Hôm nay là lần đầu tiên trời mưa sau một khoảng thời gian khá dài, nên tôi quyết định đi đến làm phiền Tóc đỏ, Thợ rèn-san, Hai chị em, và Giả kim thuật-san. Vâng, họ thường ngủ cùng với nhau vào buổi tối, và chạy làm việc vặt suốt ngày, đây là một chút ít thời gian tôi nuông chiều họ.
Sau khi nhận được [Nghề-Hắc Kiếm Sĩ], các đợt tấn công của Tóc đỏ đã không ngừng trở nên tàn bạo hơn. Cho tới bây giờ, cô ấy ngang bằng về kỹ năng nhưng thua một chút về sức mạnh vật lý. Cô ấy thực sự có thể bắt kịp.
Gần đây, cô ấy hay đến chỗ tôi vào nói "Đến huấn luyện cho em, em muốn đấu tập" mà tôi trông thấy rất đáng yêu. Thật khó để giải thích điều này.
Bạn có biết cái cảm giác khi mà con cún con đi đến bên bạn muốn chơi đùa với bạn cùng với khuôn mặt vô cùng đáng yêu của nó? Một chú cún đồ chơi vẫy đuôi của nó khắp nơi. Tôi giả sử một cái gì đó tương tự như vậy.
Đôi lúc cô ấy trông như một con Doberman dữ dội, đôi lúc tôi lại thấy cô ấy như một con Puppy đáng yêu chạy đến bên tôi.
Và đó là khoảng thời gian buổi sáng tôi dành cho Tóc đỏ.
Tiếp theo tôi làm phiền đến Thợ rèn-san.
Gần đây hai Elf Kirue và Arue -- đây là hai người hộ tống tên Elf nam dai dột trước đây, tiện thể thì tôi cũng chỉ gọi họ là "Elf Hộ Vệ" cho đơn giản -- đã nhiệt tình hợp tác để tạo ra hợp kim Mithril. Công xưởng chế tạo đầy những lưỡi dao và kiếm.
Elf Hộ Vệ là những người duy nhất trong những Elf tôi bắt được có thể rèn hay chế tác với Mithril. Giao nhiệm vụ này cho họ là điều mà tôi gọi là đúng người đúng việc.
Rõ ràng hai người họ là con gái trong một gia đình tốt với dòng dõi quyền uy.
Nhân tiện thì không phải tất cả Elf đều quen với việc chế tác Mithril. Gia đình thợ rèn truyền kỹ thuật qua các thế hệ; đó là lý do không phải hầu hết các Elf quen với quá trình này và không thể chế tác Mithril. Hai Elf ưu tú này không chỉ nhận được sự huấn luyện mà còn được truyền cách chế tác thông qua dòng dõi của họ.
Vâng, vẫn có một giới hạn về số lượng mà hai người có thể làm được, nhưng vẫn có thể cố vượt qua điều này.
Tôi đưa ra một yêu cầu là một cây nỏ liên châu (đơn giản là bắn được nhiều lần). Thợ rèn-san và Elf Hộ Vệ đã thử làm ra một vài thứ. Tôi tự hỏi liệu đây có phải là một phát minh thành công không? Tôi muốn họ nói cho tôi biết khi nào họ sẵn sàng.
Nỏ liên châu
Nỏ liên châu thua về phạm vi so với một cây cung thông thường, nhưng điều đó không quan trọng, những trận mưa tên của nó tàn phá mọi vị trí.
Dường như Thợ rèn-san đang làm rất tốt gần đây. Nguyên mẫu của nhiều loại vũ khí đã được chế tạo và thử nghiệm bởi những Goblin được đào tạo.
Kết quả có vẻ đầy hứa hẹn. Chúng tôi đã có thêm rất nhiều vũ khí mới trong kho vũ khí của chúng tôi.
Tôi muốn họ sản xuất đại trà những cái nỏ liên châu. Nắm lấy cơ hội tôi ở đây với họ, Elf Hộ Vệ lấy Mithril được chiết xuất từ cánh tay bạc của tôi như là một thỏi. Mặc dù các thành phần của Mithril lấy từ cánh tay bạc của tôi là gần giống, nó vẫn là hàng giả, với việc sản xuất cá nhân này tôi có thể giúp họ như tôi đã hứa.
Thợ rèn-san đỏ mặt, cô ấy thở hổn hển trong tự hào thật quá đáng yêu. Không nhận ra điều đó, miệng tôi lại hiện lên chữ O.
Sau đó chúng tôi trao đổi nhiều ý kiến với nhau.
Tôi tới chỗ của Hai chị em vào buổi tối.
Gần đây họ làm việc chăm chỉ hơn với [Nghề] mới của họ là [Bếp trưởng], phụ trách việc nấu ăn cho các Goblin chỉ huy.
Vì bọn này ăn điên cuồng, nếu Hai chị em không bắt đầu việc nấu ăn từ sáng sớm, có lẽ sẽ không kịp hoàn thành. May mắn là những đồ dùng của họ, được Thợ rèn-san chế tạo ra, có thể sử dụng lại nhiều lần; ở một mức độ nào đó, nhà bếp trở thành một cái gì đó tương tự như bãi chiến trường.
Tôi quyết định vào giúp họ. Tôi bắt đầu cắt thái thức ăn. Ngay cả khi trông tôi như thế này, tôi vẫn có thể nấu ăn rất ngon lành.
Trong khi tôi vui mừng khi Aoi nấu ăn, mặc dù có thể học tập và tập thể thao, trong nhiều thứ, Aoi nấu ăn tệ kinh khủng. Tôi đã có một trải nghiệm kinh khủng khi ăn thức ăn của cô ấy.
Aoi... Tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra sau khi cô ấy đâm tôi.
Sau khi cơm đã được chuẩn bị xong tôi làm việc với họ cho tới khi tối đến. Cùng với Hai chị em, chúng tôi bắt đầu động não về các món ăn mới.
Mục đích là tái tạo lại những thức ăn ở kiếp trước của tôi. Bây giờ, khoai tây chiên đã được làm như những thức ăn khác. Các thành phần là hoàn toàn so với kiếp trước, tôi nghĩ sẽ rất khó để làm chúng, nhưng sau khi thảo luận với hai chị em, họ hoàn thành nó tương đối nhanh chóng nên tôi không có chút gì là lo lắng.
Thức ăn rất là ấn tượng.
Sau bữa ăn tôi ghé đến chỗ Giả kim thuật-san.
Gần đây cô ấy đã cống hiến hết mình để sản xuất ra vật phẩm ma thuật nguyên bản từ xương của Lính Xương. Nó là anti-climatic (thuốc kháng khí hậu).
Tuy nhiên, cô ấy khiến tôi phải ngạc nhiên.
Cô ấy cho tôi thấy những cái xương được gọt đẽo của Lính Xương Đen, được cô ấy làm thành những cái cọc thô màu đen, có 10 cái, được cho là có khả năng "người nào bị đâm bởi cái này sẽ không có khả năng di chuyển trong một khoảng thời gian nhất định".
"Thật tuyệt, tôi cảm thấy ấn tượng với chúng; tôi chắc là đang bị quyến rũ bởi chúng" Tôi nói.
Dường như Giả kim thuật-san đã nhận được một [Nghề] mới, nhưng cô ấy giữ bí mật về nó.
Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng cách nói chuyện đáng yêu cùng với nụ cười rạng rỡ của cô ấy thật không thể chịu nổi, một cô gái lạnh lùng với các hành vi tinh quái.
Trong khi lén lút chim nhau, giống như lúc trước, những người khác cũng từ từ đến.
Tôi chắc chắn rằng sẽ không kể những chuyện xảy ra sau đó đâu.