Hai đứa cấp dưới của tôi ngày hôm qua vẫn là Goblin giờ đã tiến hóa thành Hobgoblin.
Trong lúc nghĩ "Đây là ngày thứ hai liên tiếp, hả?" Tôi tặng chúng một món quà chúc mừng.
Buổi đào tạo sáng sớm kết thúc mà không có gì nổi bật, sau đó tôi ăn trưa với mấy món mà hai chị em gái chuẩn bị cho tôi, Gobue-chan, đáng lẽ là đang ở trong mỏ, chạy đến chỗ tôi một cách hốt hoảng.
Cô ấy ôm một cái gì đó nhỏ và có màu nâu, trên trán nó có một viên ngọc màu đỏ sáng, còn trên thân nó đầy những vết chém, nên người nó dính đầy máu như thể tôi mấy lần trước đây thôi. Tôi có thể nói rằng với nhịp thở thất thường và yếu ớt như vậy nó có thể chết bất cứ lúc nào.
Tôi gọi nó là "Hồng ngọc" trong lúc này Gobue-chan kêu tôi cứu nó bằng một kỹ năng hồi phục của tôi, tôi dùng [Hồi phục] để chữa trị.
Nó sẽ không vượt qua nổi nếu tôi làm vậy trễ hơn 10 phút, tôi thấy nhẹ nhõm khi tôi may mắn và kịp thời chữa trị những vết thương cho nó.
Tuy nhiên ngay cả [Hồi phục] cũng không thể đem lại lượng máu đã mất. Nó ngủ thiếp đi sau khi tôi cố cho nó uống bình potion mà cô Giả kim thuật-san tạo ra, một loại "Potion tạo máu" (Mẫu đầu tiên được chế tạo thành công) được tạo ra từ việc pha trộn nhiều loại thảo dược với nhau mà giúp cho sự hình thành máu. May mắn cho Hồng ngọc là tôi đã no sau bữa ăn, nên tôi chưa cảm thấy thèm ăn nó, bên cạnh đó thì Gobue-chan còn nhờ tôi cứu nó nên đó là cái tôi phải làm.
Một vài phút sau, Hồng ngọc cao 30cm, đã chịu thức dậy và giải thích tình trạng của nó hiện tại.
Nó cảm ơn chúng tôi.
"Em đội ơn các anh chị rất nhiều (vì đã xem truyện của em)." Nó nói thế đấy.
Theo như câu chuyện nó kể cho chúng tôi khi tôi hỏi nó tại sao lại mang nhiều vết thương nghiêm trọng như vậy, thì tên thật của Hồng ngọc là Returner, và lý do nó bị như vậy là vì nó bị tấn công bởi những nhà thám hiểm loài người.
Viên đá quý sáng đẹp gắn trên trán nó, trông như là một vật phẩm siêu cao cấp, nếu được bán, nó có thể đáng giá 100 triệu đồng vàng---tôi nghĩ một đồng vàng là 10 yên---đó dường như là mục đích chính của đám thám hiểm giả đó.
Khi tôi nghĩ Returner đang gặp khó khăn, lúc đó nó quỳ gối và nhờ/van xin chúng tôi hãy làm gì đó với những con người đó.
Đó là những gì tôi nhận được sau khi nghe câu chuyện:
~ Dường như là "Returner" là một viên Hồng ngọc nhân tạo được tạo ra từ rất lâu rồi bởi một nhà pháp sự huyền thoại Velvet một người nổi tiếng khắp tất cả châu lục. Nó dường như là người canh giữ [Kho báu bị chôn giấu của [[Velvet]]] --- Một kiến trúc mà ở thế giới này gọi là hầm ngục (dungeon) --- nơi mà Gobue-chan và những đứa khác đột nhập vào khi chúng đang khai thác Hồn Thạch.
~ Mặc dù những vết thương bên ngoài của nó đã được tôi chữa trị hoàn toàn nhưng sự thật là cái "lõi" của nó --- dù Returner có là một viên Hồng ngọc nhân tạo không có sự sống cũng không có tuổi thọ thì dường như là nó sẽ chết nếu lõi của nó bị vỡ --- đã chịu một sự hư tổn nặng khi bị đám con người tấn công. Chữa trị chỉ kéo dài thời gian trước khi nó biến mất.
~ Trong một phần của Kho báu, có những viên đá quý Class [Huyền thoại] và thần dược đứng đầu danh sách của những vật phẩm ma thuật mà Velvet đã cẩn thận thu thập chúng suốt quảng đời của ông. Nếu buồng Kho báu bị đột nhập bởi những tên tham lam ngu đần, và Kho báu bị lấy đi thì Returner sẽ không bao giờ được tha thứ.
~ Returner muốn giải quyết vấn đề này bằng cách của riêng nó, nhưng sức chiến đấu của nó quá yếu và vì lõi của nó đã bị tổn thương nên thời gian mà nó còn rất giới hạn.
Trong hầm ngục này có những sinh vật tạo ra từ phép thuật: "Lính Xương", hay cứng hơn xíu có "Chiến binh Xương" và ở một level cao hơn là "Chiến Binh Xương Cao Quý", và chống lại một nhóm nhà thám hiểm thì chúng gần như vô dụng.
Đó là lý do nó muốn chúng tôi, những người dường như trông có vẻ mạnh hơn, đuổi những nhà thám hiểm ra và trên hết là lấp lại lối vào.
Nếu chúng tôi chịu giúp đỡ loại bỏ biến cố này thì nó sẵn lòng cho chúng tôi vào chỗ chứa Kho báu như một lời cảm ơn. Velvet không thích loài người, vì thế nó nghĩ có thể bàn giao Kho báu cho chúng tôi.
Sau một hồi suy nghĩ, tôi chẳng thấy gì là có hại ình.
Tôi kêu Gobukichi-kun, Gobumi-chan, Gobue-chan và cả Hobusei-san, Hobusato-san đi trang bị vũ khí đầy đủ. Sau đó tôi bảo cô Thợ rèn-san mang cho tôi con dao làm từ Hồn Thạch. Tôi nghĩ có một vũ khí sẽ tốt hơn nhiều so với không mang gì theo.
Vì Hồn Thạch Dao trông bên ngoài có vẻ hào nhón nên nó dường như có thể dùng để răn đe kẻ thù.
Khi tôi bắt đầu hướng dẫn các Goblin dưới trướng tôi thì Thợ rèn-san, Tóc đỏ, hai chị em, và cô Giả kim thuật-san nhìn tôi với khuôn mặt đáng thương.
Vì là họ nghe thấy yêu cầu đi giết con người. Các cô ấy thấy hơi khó chịu dù đó chỉ là người lạ.
Nhưng Returner nhờ chúng tôi là hãy đánh đuổi các nhà thám hiểm ra khỏi hầm ngục, mặc dù chúng tôi phải chống lại các nhà thám hiểm nhưng chúng tôi sẽ cố gắng chiến thắng mà không có ai phải ngã xuống.
Đầu tiên chúng tôi sẽ thuyết phục họ, nếu làm vậy không được, sau đó chỉ còn một cách duy nhất chúng tôi phải dùng vũ lực. Tôi nói vậy là vì để bảo vệ bản thân mình chúng tôi phải dùng vũ lực, và tôi lo sợ rằng chuyện này sẽ kết thúc bằng việc chúng tôi giết sạch chúng.
"Nếu điều đó là tự vệ, thì đâu thể tránh được, hoặc là chúng tôi sẽ bị giết, đúng không?" Tôi nói vậy.
Khi tôi nói với họ là nói chuyện cũng quan trọng và cho họ thấy nụ cười của tôi, thì họ không ít cũng nhiều đồng ý với tôi.
Khi mà việc chuẩn bị đã xong, Gobue-chan dẫn chúng tôi đến cái lỗ nối với hầm ngục nơi Returner canh giữ.
Cuối cùng thì đây là chuyện đã xảy ra.
Chúng tôi giết tất cả sáu nhà thám hiểm, cả nam và nữ, những người đã đột nhập vào hầm ngục này và cố giết Returner.
Vâng, lúc đầu tôi đã cố gắng thuyết phục.
Ban đầu, để ngăn chúng hoảng loạn vì số lượng vượt trội của chúng tôi, tôi cho Gobukichi-kun và phần còn lại trốn đi và tôi đi thuyết phục họ một mình. Đây là hành động cao thương của tôi.
Nhưng ngay khoảnh khắc chúng nhìn thấy tôi, chúng nói một cái gì đó kiểu như vậy: "Cái hầm ngục này không chỉ có mấy con "Chiến Binh Xương Cao Quý", mà chúng còn có cả một con Ogre phân loài tầm thường nữa. Cái đống s*** này nhìn vậy chứ yếu ke lắm. Ngay cả khi nó có là đối thủ mạnh, thì nó cũng không có cửa đấu với cả đám chúng ta đâu. Nào đi mà tiễn nó về suối vàng nào. Nếu chúng ta để nó thoát sẽ không dễ tìm được một con giống nó nữa đâu.", trong khi chuẩn bị tấn công tôi với sát khí bừng bừng.
Tôi không phải là một con Ogre phần loài tầm thường, tôi là một biến thể siêu hiếm. Lúc này đây, chúng thậm chí còn không thèm nghe tôi nói cái gì, ngay cả một xíu cũng không. Cái lũ trộm cắp này, tôi nghĩ vậy.
Vâng, cái thứ gì mà lẻn vào nhà người khác (hầm ngục), thiếu tôn trọng và giết chết người sống ở đó (lũ quái) ---mặc dù không có tôi--- trong khi ăn cắp ăn trộm Kho báu bên trong đó... Điều này, không còn nhầm lẫn gì nữa, cái lũ giết người cướp của!!! Ngoài ra, chúng còn không biết tội ác mà mình đã gây ra, nên chúng không đáng được khoan hồng!!!
Ý, khoan đã, với kỹ năng [Thẩm định], tôi có thể thấy trang bị của lũ cướp này đều là vật phẩm cao cấp được yểm phép hoặc cường hóa tương tự vậy, thậm chí chỉ với vẻ ngoài nhóm này cũng đã toát lên được một sức mạnh hào nhoáng.
Tuy nhiên, tôi lại không cảm thấy cái sự tuyệt vọng mà tôi đã cảm nhận được khi chiến đấu với con Gấu Đỏ, vì giờ đây tôi là một con Ogre [Biến thể siêu hiếm], tôi cũng đã tăng các chỉ số cơ bản của mình, kèm theo việc sử dụng đi sử dụng lại các kỹ năng là hoàn toàn có thể, tôi cảm thấy phòng thủ chống lại sự tấn công của chúng là vấn đề hết sức đơn giản.
Ý tôi là tôi có thể đánh giá như vậy khi thấy đợt tấn công đầu tiên của chúng.
Đợt tấn công của chúng thật vụng về. Vũ khí của họ trông vậy chứ chán lắm, không chỉ không thể xử lý vũ khí của mình hiệu quả mà hầu như rất dễ đoán được hướng tấn công, tất cả trộn lẫn trong những pha tấn công.
Có những đòn họ chém khá nhanh, và chất lượng vũ khí của họ thì rất cao rồi, do đó nếu là một con Ogre bình thường mà bị đánh trúng chắc sẽ bị chém thành nhiều mảnh rồi, tuy nhiên, theo ý kiến riêng của tôi, kỹ thuật chiến đấu của họ không tương thích với chỉ số cơ bản của bản thân họ, cái ấn tượng mà tôi thấy là đòn đánh họ khá thô và lộ liễu.
Cho dù nó là do cơ thể được tăng cường khi lên level, hay là được buff từ [Nghề] của họ, thì chúng chắc chắn là mạnh rồi, tuy nhiên, nó có thể ngăn cản sự phát triển tiềm lực của chúng. Nếu không có suy nghĩ thì chỉ là hạng múa rìu qua mắt thợ, chỉ biết nâng cao level của kỹ năng dùng được, mà không bao giờ để ý rằng nó đang cản trở chính người dùng nó.
Cho đến nay chúng đã tăng level bằng cách giết rất nhiều kẻ thù bằng sức mạnh vũ lực, do đó tự nhiên chúng sẽ cảm thấy bắt đầu dành ít sự nỗ lực hơn trong chiến đấu.
Tôi không có ý bắt lỗi họ vì cái phương pháp hiện tại đã dẫn đến cái chết của họ.
Nếu chúng dành nhiều nỗ lực hơn, chúng có thể chiến đấu ngang bằng với tôi trong vài ván. Suy nghĩ của chúng đã quá tự cao.
Đã bỏ quên quá nhiều sự luyện tập, đào tạo bài bản, chúng hầu như không phải là đối thủ thực sự của tôi.
Có một mức độ sai số cho phép đối với tôi vì chúng quá yếu, và do đó tất cả đòn tấn công của chúng đều dễ dàng phòng thủ chỉ với những cú gạt, đỡ. Trong khi chuyện này xảy ra, tôi vẫn cố gắng thuyết phục chúng.
Thông thường khi mà bọn cướp đang cố gắng giết bạn, bạn không thể nào xoay sở để thuyết phục họ.
Khi tôi đang nói chuyện với chúng, dù chúng vẫn tấn công, ở phía sâu trong hầm ngục một người trẻ tuổi trông như là [Pháp sư] bước ra và làm phép một phép thuật [Sét] cơ bản cái mà theo sau nó là một tiếng *bam* ngay khi nó giáng xuống.
Tôi không ngã quỵ xuống nhưng tôi loạng choạng trong bước vài bước tới trước vì cú sốc. Kết quả thiệt hại chỉ ở mức mà tôi thấy khá đau.
Mặc dù trông nó như là một đòn đánh cơ bản dựa trên kích thước của nó, nhưng tôi sẽ phải chết nếu như tôi không có kỹ năng [Kháng tất cả] và [Kháng lôi]. Sức mạnh của nó kinh khủng đến nổi làm bốc hơi đầu bạn mà không để lại dấu vết.
À, đúng như mong đợi. Vì các bạn đã làm dữ quá, không thể nhịn được nữa. Sự kiên nhẫn của tôi đã đạt đến mức giới hạn.
Tôi ra dấu cho Gobukichi-kun và mấy đứa còn lại đang trốn ra quẩy chung cho vui.
Xin lỗi Returner trong tâm trí, tôi cắt đứt đường rút lui của đám thám hiểm này bằng cách phá hủy một phần của hành lang cái mà khiến tôi khá chú ý "Cái gì vậy, một cung điện hoàng gia sao?"
Để thu hút sự chú ý của chúng, tôi lao tới và tấn công từ phía trước.
Yeah, mặc dù ban đầu tôi nghĩ khả năng của cây Hồn Thạch Dao chỉ là để hù dọa tạo tiếng cười, nhưng hóa ra nó thật sự rất tuyệt vời.
Mặc dù phần lưỡi của nó thì hoàn toàn không sắc bén gì cả, vì chất liệu làm ra nó là Thủy Hồn Thạch, nước sẽ được bắn ra từ lưỡi dao mỗi khi chém. Khi tôi vung nó với một sự nghiêm túc không nhẹ, nước bắn ra với một tốc độ cao tạo thành một nhát chém bằng nước, nó cắt giáp của các nhà thám hiểm làm đôi trong khi tạo ra một âm thanh rất lớn.
"Thật tuyệt! Tuyệt quá!" đó là cái Gobumi-chan nói kèm theo câu hỏi là cô ấy có thể dùng nó cắt chúng ra làm hai được hay không? nhưng tôi trả lời lại là không vì nếu không tập trung đủ lực vào con dao thì nó không thể cắt đối thủ, nó chỉ có thể làm họ ướt thôi.
Nó dường như là vô dụng nếu không có một tốc độ chém phù hợp, mặc dù trông nó vẫn rất "cool".
Sau khi giết tất cả các nhà thám hiểm, chúng tôi làm một công việc quen thuộc lột sạch trang bị của họ và ăn chúng. Tôi lấy phần trên còn Gobukichi và những đứa khác lo các cơ quan phía dưới.
Học kỹ năng [Nghề-Sát thủ].
Học kỹ năng [Nghề-Lính thập tự].
Học kỹ năng [Nghề-Guardian]. (Người bảo vệ)
Học kỹ năng [Nghề-Phù thủy tối cao].
Học kỹ năng [Nghề-Giám mục].
Học kỹ năng [Nghề-Người bỏ bùa mê].
Học kỹ năng [Tư duy nhanh].
Học kỹ năng [Tư duy song song].
Học kỹ năng [Cưỡi ngựa].
Học kỹ năng [Kháng phép].
Học kỹ năng [Rút gọn thần chú].
Học kỹ năng [Tinh thần thượng võ].
Học kỹ năng [Trực giác].
Học kỹ năng [Ẩn thân].
Học kỹ năng [Sự bảo vệ thần thánh của á thần nhân từ và may mắn].
Học kỹ năng [Sự bảo vệ thần thánh của á thần chiến tranh].
Như mong đợi, giữa những ai muốn làm nhà thám hiểm thì có nghĩa là bạn phải ở một level khá cao.
Vì chúng có rất nhiều trang bị chất lượng cao, vật phẩm ma thuật kỳ diệu hữu dụng đã được tìm thấy. Tất nhiên, tôi ăn nó ngay lập tức.
Học kỹ năng [Che giấu trạng thái cá nhân].
Học kỹ năng [Rương vật phẩm].
Cái tôi ăn là hai vật phẩm ma thuật khác nhau; "Nhẫn của thầy tu khổ hạnh" và "Ba lô cất giữ (Lớn) x6" Tôi cất giữ các trang bị còn lại của các nhà thám hiểm vào trong cái Rương vật phẩm --khi tôi cố gắng gọi cái Rương đó ra, âm thanh *pon* có thể nghe được và cái Rương xuất hiện.
Một vật phẩm chuyển tiếp được làm tôi nhớ đến cái thời đã qua...
Kỹ năng này cho phép tôi cất giữ 1200 vật phẩm khác nhau và với những vật phẩm cùng tên có thể xếp chồng lên nhau 99 lần, chuyện cứ như đùa mà thật ra là gian lận. Sau đó Returner dẫn chúng tôi vào sâu bên trong hầm ngục.
Nơi sâu thẩm nhất của hang động, chúng tôi tìm thấy một lối vào bị che giấu lại và làm đánh sập nó, bây giờ không còn lối vào nào nữa trừ cái mà Gobue-chan đã đào. Sau đó chúng tôi làm sập nhiều ngõ ngách, giờ thì không còn đường nào vào hầm ngục nữa.
Hồng ngọc đã dẫn chúng tôi đến Kho báu, nơi mà tôi đã thấy nó.
Có rất nhiều kho báu giá trị khác nhau, những trang bị của đám thám hiểm gia trước kia giờ lưu mờ trước những vô vàng vật phẩm ma thuật mạnh mẽ ở đây. Giữa Kho báu đầy vật phẩm này, ở phía sâu thẩm nhất là một xác ướp với cánh tay trái kì lạ sáng lên ánh bạc và được đặt trên ngai vàng.
Returner gọi cái xác ướp này là chủ nhân của nó. Điều này có nghĩa là cái xác đó chính là Velvet.
Thời gian của Returner cũng sắp hết và trước khi biến mất nó đã nói với chúng tôi một vài điều.
Nhiều loại Hồn Thạch có thể thu thập được từ cái mỏ mà hiện tại là nhà của chúng tôi bị ảnh hưởng bởi hầm ngục này. Thông thường tùy theo tính chất của Hồn Thạch mà nó có thể tìm thấy ở những nơi có cùng tính chất với nó --- nơi có sự luân chuyển gió tốt sẽ có Phong Hồn Thạch, Hỏa Hồn Thạch được tìm thấy ở những nơi có nhiệt độ cao như núi lửa, Hồn Thạch có những tính chất khác nhau sẽ không thường được tìm thấy ở cùng một chỗ.
Tuy nhiên, vì hầm ngục này cho Velvet xây dựng người mà rất xuất sắc trong việc xử lý Hồn Thạch, vì một lý do nào đó mà linh hồn người không thuộc về chốn này cũng có thể tập trung ở đây, và có thể khai thác rất nhiều loại Hồn Thạch vì sự ảnh hưởng của hầm ngục này.
Ngay khi nó nói xong, cũng là lúc đến hồi kết thúc của nó Returner nở một nụ cười và mờ nhạt dần khi nó tan biến đi...
*Click, và chỉ còn lại việc ngọc quý.
Tôi nhặt lên và ăn nó. (Quá nhanh quá nguy hiểm)
Học kỹ năng [Luật lệ vàng].
Và bây giờ, chúng tôi dành một sự im lặng để cầu nguyện riêng cho Returner.
Và do đang tràn ngập trong kho báu, kỹ năng [Rương vật phẩm] là tuyệt nhất...
Mặc dù tôi đã cố gắng nhồi nhét hết mọi thứ từ Kho báu, nhưng tôi vẫn còn nhiều ngăn trống. Yeah, tất cả đều nhờ vào ơn đức của nhóm thám hiểm đã đến đây thí mạng cho tôi.
Nghĩ rằng, chỉ có xác ướp của Velvet với cái tay trái nhìn kì lạ ở một mình trong đền và buồng Kho báu này thì tôi không muốn để ông ta một mình ở đây, tôi tới bên ngai vàng và hỏa táng Velvet.
Cúi mặt lên, chấp hai tay lại cầu nguyện và nói "Nam mô" và khi ngọn lửa bùng cháy và dần dần tàn lụi, chỉ để lại tro tàn cũng với một cái bao tay nhân tạo trông kỳ lạ, sáng lên ánh bạc.
"Nó là gì vậy?" Tôi nghĩ trong khi dùng kỹ năng [Thẩm định].
------------------------------------[Thẩm định]---------------------------------
Tên: Cánh tay bạc -- Airgeatlámh
Phân loại: Cổ vật
Xếp hạng: Class Huyền thoại.
Khả năng đặc biệt:
~ Armblast: Nắm đấm bùng nổ.
~Spellblast: Phép thuật bùng nổ.
~Self-Evolution: Tự phát triển.
~Elemental Echo: Phản nguyên tố.
Thông tin chi tiết: Một cánh tay nhân tạo thần thánh được mang bởi Velvet được tìm thấy nằm rất sâu trong hầm ngục cổ đại. Những ai bị mất cánh tay có thể có cánh tay mới khi mang cánh tay này vào, nó sẽ thực hiện bất cứ chuyển động phức tạp nào một cách hoàn hảo.
Được làm từ nhiều kim loại khác nhau, nó có thể thay đổi hình dạng tùy theo ý thích của người mặc, khả năng này sẽ cải thiện qua mỗi lần dùng. Vật phẩm không thể phá hủy.
------------------------------------[Thẩm định]---------------------------------
Nó là...
Hm, có phải Velvet đang nói: "Ta không cần nó nữa, nên ta tặng nó cho người." với tôi, đứa vì ham ăn mà mất cánh tay trái không? Tôi nghĩ vậy khi nhặt nó lên và đưa nó gần vào cánh tay trái đã bị mất của tôi. Một cách nào đó nó đã dính vào tôi.
Ấn tượng hiện tại của tôi là: Nó cực kỳ đau đớn.
Vâng, bằng một cách nào đó mà khi tôi để nó lại gần, thì cái bao tay này mở rộng ra và mấy cái xúc tu nhỏ như kim của nó từ chỗ trung tâm đâm vào và bao phủ tay trái tôi lên đến vai. Sau đó, mấy cái xúc tu làm việc của nó, mà tôi cảm thấy như là nó đang ăn thịt tôi, cơn đau dữ dội đến mất có thể làm tôi ngất xỉu.
Sau đó, tôi phục hồi lại sau những tiếng la hét của tôi, tay trái của tôi giờ đã thành Airgeatlámh đến tận vai tôi. Cánh tay bạc này chỉ có kích thước của con người khi tôi nhặt nó lên, nên nó thật nhỏ so với tôi, một con Ogre chứ bộ giỡn, nhưng bằng cách nào đó nó đã chuyển đổi hình dạng để có cùng kích thước với tay phải của tôi trong cả chiều dài lẫn chu vi; trông nó phù hợp với tôi chưa kìa...
Tôi nghĩ đây là khả năng đặc biệt của nó [Self-Evolution: Tự phát triển].
Không có một chút gì là khó chịu cả thậm chí lúc nắm chặt hay mở toàn bộ năm ngón tay ra. Nó không tạo cảm giác lạ lạ, dường như rất là quen thuộc, kiểu như chưa từng có cuộc "chia tay" vậy...
Ngoài ra, tôi muốn nói thêm là khi tôi chạm vào một cái gì đó với nó, hoặc khi tôi đấm vào tường tôi không cảm thấy đau tí nào. Mặc dù tôi đồng ý là sẽ không có cảm giác đau vì nó là tay giả, tôi tự hỏi không biết nó có truyền đạt hết cảm giác khi chạm vào cái gì đó không.
Tôi vẫn chưa đủ trình để hiểu hết được nó, và vì tôi không biết những khả năng đặc biệt của nó làm việc ra sao, nên tôi không nghĩ quá nhiều về nó nữa. Bữa nào thử cho xem.
Thêm nữa, những hạn chế chuyển động của khớp khuỷu tay dường như đã được mở rộng ra, đây và đó nữa đều là những mánh lới. Cổ tay và ngón tay có thể xoay tròn như những mũi khoan, và tôi có thể di chuyển khuỷu tay và vai tới những góc mà cấu trúc xương bình thường của một con Ogre không thể làm được.
Và sau đó tôi khẳng định rằng tôi có thể dùng kỹ năng của tôi thông qua cánh tay bạc. Tôi có thể quay tơ từ những cái đầu ngón tay nhọn mà không thành vấn đề.
Yúp, tôi đã thu được rất nhiều thứ hay kinh khủng khiếp.
Mặc dù tôi có thể bằng kỹ năng của mình xoay sở với cánh tay slime, nhưng như dự đoán, có một sự nền tảng vững chắc sẽ giải quyết vấn đề dễ dàng hơn.
Sau đó, tôi lại căn cứ và tổ chức tiệc thác loạn. Vì nó là kết quả sau một cuộc chiến đấu mệt mỏi, và trong những thứ chúng tôi lấy từ nhóm thám hiểm ---đây là một thứ rất quan trọng--- mấy chai rượu, tiệc thác loạn sao thiếu nước có cồn được. Nếu bây giờ chúng tôi không tổ chức một buổi tiệc như vậy thì khi nào mới có dịp tổ chức nữa, có rượu đâu mà thác với chả loạn?
Đây cũng là thứ gửi đến linh hồn của Velvet và Returner.
Trong trường hợp của Velvet thì nó không thành vấn đề đâu, vì ngài ấy đã chết lâu rồi, sự lo lắng của chúng tôi về nó chỉ là tạm thời thôi.
Tôi giải thích chi tiết một cách gọn gàng và triệt để cho Tóc đỏ, Thợ rèn-san và những người còn lại để nhận được sự đồng tình từ họ.
Mặc dù tôi đã cố gắng kiên trì thuyết phục họ, tới những người tham lam nhưng vô ích. Nên, yeah, kệ bà nó đi, rượu ngon quá!!! Quẩy đi... Nhớ share truyện giúp tôi đó. Cảm ơn bạn.