Rể Hổ Hào Môn


Bị Hàn Thiếu Thái chế giễu và quở mắng trước mặt Trần Thanh Xuyên và Tô Tuyết, Tôn Lộ tái mặt, trông rất khó coi, nén giận lại.
Nếu cô ấy thực sự làm chuyện gì đó, đừng nói là bị mắng, cho dù bị đánh cô ấy cũng sẽ không oán trách, nhưng rõ ràng cô ấy không làm gì cả!
“Hàn Thiếu Thái, tốt nhất hôm nay anh nói rõ cho tôi, nếu không tôi sẽ thành toàn cho anh, cho anh đội nón xanh luôn!”
Tôn Lộ hoàn toàn tức giận đến cực điểm, nào có như vậy, chỉ dựa vào hai bức ảnh mà đã vu oan cho cô ấy, đúng là vô lý mà.
Và thái độ bực tức của Tôn Lộ cũng khiến Hàn Thiếu Thái tức giận.
Anh ta tức giận gầm lên: “Tự cô làm chuyện mất mặt mà còn đòi nói lý ư, còn dám quát tháo với tôi ư?”
“Nè, nè, nè, tự cô xem hai bức ảnh này đi.

Cô nói rõ cho tôi xem nội dung của hai bức ảnh này, tại sao chưa đầy một tiếng đồng hồ mà cô lại thay đồ, hơn nữa còn không mang tất chân, cô nói đi!”
“Vốn dĩ tôi còn định chừa cho cô chút thể diện, nhưng đây là cô không biết xấu hổ!”
“Tôi thực sự không thể hiểu được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến cô cởi tất chân ở ngay trong văn phòng của Trần Thanh Xuyên.

Cô nói xem, có bản lĩnh thì hãy giải thích rõ chuyện này đi!”
Hàn Thiếu Thái tức giận hét lên, theo anh ta, Tôn Lộ có quan hệ không trong sạch với Trần Thanh Xuyên, nếu không, tại sao cô ấy lại cởi loại quần áo như tất chân ra chứ? Điều này hoàn toàn không thể giải thích được.
Mà câu hỏi của Hàn Thiếu Thái cũng khiến Tôn Lộ nở một nụ cười, nhưng đó là một nụ cười chế giễu.
“Chỉ vì chuyện này mà anh nghi ngờ tôi và Trần Thanh Xuyên có quan hệ không trong sạch, đúng không?”
“Hàn Thiếu Thái ơi là Hàn Thiếu Thái, anh thật thú vị, đầu óc anh giỏi tưởng tượng như vậy, sao không đi làm nhà biên kịch cho rồi.”
Sau khi chế giễu Hàn Thiếu Thái và không cho anh ta có thêm cơ hội để nói, Tôn Lộ lại nhìn Tô Tuyết.
“Tiểu Tuyết, chẳng lẽ cô cũng cho rằng tôi và bạn trai cô đã xảy ra quan hệ không trong sạch à?”
Tô Tuyết lắc đầu theo bản năng, cô thực sự không nghĩ như vậy, cô vẫn nguyện tin tưởng Trần Thanh Xuyên.
Sau khi Tô Tuyết lắc đầu thay cho câu trả lời, Tôn Lộ gật đầu rất tán thành.
“Cô không tin là được rồi, bởi vì tôi và Trần Thanh Xuyên hoàn toàn trong sạch, trên không thẹn với trời, dưới không hổ với đất, căn bản không như những gì Hàn Thiếu Thái nói nhảm.”
“Hàn Thiếu Thái, không phải anh muốn biết hôm qua đã xảy ra chuyện gì à? Được, tôi sẽ nói cho anh biết, giờ tôi sẽ nói cho anh biết đã xảy ra chuyện gì.”
Sau đó, Tôn Lộ đã thuật lại chi tiết những gì đã xảy ra ngày hôm qua.
Khi biết được do Tôn Lộ không cẩn thận làm đổ trà lên người, vì vậy Trần Thanh Xuyên đã tìm quần áo đồng phục cho cô ấy thay, sau đó Tô Tuyết chợt nhận ra rằng, quả thực nếu cô gặp tình huống như vậy thì cũng sẽ làm thế, nếu không chẳng lẽ để Tô Tuyết mặc bộ đồ ướt sũng ra ngoài hay sao?
Trong lòng Tô Tuyết thở phào nhẹ nhõm, cô cũng thầm cảm thấy may mắn vì mình đã không suy đoán lung tung và làm tổn thương trái tim của Trần Thanh Xuyên.

Đồng thời, cô cũng cảm thấy rằng Trần Thanh Xuyên thực sự xứng đáng với sự tin tưởng của cô, sẽ không làm những chuyện có lỗi với cô.
Nhưng Tô Tuyết tin, còn Hàn Thiếu Thái thì không.
Anh ta cười nhạt: “Cô tưởng nói vậy thì tôi sẽ tin à? Còn nói tôi nên đi làm biên kịch, sao cô không đi làm biên kịch thì có!”
“Làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, cô cho tôi là đồ ngốc à?”
“Còn nữa, không phải cô bị phỏng sao? Đến đây, cởi quần áo ra cho tôi xem nào, xem cô bị phỏng ở đâu nào? Sẽ không phải ngay cả một dấu vết cũng không có đó chứ? Nếu cô cho tôi xem có vết phỏng, tôi sẽ tin cô, nếu không có, hừ!”
Trần Thanh Xuyên nhìn dáng vẻ Hàn Thiếu Thái quay đầu sang một bên mà rất muốn đánh cho anh ta một trận.
Rõ ràng không chỉ anh nghĩ như vậy, mà Tôn Lộ cũng nghĩ như vậy, thậm chí còn hơn thế nữa.
Ngay sau đó, Tôn Lộ tức giận tát vào mặt anh ta: “Hàn Thiếu Thái, anh thật vô liêm sỉ!”
“Tôi là vợ của anh, mà anh lại kêu tôi cởi quần áo trước mặt người khác để cho anh xem vết phỏng hả? Anh là đồ đầu heo sao?”
Hàn Thiếu Thái bị tát nên rất tức giận, nhưng lời khiển trách của Tôn Lộ buộc anh ta phải thừa nhận điều đó là có lý.
Vừa rồi anh ta cũng quá tức giận, nếu không sao lại nói ra những lời như vậy.
Nhưng lúc này, cơn đau rát trên mặt khiến anh ta hơi xấu hổ, nhất là còn bị một người phụ nữ tát vào mặt, loại xấu hổ này càng thêm nghiêm trọng, vì thế anh ta lại tiếp tục nói mấy lời khó nghe.
“Vậy có liên quan gì chứ, ngay cả người của cô cũng đã ngủ với người ta rồi, cô còn sợ bị người ta nhìn thấy à?”
Tôn Lộ tức giận đến suýt hộc máu, người chồng như vậy quả thực khiến cô ấy không nói nên lời, lại càng thêm đau lòng.
“Được rồi, anh muốn xem vết phỏng của tôi phải không? Anh muốn bây giờ tôi cởi quần áo cho anh xem vết phỏng có phải không? Được, tôi đồng ý!”
Mặc dù kem nha đam rất tốt nhưng vẫn còn để lại một ít dấu vết, dù sao hôm qua vết bỏng quá nặng, kem nha đam cũng không phải vạn năng, cũng vẫn cần thời gian để chữa lành, dấu vết vẫn còn, đó chính là bằng chứng tốt nhất cho những gì Tôn Lộ đã nói.
Dưới tác động sâu sắc của cơn tức giận, cô ấy không thèm để ý đến lý trí của mình, đưa tay chạm vào cúc áo bên sườn của chiếc sườn xám.
Không phải Hàn Thiếu Thái muốn cô ấy cởi quần áo ở trước mặt mọi người à? Vậy cô ấy cởi cũng không sao, dù gì không chỉ có cô ấy mất mặt, mà còn có Hàn Thiếu Thái! Vì kiểu suy nghĩ tức giận này, Tôn Lộ đã thực sự cởi cúc áo bên hông của chiếc sườn xám, hơn nữa đã cởi đến cúc thứ hai.
Trần Thanh Xuyên nhìn với vẻ bất đắc dĩ, đương nhiên anh không thể để mấy chuyện như thế này xảy ra, dù sao Tô Tuyết vẫn còn ở đây!
Vì vậy, ngay sau đó, anh ra hiệu cho Tô Tuyết ngăn cản Tôn Lộ, và chính anh đã giải thích chuyện này.
Trong khi Tô Tuyết ôm Tôn Lộ để ngăn chặn hành động ngớ ngẩn của cô ấy, Trần Thanh Xuyên cũng đưa ra bằng chứng: “Tôi và Tôn Lộ có một số mối quan hệ mà anh không biết, nhưng không phải như anh nghĩ, bố vợ của anh, Tôn Chính Đạo chính là thầy của tôi, mà hôm qua tôi cũng mới biết chuyện này.

Anh có thể gọi điện hỏi bố vợ anh để xác minh, anh nên tin tưởng nhân phẩm của thầy tôi.”
Hàn Thiếu Thái sửng sốt không nói nên lời, anh ta không ngờ Trần Thanh Xuyên cùng Tôn Lộ lại có quan hệ như vậy, lúc đầu anh ta còn cho rằng sư tỷ và sư đệ không đơn thuần, nhưng Trần Thanh Xuyên lại nhắc tới bố vợ thì anh ta lại không nói nên lời, vì anh ta biết nhân phẩm của bố vợ rất đáng tin.

Không nói là thánh nhân nhưng cũng gần như vậy, cho nên anh ta hiểu rõ chuyện này là thật.
Nhưng về lý do tại sao Tôn Lộ lại cởi tất chân của cô ấy trong ngày hôm qua...
Không đợi Hàn Thiếu Thái hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào, Trần Thanh Xuyên đã gọi điện thoại kêu Ngô Thiên Thiến đi vào.
“Ngày hôm qua tôi hỏi cô chuyện gì, cô hãy nói cho rõ ràng hết đi.”
Ngô Thiến Thiến không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng vì Trần Thanh Xuyên yêu cầu cô ấy nói ra sự thật, nên cô ấy tự nhiên làm theo.
Vì vậy, sau đó cô ấy nói rằng chính mình đã lấy kem nha đam và một bộ quần áo đồng phục, tất cả đều được mang đến theo yêu cầu của Trần Thanh Xuyên.
Sau khi Ngô Thiến Thiến nói xong, Trần Thanh Xuyên ra hiệu cho cô ấy đi ra ngoài, nhưng trước khi ra ngoài đã dặn cô ấy mang theo bản camera giám sát.
“Có camera giám sát trong hành lang, nó có thể chứng minh mọi thứ.”
Trần Thanh Xuyên vẫn không tin, rõ ràng anh không làm chuyện đó, sao lại biến thành chậu phân hất lên đầu anh được!
Anh không nhận chậu phân này, anh chỉ muốn dùng sự thật để kiên quyết đẩy lại chậu phân này lên đầu Hàn Thiếu Thái!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui