Hôm nay trời mưa khá lớn, nên mình đi học từ trường về vừa mắc mưa vừa kẹt xe vừa ngập lụt (chắc nhiều bạn ở TPHCM cũng gặp tình trạng tương tự mình), nói chung là bơi về nhà hơn cả tiếng... Mặc dù vậy mình vẫn cố gắng dịch truyện và up truyện cho các bạn dù đang cảm thấy khá mệt và có dấu hiệu của bệnh tật. Vì vậy nếu các bạn thấy thương cho team dịch và ủng hộ tụi mình bằng cách đơn giản là: Like và Chia sẻ bài đăng này, Like và Chia sẻ và Mời bạn bè thích (nếu được) Page: Hồi sinh thành quái vật và Theo dõi Blog Hồi sinh thành quái vật, thì team dịch vô cùng biết ơn các bạn, việc này chỉ mất một ít thời gian thôi mong các bạn ủng hộ team dịch.
Mời các bạn đọc truyện!
Chúng tôi chủ yếu đi dọc theo con đường núi, mặc dù đôi lúc con đường cũng trở nên quá hẹp hoặc đường quá khó đi. Tổng cộng thì có 3 con đường khác nhau mà những người khác đã đi qua chúng nhiều năm liền. Con đường mà tôi chọn để đi xuống, kết thúc dọc theo một dòng sông. Dường như nó đã được đi lại rất nhiều và dĩ nhiên là tuyến đường an toàn nhất. Quái vật mạnh nhất trong khu vực này là Gấu Xám. Giả sử, ở đây cũng có một con Boss của những con Gấu Xám tương tự Chúa tể rừng núi mà tôi đã tiêu diệt trước đây.
Ngoài ra, sức mạnh của con Boss này, mà nó chủ yếu sống ở vách núi đá thì chắc hẳn sẽ vượt xa Chúa tể của rừng núi rồi. Cùng với Gấu Xám, ở đây còn có những loài chim sống trên núi. Dường như đó là một loài đại bàng với bộ lông màu nâu và có 4 cái cánh tên là "Đại Bàng Vách Núi". Kích thước trung bình của một con Đại Bàng Vách Núi vào khoảng 2m, và chiều dài của sải cánh thậm chí còn gấp đôi cơ thể của nó. Kích thước như vậy đủ để nó đe dọa bất cứ kẻ thù nào yếu hơn nó. Ngoài ra, nó còn có thể tiết ra một loại chất độc làm tê liệt từ móng vuốt của nó.
Nói gì thì nói chứ nó chắc chắn là một con quái vật rất khó chịu để đối phó khi bạn đang thực hiện một chuyến đi trên con đường nhìn như một vách đá. Tôi đã được thông báo là bọn chúng cũng không quá đông trên những ngọn núi, nên ít nhất thì, như vậy cũng tốt. Ồ, ở đây cũng có một con Boss Phân loài đặc biệt của con Đại Bàng Vách Núi, nó lãnh đạo chúng và có tên là Đại Bàng Cẩm Thạch. Nó còn có thể tạo ra một cơn lốc xoáy nhỏ từ miệng của nó, cái mà có thể ép buộc những kẻ thù yếu hơn đến bờ vực của sự tuyệt vọng. Cơn lốc xoáy này còn có thể thay đổi hình dạng thành một dòng chảy của những lưỡi kiếm, băm nhỏ kẻ thù ra. May mắn là một trong những con người tôi mang theo có kiến thức về khu vực này.
Nó nói rằng nó đã từng sống ở gần đây và nghe những câu chuyện về những loài sinh vật của ngọn núi này. Gấu Đỏ vô cùng mạnh mẽ, nhưng nó là kẻ đi săn đơn độc. Vì chúng tôi đang trong một nhóm, thậm chí chúng tôi có gặp nó, con gấu cũng chẳng làm nên được trò trống gì. Mặc dù cho đến bây giờ, vẫn tốt nhất khi chúng tôi đi theo một nhóm.
Với những nhóm của chúng tôi di chuyển có một khoảng cách chặt chẽ với nhau, chúng tôi hoàn toàn an tâm bất kể những con Đại Bàng Vách Núi có xuất hiện. Chúng bay rất là nhanh và rất khó để bắn trúng với hầu hết các đợt tấn công. Chúng luôn đánh vào điểm mù của bạn mỗi khi chúng bắt đầu tấn công. Vì đang ở vách núi, nói chung là rất khó để xử lý chúng. Tuy nhiên, nhờ vào vũ khí và kỹ năng của tôi, tôi đủ khả năng để tấn công ở phạm vi tầm xa và tiêu diệt chúng. Cùng với kỹ năng [Cảm ứng chuyển động], tấn công vào điểm mù của tôi chắc chắn là một bản án tử hình những con đại bàng này, và do đó, tôi đi bộ phía trước một mình để thu hút sự chú ý của hầu hết bọn chim đến tôi.
Thật ngạc nhiên khi thật dễ dàng để dụ chúng ra, khi đó tôi cũng nắm được cách thức săn mồi của chúng. Chúng tôi giữ lại những nguyên liệu từ con đại bàng mà tôi bắt được. Tổng cộng chúng tôi bắt được 18 con. Một khi chúng tôi dọn dẹp sạch sẽ, chúng tôi chiên và ăn chúng. Chúng thật sự rất bự, mà thịt thì cực kỳ thỏa mãn.
Hương vị của thịt rất ngon lành. Tôi muốn ăn thêm nữa, nhưng cũng chẳng còn bao nhiêu con nữa trên ngọn núi này. Tôi nên hạn chế giết quá nhiều hoặc là tôi sẽ có nguy cơ giết đi sự đa dạng sinh học của ngọn núi này.
Học kỹ năng [Âm thanh hoảng loạn].
Học kỹ năng [Phát triển đôi cánh].
Học kỹ năng [Bay nhanh].
Học kỹ năng [Thấy được hướng gió].
Học kỹ năng [Móng vuốt tê liệt].
Học kỹ năng [Kháng tê liệt].
Vào khoảng 2 giờ chiều, chúng tôi đã đến đoạn cuối của con đường núi, nơi mà con đường được mở rộng ra rất nhiều. Điều này làm tôi cảm thấy an toàn hơn rất nhiều, bây giờ cái nguy cơ bị đánh bay khỏi vách núi hay sườn núi đã tan biến. Mối quan tâm duy nhất là trong khu vực này có hàng đống xương từ nhiều loài quái vật khác nhau. Ở đây có lẽ đang ở rất gần tổ của một con quái vật rất mạnh mẽ. Cuối cùng chúng tôi cũng đã thấy được dấu hiệu của một cuộc chiến: âm thanh của tiếng xương người, vũ khí và áo giáp đã nói lên tất cả. Đây có lẽ là tàn dư của những người đến đây để chinh phục con quái vật mà nán lại trên con đường này.
Ngay khi tôi vừa nghĩ như vậy, tôi nghe thấy tiếng kêu và đập cánh, và Tiên đoán của tôi cảnh báo rằng nguy hiểm đang đến. Nhanh như cắt, da của tôi bị nổ tung với cơn gió đánh vào rất mạnh, nó có cảm giác như là hàng trăm con dao cắt qua da thịt tôi cùng một lúc. Trên bầu trời, tôi nhìn thấy 5 con Đại Bàng Vách Núi. Ngoài ra, còn có Phân loài đặc biệt con Đại Bàng Cẩm Thạch to lớn trong số chúng. Gộp chung lại thì sự hiện diện của chúng cũng tương đối đáng sợ.
Cái cảm giác này tuyệt vời hơn nhiều so với cái cảm giác khi tôi đối đầu với Chúa tể của rừng núi. Khi 4 mắt nhìn nhau, một cảm giác bất an xuất hiện xung quanh gáy của tôi. Mục đích của chúng chắc chắn là: chúng tới đây để giết.
Lông vũ cẩm thạch của con Phân loài đặc biệt lấp lánh như những lưỡi dao dưới ánh nắng mặt trời, dường như chúng có thể cắt tất cả mọi thứ. Mỏ và móng vuốt của nó trong như thể chúng có thể cứng như kim cương. Nó có thể di chuyển nhanh hơn gấp nhiều lần so với con Đại Bàng Vách Núi, tấn công từ tất cả mọi hướng không chỉ có ở phía sau, làm cho đối thủ lần này khó ăn hơn những con Đại Bàng Vách Núi.
Tôi thấy sự thông minh từ đôi mắt to vàng đang nhìn xuống chỗ tôi. Một kẻ giết người tối thượng của đỉnh núi với một vẻ đẹp duyên dáng đến rợn người sau khi trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến sống còn. Từ cái nhìn đầu tiên, sự thật là màu sắc của nó đã bị thay đổi so với những con khác, đây là dấu hiệu của sự sở hữu [Sự bảo vệ thần thánh] với hệ thống kỹ năng đặc biệt của riêng nó, giống như là Chúa tể rừng núi. Với tôi, tôi rất rất muốn bắt và ăn thịt loài sinh vật này.
Để phần còn lại của nhóm ở trạng thái phòng thủ, tôi tạo ra đôi cánh như là côn trùng với kỹ năng [Tạo cánh cứng], tạo ra một sự bùng nổ tức thời về tốc độ, lao vào kẻ thù đang nhìn tôi ở trên trời. Cây kích của tôi trên tay và nhắm thẳng vào điểm yếu của chúng.
Sau một giờ trôi qua khi tôi tiếp tục chiến đấu với kẻ thù trên bầu trời. Đối thủ của tôi vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt là có lợi thế tuyệt đối ở trên bầu trời. Nó di chuyển nhanh như chớp. Nếu không nhờ vào kỹ năng vừa nhận gần đây nhất, [Bay nhanh], tôi có thể sẽ không sống sót được trong cuộc không chiến này. Trong suốt cuộc chiến này, tôi đã hiểu được không biết bao nhiêu là trận chiến mà con quái thú này đã trải qua, để có được như nó bây giờ. Nó sử dụng rất nhiều những đòn tấn công khác nhau, kể cả tạo ra những cơn lốc xoáy nhỏ để làm tôi mất thăng bằng. Với đôi cánh còn non nớt của tôi, việc điều chỉnh để chiến đấu trên không trung với một đối thủ như vậy là cực kỳ khó. Tôi thậm chí còn không thể đếm nổi bao nhiêu lần cơ thể mình bị xé toạc bởi mỏ của nó hoặc bao nhiêu lần cái bộ móng vuốt khổng lồ phủ đầy chất gây tê liệt chém qua da thịt và các cơ quan của tôi.
Ngay lúc này, toàn bộ cơ thể của tôi nhuộm đầy máu, và nhiều chất lỏng cơ thể chảy ra và mất đi. Ngay cả bộ lông của con Đại Bàng cũng sắc như lưỡi dao, nên ngay cả khi tránh né thành công không có nghĩa là tôi thoát được mà không bị thương tổn gì. Tuy nhiên chẳng có luật lệ gì cho cuộc chiến này cả. Bất cứ khi nào tôi không thể tránh được đòn tấn công, tôi sẽ dùng cánh tay bạc của tôi như cái khiên chống lại bộ vuốt. Nếu không dựa vào nó, chắc có lẽ tôi sẽ dính thêm hàng ngàn đòn tấn công nữa, chứ không như bây giờ đâu. Rõ ràng là trong nước bọt của nó có hiệu ứng làm ức chế sự tái tạo. Bất kể khi nào bị cắn, tôi sẽ ngăn chặn sự chảy máu bằng cách thắt chặt các bó cơ xung quanh chỗ chấn thương cho đến khi cơ thể đào thải được độc tố. Những con hộ tống theo con phân loài đặc biệt này dễ dàng bị xử lý chỉ trong vòng 10 phút đầu tiên của trận chiến, mặc dù tôi cũng phải trả giá đắt cho việc chú ý quá nhiều vào số lượng của chúng.
May mắn là với [Kháng sát thương chí mạng] và [Khử nhạy], thì ngay cả với những vết thương kinh khủng nhất cũng chẳng làm tôi thấy đau đớn, tuy nhiên, sự thật thì vết thương vẫn tồn tại ở đó, và vẫn cần được ghi nhớ và xử lý. Tất cả các môn võ thuật mà tôi làm chủ đều như vô dụng trên không trung, và tất cả những kỹ năng phép thuật của tôi thì quá khó để điều khiển, do sự tập trung cao độ của tôi đã dành cho việc né tránh và giữ cơ thể trên không trung.
Tuy nhiên, không có vẻ như chỉ có một mình tôi nhận sát thương. Như tôi đã nói trước đó, tất cả 5 con Đại Bàng Vách Núi khác đã được chăm sóc ở đầu trận đấu. Còn với con phân loài đặc biệt, tôi đã xoay sở để cắt bỏ một chân của nó với cây kích và cũng đâm nhiều lỗ trên cơ thể của nó bằng đầu nhọn của cây kích. Bộ lông của con Đại Bàng Cẩm Thạch cũng bị nhuộm đầy máu ở nhiều chỗ. Tôi chắc chắn một việc là tôi đang mất đi sự kiểm soát kỹ năng chiến kỹ năng chiến đấu trên một dạng địa hình khác với mặt đất.
Nguyên nhân là do không quen với chiến đấu trên không trung, nó đang là xiềng xích và ngăn cản phần lớn việc sử dụng các kỹ năng của tôi. Một số kỹ năng kháng của tôi gần như vô dụng nếu tôi vẫn muốn ở trong không khí, những cái còn lại thì tôi không thể sử dụng vì tôi không thể ở gần con Đại Bàng Cẩm Thạch lâu hơn một phần nhỏ của một giây vào thời điểm này. Mặc dù là cuộc chiến đã kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, nhưng lại không có ai trong số hai đứa tôi biểu hiện sự giảm sút về tốc độ, dù chỉ là một phần nhỏ nhất.
Khi trận chiến trở nên ác liệt hơn, cây kích rơi khỏi tay tôi xuống vách núi. May thay nó đáp xuống và mắc kẹt trên con đường, nên nó có thể được phục hồi một cách dễ dàng. Mặc dù trong tình trạng hiện tại, phục hồi nó vào giữa cuộc chiến là cực kỳ khó khăn.
Ngay khi con Đại Bàng Cẩm Thạch thấy tôi đánh rơi vũ khí, nó xem đó là một cơ hội quý báu, nó rút một hơi thật sâu và lao tới, rút ngắn khoảng cách rộng lớn giữa tôi và nó. Chỉ trong nháy mắt, ngực của tôi đã bị đâm bởi mỏ của con Đại Bàng Cẩm Thạch, quay xung quanh giống như một cơn bão.
Con Đại Bàng Cẩm Thạch đã tạo ra một cơn gió rất lớn và thổi về phía tôi, xuyên qua cơ thể với một tốc độ chóng mặt, mà dường như là không thấy nổi. Tốc độ của cơn gió này là đến từ [Sự bảo vệ thần thánh] của nó. Cơ thể của nó đã phủ đầy các vết thương và lỗ thủng, nên kỹ năng này chắc là kế sách cuối cùng của nó. Tại thời điểm đó, tôi ho ra rất nhiều máu, và thậm chí với các kỹ năng của tôi, cơn đau là cực kỳ nghiêm trọng. Với những nơi nó xuyên qua cơ thể tôi, có lẽ là nó đã cắt đứt cột sống của tôi, và nhiều cơ quan nội tạng bị tổn thương nghiêm trọng. Điều này thật sự rất tệ. Những tiếng thét vang lên từ phía Tóc đỏ, Dhammi-chan và những người còn lại trong nhóm. Ngay cả Ogakichi-kun cũng thét lớn lên với cái nhìn lo sợ trên khuôn mặt.
Với đòn tấn công đó, con Đại Bàng Cẩm Thạch đã chứng minh cho chiến thắng của nó và lao tới ăn thịt tôi.
Vào khoảng khắc đó, kỹ năng mà tôi dùng sẽ quyết định ai là người chiến thắng trong trận chiến này. Khi mà khả năng phòng thủ của con Đại Bàng đang xuống thấp, đây có thể là cơ hội cho tôi giải quyết nó nhanh gọn lẹ. Cơ thể tôi đã mạnh hơn một con Ogre bình thường gấp nhiều lần, nên cơn gió của nó vẫn chưa đủ hạ sát tôi, mặc dù lượng sát thương gây ra cũng rất kinh khủng. Trong một phần giây, tôi đã nghĩ đến phần thưởng sẽ đạt được sau khi giết con chim này và quyết định sử dụng hết những phần sức mạnh cuối cùng để xử lý nó một cách nghiêm túc.
Trong vòng chưa đầy một phần một trăm giây, tôi kích hoạt rất nhiều kỹ năng mà tôi vẫn chưa sử dụng trong các trận đấu trước vì tôi muốn tận hưởng một trận đấu công bằng.
Cánh tay phải cứng như kim loại của tôi đã chảy máu rất nhiều, nhưng bí mật thì tôi đã sử dụng nó để hồi phục và lưu trữ máu với kỹ năng mà tôi đã chia sẻ, bằng cách sử dụng kỹ năng [Hợp nhất] có tên là [Phục hồi chất lỏng]. Sử dụng lượng máu mà tôi đang tạo ra, tôi ngay lập tức phục hồi toàn bộ lượng máu đã mất trong suốt toàn bộ trận đấu. Cộng thêm các kỹ năng như [Tái tạo cấp tốc] và [Phục hồi cấp tốc], toàn bộ cơ thể của tôi gần như được phục hồi ngay lập tức. Sử dụng cánh tay kim loại của tôi, tôi cắt bỏ cái chân còn lại của nó, hoàn toàn loại bỏ sự nguy hiểm của nó đến tôi.
Theo sau đó, tôi sử dụng [Khung xương ngoài], giúp cho da thịt của tôi trở thành một thứ giống như một con bọ. Để tăng cường khả năng phòng thủ cho vỏ giáp, tôi cộng thêm [Cơ thể mạnh mẽ của con Ogre Đen] cũng như [Vảy giáp rồng rắn chắc]. Tác dụng của các kỹ năng này, giúp cho vỏ giáp chuyển sang màu đen, và những cái vỏ như vảy phát triển trên toàn bộ khung xương ngoài. Với cơ thể mới này, tôi hầu như có thể ngăn cản toàn bộ những đòn tấn công của con Đại Bàng Cẩm Thạch.
Trong tích tắc hình thành bộ giáp mới, tôi tạo ra một phiên bản Tơ Vàng đặc biệt, và bắn nó về phía cánh của con Đại Bàng, và sử dụng kỹ năng của tôi để điều khiển trọng lực để tăng thêm trọng lực xung quanh con Đại Bàng. Nó cũng kháng cự rất ghê gớm và đang cố cắn đứt tơ của tôi, nhưng sau khi sau khi tôi cường hóa tơ vàng của tôi với kháng sát thương vật lý, nên nó không làm được gì đâu.
Con Đại Bàng Cẩm Thạch lao nhanh xuống mặt đất. Ngay cả với tốc độ rơi kinh khủng đó, nó chỉ tạo ra một cái hố nhỏ xíu. Một sinh vật bình thường sẽ bị banh xác, và những mảnh vỡ văng tung tóe trên mặt đất, sau khi chịu chấn động của cú rơi, nhưng rõ ràng là nó đã hy sinh hai cái cánh của nó để giảm bớt chấn động. Ngay cả như vậy, nó thật sự rất tuyệt vời vì nó vẫn chưa tắt thở.
Sau khi nhặt lấy cây kích, cuối cùng tôi cũng có thể kết thúc cuộc sống đau đớn của con Đại Bàng Cẩm Thạch. Tôi nhặt viên ngọc từ giữa đầu của nó, và rất nhiều lọ đầy chất lỏng chảy ra từ cơ thể của nó. Sau khi nhặt viên ngọc và chất lỏng, tôi bắt đầu cẩn thận tháo dỡ từng bộ phận cơ thể của nó, chậm rãi lột da của nó mà không làm tổn hại đến các phần khác. Khi tôi đến chỗ trái tim của nó, tôi phát hiện ra một viên đá Cẩm Thạch với kết cấu như viên sỏi.
Tôi sử dụng kỹ năng [Thẩm định] lên nó và phát hiện ra nó có tên là [Hồn Thạch Của Chúa Tể Bầu Trời Đại Bàng Cẩm Thạch].
Tôi ngay lập tức nghĩ đến việc chia sẻ phát hiện này tới những người khác và họ ngay lập tức nhận ra viên đá đó cùng loại với những viên đá của những ai đã Tiến hóa thành Class Lord.
Khi xem xét nó nhiều hơn nữa, nó dường như là một loại vật phẩm thuộc loại [Hồn Thạch] và có độ hiếm là [Huyền thoại].
Đây là vật phẩm đại diện cho con quái vật Level Boss. Ngay cả với những con quái vật mạnh mẽ, những vật phẩm như vậy cực kỳ hiếm. Con quái vật càng mạnh mẽ, viên đá mà nó mang trong mình càng lớn.
Phải nói rằng, cùng với sự thật là phải đối mặt với một con Boss sở hữu Hồn Thạch thì bản thân nó đã không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, có rất nhiều con quái vật nổi tiếng trong suốt chiều dài lịch sử của thế giới này và được cho là có mang trong mình loại đá Hồn Thạch tên [Hồn Thạch Của Chúa Tể]. Trong quá khứ, đã từng có nhiều quân đội đi thách thức với một con quái vật phát triển mạnh mẽ đủ để có được viên Hồn Thạch Của Chúa Tể. Đôi lúc, nhiều người đồn đại rằng đã có nhiều đội quân được tập hợp lại để tấn công những con quái vật và họ đã tiêu diệt được con quái vật đó.
Vì thế, những thứ hiếm như Hồn Thạch Của Chúa Tể có thể được bán với giá ngang ngửa với một quốc gia nhỏ. Tuy nhiên, chỉ có một vài người có đủ khả năng để mua một món hàng như vậy, như là quốc vương của một quốc gia rộng lớn, hoặc các thương gia nổi tiếng giữ độc quyền về thương mại của một số quốc gia. Những viên đá này được sử dụng để chế tạo ra các vật phẩm ma thuật chưa từng có với tiềm năng quân sự cực kỳ lớn.
Với phát hiện mới mẻ này, tôi đã quyết định là tôi sẽ ăn nó, nhưng những người khác lại nghĩ cách tốt nhất là nên giữ lại và bán nó sau. Số tiền nhận được sẽ rất có lợi về sau nữa. Và những người khác ủng hộ ý kiến này nên tôi đặt Hồn Thạch Của Chúa Tể và nhiều nguyên liệu khác từ con Đại Bàng Cẩm Thạch vào Rương vật phẩm của tôi.
Trong khi đó tôi vẫn tách những cái lông cẩm thạch để hoàn thành việc lột da con Đại Bàng Cẩm Thạch, khung xương ngoài của tôi đã được gỡ bỏ. Sau khi ăn một vài cái lông chim, tôi có một cảm giác kỳ lạ với mong muốn kích hoạt khung xương ngoài một lần nữa. Lần này thì vỏ ngoài của tôi lại có hình dạng giống loài chim. Điều này có lẽ là do ảnh hưởng của những cái lông vũ. Tôi thử bay một xíu và sự thay đổi này giúp tôi bay xa dễ dàng hơn lúc trước, thậm chí là tốc độ cũng tăng lên đáng kể.
Khi cuộc chiến kết thúc, tôi quyết định mình chỉ phải đơn giản là tham gia vào ăn tươi nuốt sống con Đại Bàng Cẩm Thạch. Tôi không thể đợi thêm được nữa. Ngay khi cắn vào miếng thịt tôi gào lên với sự thỏa mãn.
"Ngon tuyệt vời!!!"
Học kỹ năng [Mũi tên lông vũ].
Học kỹ năng [Kẻ săn mồi của bầu trời].
Học kỹ năng [Sự bảo vệ thần thánh của Thần Bão Tố].
Học kỹ năng [Kháng phong tuyệt đối].
Học kỹ năng [Móng vuốt sắt đá].
Học kỹ năng [Tốc độ âm thanh].
Với những kỹ năng vừa học được này, tôi còn thỏa mãn hơn thế nữa. Hầu hết chúng đều hữu dụng. Sau đó tôi quyết định nấu phần thịt còn lại và chia sẻ một phần cho tất cả mọi người.
Quan sát những bộ xương trong khu vực này, tôi quyết định là tôi ít nhất phải chôn cất và mai táng những phần còn lại của họ vì tôi không thể nào nhận được kỹ năng từ họ. Còn sự đền đáp cho tôi, tôi quyết định sẽ giữ lại những trang bị của họ. Có rất nhiều vật phẩm chủ yếu là potion và hóa chất, đại loại thế. Trên hết là có một lượng lớn vàng và trang bị, với những cái tôi đã nhận được thì những trang bị này chỉ là một khoảng nhỏ.
{Nam Mô A Di Đà Phật}
Sau một lúc cầu nguyện tĩnh lặng trước giàn thiêu, chúng tôi lại tiếp tục với chuyến đi.
Mặc dù chúng tôi đang trên đường đi, tôi vẫn có những cảm giác lẫn lộn, mà gần như là cảm giác lo âu. Còn bây giờ, tôi phải luôn phòng vệ và để những kỹ năng của mình ở mức độ cảnh báo cao nhất. Tôi không bao giờ biết được cuộc tấn công sẽ nổ ra ở đâu. Tất cả những điều tôi có thể nói là tôi có cảm giác rất nhiều ánh mắt chăm chú vào tôi.