Rể Quý Rể Hiền

"Đúng vậy anh Cao, đây là biệt thự cao cấp nhất, toàn bộ bên trong được trang trí hoàn tất, có thể vào ở bất cứ lúc nào”

"Riêng trang trí ở bên trong đã tốn hơn hai mươi tỷ, tuyệt đối có thể thỏa mãn tất cả nhu cầu của anh!”

Quản lý bán hàng sợ Cao Phong cảm thấy anh ta nói giá trên trời, cho nên vội vàng giải thích.

Trong lòng anh ta cũng hiểu rõ, giá trị của ngôi biệt thự kia tuyệt đối đáng giá với số tiền này, ban đầu bọn họ dự định ra giá hơn sáu trăm tỷ.

Chẳng qua sau này không ai hỏi thăm, bọn họ mới buộc phải hạ thấp giá xuống.

"Cho nên giá tiền này..” Quản lý bán hàng còn định giải thích, nhưng vừa nói tới đây đã bị Cao Phong trực tiếp xua tay ngắt lời.

"Không phải, tôi muốn nói, sao giá tiền lại rẻ như vậy?”

Cao Phong khẽ nhíu mày, nhìn chăm chú hỏi.

Những lời này vừa vang lên, biểu cảm của mọi người lập tức cứng đờ lại.

Vậy mà Cao Phong nói, giá hai trăm sáu mươi tám tỷ là rẻ sao?

Có phải là anh hiểu nhầm số tiền hay không?

"Anh Cao, anh, anh nói cái gì cơ?” Quản lý bán hàng quá khiếp sợ.

"Tôi nói, sao biệt thự này giá rẻ như vậy, có chút khác với tôi nghĩ!” Cao Phong thản nhiên nói.

Anh thật sự không phải đang giả bộ, bởi vì đây là ý nghĩ chân thật trong lòng anh.

Với giá trị khu đất nhà giàu ở khu dân cư Phương Đông, biệt thự ở rìa ngoài có giá mười hai tỷ không tính là cao.

Mà biệt thự ở bên trong cao tới sáu tầng, đầy đủ hết tất cả tiện nghi, vậy mà có hơn hai trăm sáu mươi tám tỷ?

Điều này khiến Cao Phong cảm thấy, có phải biệt thự này có vấn đề gì, cho nên mới rẻ như vậy hay không?

“Đây... Đây thật sự rất rẻ sao?” Quản lý bán hàng cũng mơ hồ.

Hiện giờ anh ta thậm chí còn hoài nghi, có phải là vừa rồi mình nói sai, nói hai mươi sáu tỷ hay không?

"Thật sự rất rẻ, có phải là biệt thự này có vấn đề gì hay không?” Cao Phong hỏi.

"Không không không! Anh Cao chuyện này xin anh cứ yên tâm, biệt thự này tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, ngoại trừ nhân viên công tác của chúng tôi đi vào dọn dẹp, những người khác đều chưa từng đi vào” Quản lý bán hàng vội vàng đảm bảo.

"... Vậy sao?” Cao Phong trầm ngâm một lát, lại lấy thẻ ra nói: “Vậy quẹt thẻ đi!”

Mọi người lại rung động.

Hai trăm sáu mươi tám tỷ, nói quẹt thẻ là trực tiếp quẹt thẻ sao?

Mười hai tỷ nói quẹt là quẹt, nhưng mấy trăm tỷ như vậy, không phải là nói đùa đấy chứ?

Thẻ của anh có hạn mức cao như vậy sao?

Trong số những khách hàng ở đây, có không ít người là ông chủ lớn, cấp bậc thẻ của bọn họ, hạn mức một ngày tiêu mấy chục tỷ đã là rất cao, Cao Phong vừa lên tiếng, lập tức quét mấy trăm tỷ?

"Anh Cao, chuyện này... Anh không cần tìm hiểu kiến trúc của biệt thự này, cùng với các loại thiết bị khác sao?” Vẻ mặt Trương Ái Nhi mơ hồ hỏi.

"Cô đi mua mớ rau cải trắng còn hỏi người ta rau cải trắng này trồng ở đâu, bón phân gì, thời gian canh tác trong bao lâu à?" Cao Phong nghiêm túc hỏi.

Nghe những lời này của Cao Phong, mọi người đều im lặng.

Trong lòng nhiều người âm thầm hộc máu, cái gì gọi là làm màu trong vô hình chí mạng nhất?

Chính là đây!

Ở trong mắt anh, biệt thự mười hai tỷ chỉ là rau cải trắng!

Biệt thự tôn quý xa hoa có giá trị trên trăm tỷ, ở trong mắt anh vẫn chỉ là rau cải trắng sao?

Rốt cuộc là anh có tiền tới cỡ nào, hay là anh đang giả vờ?

"Quẹt thẻ, nhưng mà anh Cao, thẻ này của anh...” Quản lý bán hàng kịp thời phản ứng, trong nháy mắt vô cùng hưng phấn, lập tức lại có chút lo lắng.

“Hắn là có thể, các anh thử xem.” Cao Phong lạnh nhạt nói.

Với thân phận và tài lực của anh hiện giờ, đương nhiên là có đặc quyền lớn nhất.

Nói một cách không xuôi tai, hiện giờ, thậm chí anh còn có thể tự mình mở một ngân hàng, ngân hàng nào còn dám định ra hạn mức với anh?

"Được! Anh Cao, anh, anh đợi một lát!” Quản lý bán hàng vội vàng vươn hai tay ra, nhận lấy thẻ của Cao Phong, sau đó thao tác ở phía trên máy quét thẻ.

Cao Phong lại nhập mật mã vào.

"Cậu ta... Cậu ta thật sự có thể lấy ra hai trăm tỷ sao?” Người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt kia nhỏ giọng lẩm bẩm, trong lòng không biết là cảm xúc gì.

Mà những người khác cũng nhìn chằm chằm bên này, không dời mắt.

Đây không chỉ là sắp chứng kiến thanh toán hai trăm tỷ, còn đại biểu biệt thự sáu tầng ở chính giữa của khu dân cư Phương Đông, sắp chào đón chủ nhân của nó.

Có thể coi đây là giờ phút mang tính lịch sử.

Lần này, máy quét thẻ mất khoảng hơn mười giây để thao tác.

"Tích! Quẹt thẻ thành công, thanh toán số tiền: Hai trăm sáu mươi tỷ!” Trong máy quét thẻ truyền đến một giọng nói máy móc.

"Ô!"

Tất cả mọi người đều hít vào một hơi lạnh!

Cao Phong anh, vậy mà thật sự thành công quẹt thẻ?

Hơn hai trăm tỷ, nói quẹt là quẹt sao?

Chuyện này, chuyện này, rốt cuộc Cao Phong là ai?

"Hả? Không phải là hai trăm sáu mươi tám tỷ sao?" Cao Phong hơi nghi ngờ.

Vừa rồi lúc thanh toán, rõ ràng anh nghe thấy là hai trăm sáu mươi tỷ tròn, không có số lẻ là tám tỷ kia.

"Anh Cao, tôi quyết định giảm cho anh số lẻ, mong anh đừng từ chối.” Quản lý bán hàng mặt mày hớn hở nói.

Hiện giờ trong lòng anh ta vui sướng tới phát điên!

Một mình Cao Phong, trong vòng một tiếng đã mua hai biệt thự, đồng thời còn thanh toán tất cả trong một lần, một khi chuyện này được công bố ra, tuyệt đối có thể đứng vững vị trí thứ nhất ở thành phố Hà Nội!

Khu dân cư Phương Đông ở thành phố Hà Nội có vài bộ phận bán hàng.

Nhiều bộ phận bán hàng cùng cố gắng như vậy, cũng không thể bán đi biệt thự trung tâm, kết quả bây giờ có thể bán đi được, anh ta có thể không hưng phấn được sao?

Còn phương diện về giá cả, thứ này lợi nhuận cao, anh ta là người phụ trách ở nơi đây, đương nhiên là có quyền lực.

Cao Phong vừa vung tay, lập tức mua hai biệt thự, cho dù giảm thêm nữa cũng không thành vấn đề!

Nếu Cao Phong sớm nói muốn mua biệt thự trung tâm, vậy căn biệt thự có giá mười hai tỷ ở bên ngoài kia, trực tiếp tặng cho Cao Phong là được!

"Anh Cao, anh còn có nhu cầu gì nữa không, nếu như không còn, bây giờ chúng ta ký hợp đồng, làm công chứng quyền sử dụng đất cho anh” Quản lý bán hàng hưng phấn xoa tay.

"Đưa chìa khóa cho tôi, có thời gian tôi sẽ đi nhìn một lát, nếu tôi hài lòng, lại ký hợp đồng." Cao Phong lạnh nhạt trả lời.

Ý của Cao Phong rất đơn giản, tôi hài lòng sẽ lấy nơi này, nếu bất mãn, đến lúc đó các anh phải trả lại tiền cho tôi.

Quản lý bán hàng nghe thấy vậy thì sửng sốt, sau đó không có bất cứ do dự gì, lập tức đồng ý.

Cho dù hiện giờ Cao Phong đã thanh toán toàn bộ, nhưng anh ta không dám có một chút tâm tư muốn quỵt nợ.

Cao Phong là nhân vật vung tay có thể lấy được nhiều tiền như thế, nếu nói là nhân vật đơn giản, quản lý bán hàng chắc chắn không tin.

Anh ta không dám quỵt nợ với nhân vật lớn như vậy!

"Anh Cao, đây là chìa khóa của hai biệt thự kia, anh có thể tới xem bất cứ lúc nào, có vấn đề gì thì cứ gọi điện cho tôi."

"Vì anh Cao, điện thoại của chúng tôi sẽ duy trì ở trạng thái khởi động máy 24 giờ!” Quản lý bán hàng vô cùng cung kính nói.

"Anh Cao, nếu như có vấn đề gì, anh có thể liên lạc với chúng tôi bất kỳ lúc nào!” Mười mấy nhân viên bán hàng cùng cúi đầu chào Cao Phong.

Tuy phần trăm hoa hồng của hai căn biệt thự kia sẽ được tính cho Trương Ái Nhi.

Nhưng bọn họ cũng có thể lấy được không ít chỗ tốt!

Dù sao biệt thự trung tâm được bán từ chỗ bọn họ, đến lúc đó tiền thưởng cuối năm không phải là một đống lớn ư?

Mà những chuyện này, đều do Cao Phong tặng cho bọn họ, cho nên bọn họ vô cùng cảm ơn Cao Phong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui