Rể Quý Rể Hiền

Trên mặt Lê Trọng Việt xuất hiện tươi cười, trong lòng thì không ngừng cười mỉa.

Không phải là Cao Phong chỉ quen hai người của xã hội đen thôi sao, có gì mà đắc ý chứ?

Không cần anh Phan ra tay, một mình tôi có thể đùa anh tới chết!

"Nói chuyện gì thế? Mà náo nhiệt như vậy?" Đúng lúc này, một giọng nói êm tai truyền tới.

Mọi người vội vàng quay đầu, nhìn về phía cửa.

Một giây sau, trong căn phòng lập tức sôi trào.

"Oa! Chị Ngọc Diệp, chị Diệp chị cũng tới à!"

"Chị Diệp lại đẹp hơn rồi, chị Diệp mau vào mau vào đi!"

"Oa, chị Diệp lại đổi đồng hồ rồi, hình như đồng hồ này tên là Cartier, em từng xem giá trên trang web chính rồi, phải hơn sáu trăm triệu!”

"Chị Diệp nhanh vào đi, vào rồi nói sau.”

Cô gái được gọi là chị Diệp, đúng là người phụ nữ cao gầy Cao Phong và Kim Tuyết Mai gặp ở góc hành lang.

Ở trước mặt mọi người, độ hot của cô gái này rất lớn.

Lúc cô gái này vừa xuất hiện, tất cả mọi người vội vàng chào hỏi cô ta, trên gương mặt tràn ngập nhiệt tình.

Cho dù ở trước mặt cô ta, những cô gái khác lập tức trở nên ảm đạm hơn, nhưng không có ai để ý.

Ngay cả Lê Trọng Việt đều cung kính gọi một tiếng chị Diệp.

Kim Tuyết Ngọc vội vàng bảo Kiều Thu Vân đỡ cô ta dậy, gọi một tiếng chị Diệp với cô gái xinh đẹp kia.

Cô gái cao gầy này là chủ tịch của hội sinh viên trong trường, khi bọn họ còn đi học.

Nhưng chuyện này còn chưa tính, cô ta còn có một thân phận, là cô cả của nhà họ Đường ở thành phố Hà Nội, Đường Ngọc Diệp!

Nhà họ Đường ở thành phố Hà Nội này, cho dù là địa vị hay tài lực, đều là người bình thường không thể tưởng tượng nổi.

Gia tộc có thể lực như nhà Lê Trọng Việt, ở trước mặt nhà họ Đường, hoàn toàn là đồ bỏ đi, ngay cả xách giày cho người ta cũng không xứng.

Cho dù là lúc tập đoàn Vũ Vương đang ở đỉnh cao, cũng không dám đối đầu với nhà họ Đường.

Bởi vì gia tộc như vậy, không chỉ đơn giản là có tiền, còn có thể lực, mạng lưới quan hệ ăn sâu bén rễ.

Thậm chí ngay cả bên thủ đô, đều có khả năng liên quan tới bọn họ.

Có lẽ nhà họ Kim dùng toàn lực ra tay, có thể đối đầu với nhà họ Đường một xíu, nhưng dù sao Kim Tuyết Ngọc chỉ là một nhánh nhỏ của nhà họ Kim, còn là nhánh nhỏ không được người ta thích, cho nên không thể so sánh được với Đường Ngọc Diệp.

Trước khi Đường Ngọc Diệp tới, ở trong phòng bệnh này, có lẽ Lê Trọng Việt là người rất có thể lực.

Nhưng sau khi Đường Ngọc Diệp đến đây, Lê Trọng Việt này còn không dám thở mạnh.

"Tuyết Ngọc em không cần ngồi dậy như vậy đâu, chúng ta đều là bạn học, không cần khách sáo như vậy.” Đường Ngọc Diệp không có tính cách kiêu ngạo của cô chủ nhà giàu, lập tức đi về phía trước khom người, đỡ Kim Tuyết Ngọc nằm lên giường lần nữa.

"Cảm ơn chị Diệp!” Kim Tuyết Ngọc có chút được cưng chiều mà lo sợ, vội vàng trả lời.

Kiều Thu Vân không quen một ai ở đây, bà ấy hơi xấu hổ, lập tức đứng dậy nhường vị trí cho Đường Ngọc Diệp.

"Sao không cẩn thận như vậy, bác sĩ nói thế nào, có vấn đề gì lớn không, có thể để lại di chứng gì không?"

Sau khi Đường Ngọc Diệp ngồi xuống, lập tức nắm lấy tay Kim Tuyết Ngọc hỏi han ân cần.

Lúc Kim Tuyết Ngọc đối mặt với Đường Ngọc Diệp, lập tức thành thật hơn nhiều, thành thật trả lời câu hỏi của Đường Ngọc Diệp.

“Haizz, chị tới vội quá, cho nên không mang được đồ ăn ngon gì cho em, biết em thích đồ ăn vặt, đợi em khỏe hơn, chị sẽ bù lại cho em!” Đường Ngọc Diệp thở dài một tiếng.

"Chị Diệp đừng khách sáo như vậy, mấy người Lê Trọng Việt đã mang tới nhiều cho em rồi." Kim Tuyết Ngọc cười đáng yêu nói.

"Thực ra chị định đặt một ít đồ ở câu lạc bộ Palazzo... Thôi không nói nữa.” Đường Ngọc Diệp nói được nửa, sau đó không nói nữa.

Tính cách của cô ta chính là không thích nói quá nhiều.

Mà Kim Tuyết Ngọc và những người khác nghe thấy như thế đều hơi sửng sốt.

Cái tên Palazzo này, hôm nay bọn họ nghe nhiều lần lắm rồi.

Sao chuyện gì cũng liên quan tới câu lạc bộ Palazzo thế?

Lê Trọng Việt mua ở Palazzo, Cao Phong đến cũng mang đồ của Palazzo, ngay cả cô chủ nhà giàu như Đường Ngọc Diệp đến đây, vẫn nói về Palazzo.

Mọi người đều biết câu lạc bộ Palazzo rất nổi tiếng ở thành phố Hà Nội, không ngờ câu lạc bộ này nổi tiếng cỡ vậy, ngay cả Đường Ngọc Diệp đều nhớ mãi không quên đối với Palazzo.

Nghĩ tới đây, địa vị của câu lạc bộ Palazzo ở trong lòng mọi người lại cao hơn không ít.

Mà Lê Trọng Việt có thể đặt hàng nho Niagara ở câu lạc bộ Palazzo, chuyện này càng khiến người ta sùng bái hơn!

"Chị Diệp, Palazzo mà chị nói, là câu lạc bộ Palazzo sao?” Kim Tuyết Ngọc không nhịn được tò mò hỏi.

"Đúng vậy, là câu lạc bộ Palazzo, chị vốn định...”

Đường Ngọc Diệp vừa định giải thích, bỗng nhiên im lặng.

“Hả?” Mọi người đều sửng sốt, có chút không rõ nhìn về phía Đường Ngọc Diệp.

Lúc này Đường Ngọc Diệp không có thời gian giải thích gì đó với bọn họ, mà trực tiếp đứng dậy, khịt mũi ngửi một lát, giống như đang ngửi thứ gì đó.

"Ha, mùi vị này, mùi vị này...” Đường Ngọc Diệp vừa ngửi, vừa chậm rãi đứng thẳng người, nhìn xung quanh trong phòng bệnh.

"Mùi vị gì? Chị Diệp, chị làm sao vậy?” Kim Tuyết Ngọc càng thêm nghi ngờ.

Mà mọi người xung quanh, cũng có vẻ mặt mơ hồ nhìn Đường Ngọc Diệp, hoàn toàn không biết vì sao Đường Ngọc Diệp đột nhiên như thế.

"Mùi vị này, là mùi vị của câu lạc bộ Palazzo!” Hiện giờ Đường Ngọc Diệp cũng không biết nên giải thích với mọi người thế nào.

Chỉ tùy tiện trả lời lại một câu, sau đó lập tức kéo ngăn tủ bên cạnh Kim Tuyết Ngọc.

Lúc này, Đường Ngọc Diệp mở túi nho Niagara do Lê Trọng Việt mang tới ra, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, ngay sau đó đóng túi lại.

"Mùi vị của câu lạc bộ Palazzo sao?”

Mọi người càng thêm mơ hồ rồi, nơi này không phải là phòng bệnh ư, sao lại thành câu lạc bộ Palazzo?

Rốt cuộc là Đường Ngọc Diệp nằm mơ chưa tỉnh, hay là còn nguyên nhân nào khác?

"Chị Diệp, rốt cuộc là chị bị làm sao vậy?” Kim Tuyết Ngọc thật sự hơi mơ hồ, cô ta không nhịn được hỏi.

"Đúng vậy chị Diệp, chị đang tìm thứ gì thế, để bọn em tìm giúp chị!” Lê Trọng Việt cũng có chút mơ hồ hỏi.

"Không phải, chị chỉ có chút không thể tin được, vậy mà chị ngửi thấy mùi vị của đồ ăn vặt cao cấp nhất ở câu lạc bộ Palazzo!"

"Mùi vị này, hình như còn có cả nho Niagara nữa, mọi người không ngửi thấy sao?”

Đường Ngọc Diệp vừa khịt mũi ngửi, vừa hỏi mọi người.

Sau khi cô ta hỏi xong thì cảm thấy có chút không đúng lắm, dựa vào thân phận của những người ở đây, sao có thể ăn được đồ của câu lạc bộ Palazzo!

"Phụt, hóa ra là chị đang tìm thứ này sao, chị Diệp!” Kim Tuyết Ngọc nghe thấy vậy thì sửng sốt, sau đó bật cười thành tiếng.

Những người khác cũng bật cười, lúc này hiểu rõ rồi.

Vẻ mặt Lê Trọng Việt càng kiêu ngạo, xem ra mình tốn tiền, quả nhiên là không tốn vô ích!

Mấy thứ mà mình mang tới, quả nhiên là có thể lấy giả loạn thật!

"Làm sao vậy? Các em thật sự có đồ ăn của câu lạc bộ Palazzo à?"

Đường Ngọc Diệp hơi kinh ngạc.

Hiện giờ Đường Ngọc Diệp vô cùng kinh ngạc, thân phận càng cao, càng biết một số chuyện không đơn giản.

Đồ ở câu lạc bộ Palazzo, đặt hàng khó cỡ nào thì không nói, trong số những người ở đây, ai có thể mua được?

Lê Trọng Việt sao? Không phải Đường Ngọc Diệp cười nhạo anh ta, nhưng anh ta thật sự không đủ tư cách!

Một quả nho Niagara có giá hơn hai triệu, anh ta thật sự không mua nổi.

“Có ạ, là Lê Trọng Việt mang tới, cố ý đặt cho Tuyết Ngọc, nghe nói là đặt trước mấy ngày rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui