Tiểu Kiều cảm thấy hiện nay cô ta đang như mơ vậy, đây rõ ràng là không thể nào, anh ta là Miêu Doanh Đông của Miêu gia đó, cô ta tự biết bản thân rốt cuộc có mấy cân mấy lạng, anh ta muốn cùng cô ta - -

Hẹn hò sao?

Kiều Duyệt Nhiên tiến gần anh ta một bước, cẩn thận nắm lại bàn tay của anh ta, đi theo hướng của những ngón tay, với anh ta nắm lại mười ngón tay.

Giây phút khi chạm vào bàn tay của anh ta, vô cùng ấm áp, trong lòng Kiều Duyệt Nhiều rất vui mừng.

Trong lòng cô ta luôn yêu thích anh ta, cô ta thích dựa gần anh ta như vậy.

Miêu Doanh Đông không hề phản bác lại, chỉ như vậy nắm lại bàn tay của cô ta.

Miêu Doanh Đông chưa từng nghiêm túc hẹn hò, đây là lần đầu tiên.

Con gái thích lãng mạn như làn gió mùa xuân vậy, người đàn ông thích lên giường.

Nhưng mà cảm giác nắm tay cũng tốt đấy chứ.

Hôm nay ánh trăng trên bầu trời rất trong sáng.

“Quan hệ giữa hai chúng mình hiện nay là gì đây?” Kiều Duyệt Nhiên hỏi.

“Đang hẹn hò!” Miêu Doanh Đông nói.

Kiều Duyệt Nhiên chỉ cười, cô ta cười rất thoải mái, giống như từ sau khi bên nhau với Miêu Doanh Đông, lần đầu tiên cười như vậy đó.

Nụ cười không có một chút lo âu.

Cô ta cảm thấy, hẹn hò với người đàn ông như vậy dù cho chỉ có một lần cũng rất tốt đó!

Dù sao mỗi một ngày đều xem như ngày cuối cùng là được rồi.


Trước đây khi lên giường, luôn nói đi thì đi, không muốn nhìn thấy quan hệ đó được tiếp tục nữa, hiện nay một khi đã xác nhận quan hệ, thì ngàn lần không nở.

Miêu Doanh Đông đứng dưới lầu ký túc xá của cô ta, Kiều Duyệt Nhiên muốn lên lầu, nhưng mãi không lên được.

Cô ta rất muốn hỏi, suy nghĩ của Miêu Doanh Đông là như thế nào vậy, nhưng cô ta không hỏi.

Trong đôi mắt của cô ta toàn là những ánh sao, đó là ánh sao chỉ có con gái đang yêu nhau mới có thôi.

Đêm nay, thay đổi đột ngột của Kiều Duyệt Nhiên, Miêu Doanh Đông đã xem vào trong mắt.

“Con gái đều như thế này sao? Thích biểu lộ ra như vậy sao?” Anh ta đứng dưới lầu ký túc xá, và hỏi Kiều Duyệt Nhiên.

Kiều Duyệt Nhiên đặt đôi tay về phía sau, há hốc mồm ra cười, gật đầu.

“Anh không có cảm giác sao?” Cô ta hỏi anh ta, đôi tay đặt về phía sau, và hỏi Miêu Doanh Đông.

“Không nhiều như em!”

Thì Kiều Duyệt Nhiên có chút không vui cho lắm, dù sao cũng là anh ta chủ động theo đuổi cô ta mà, nhưng anh ta không có nhiều cảm giác.

Có thể con gái ở tuổi này, chỉ là yêu nhau thôi, đây mới phù hợp quy luật trưởng thành của họ, cũng chỉ có như vậy, cô ta mới rực rỡ như một đóa hoa vậy.

“Đó có thể do tuổi tác của anh lớn hơn, không thể nghiệm sâu sắc như em!” Kiều Duyệt Nhiên đứng dưới ánh trăng, ngước đầu lên nhìn Miêu Doanh Đông.

Bên cạnh có một cành cây nhỏ, thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua sẽ che lại mặt của Kiều Duyệt Nhiên, Miêu Doanh Đông bẻ gẫy khúc cây đó, kéo Kiều Duyệt Nhiên vào phía sau.

Giống như chuyện lên giường với cô ta đã đi qua rồi, hiên nay anh ta quen biết một con người hoàn toàn mới của cô ta.


“Là chê anh già sao?” Miêu Doanh Đông hỏi.

Kiều Duyệt Nhiên chỉ cười, đôi tay kê trên vai của anh ta, “Không có đâu, em thích anh như vậy, sao lại chê anh già chứ?”

Ngay lập tức Miêu Doanh Đông đã ôm Kiều Duyệt Nhiên vào trong lòng, “Không được chê đó!”

“Anh cũng không thể chê xuất thân của em!” Kiều Duyệt Nhiên nói trong vòng tay ấm áp của anh ta “Em không có gì cả! Sau này anh có chỗ nào không thích, thì trực tiếp nói với em, em sẽ rời đi.”

“Anh biết rồi.” Miêu Doanh Đông nói.

Kiều Duyệt Nhiên liền quay lưng, bước lên lầu.

Giống như đây là lần đầu tiên, cô ta ở nơi ngoại trừ trên giường ôm nhau với Miêu Doanh Đông đó.

Trong thời gian lên lầu, Kiều Duyệt Nhiên luôn cảm giác được như có vòng tay của Miêu Doanh Đông bên cạnh cô ta.

Một mình Miêu Doanh Đông quay về rạp chiếu phim, bước lên xe.

Trong quá trình lái xe, luôn nghĩ về những chuyện đêm nay, thật là dễ mãn nguyện đó, đặc biệt là ngây thơ nói “Không cần theo đuổi”.

Không nhịn được, quả nhiên cười lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận