Rể Quý Rể Hiền

"Cái gì?"

Cao Phong sửng sốt một lúc, sau đó đi đến bên cửa sổ nhìn xuống dưới.

Cách đó không xa, một chiếc Maserati màu trắng kiểu mới nhất đang đậu ở dưới, chắc là Đường Ngọc Diệp lại mới thay xe.

Có lẽ là vì tránh bị nghi ngờ, cho nên Đường Ngọc Diệp đậu xe dưới một tòa nhà khác, dù sao Cao Phong cũng là một người đã có vợ.

Có điều, dáng người và tướng mạo của Đường Ngọc Diệp vô cùng tốt, khiến người ta rất khó bỏ qua, cho nên Cao Phong liếc mắt đã thấy được cô.

Lúc này, cô để điện thoại trên vai, nghiêng đầu giữ điện thoại, đang vươn tay đóng cửa xe.

Cao Phong có chút sững sờ, chẳng lẽ Đường Ngọc Diệp đến đây rồi mới gọi cho hắn?.

"Mấy lần trước cô gọi điện cho tôi, cũng đã tới đây chờ đúng không?" Cao Phong hơi kinh ngạc hỏi.

"Um.... Dù sao tôi cũng không có việc gì....." Đường Ngọc Diệp sững sờ, nhỏ giọng giải thích nói.

"Được rồi, tôi lập tức xuống dưới".

Cao Phong bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra không thể không đi.


Cao Phong chào Kiều Thu Vân rồi chuẩn bị xuống lần.

"Này, Cao Phong, bên khu dân cư Phương Đông kia..." Kiều Thu Vân bỗng nhiên gọi Cao Phong lại.

Cao Phong hơi sững sờ, lập tức hiểu ý Kiều Thu Vân, cười trả lời: "Mẹ, con có thể đến đó bất cứ lúc nào".

"Mẹ chọn một ngày tốt đi, sau đó con tìm công ty chuyển nhà, chúng ta cùng nhau chuyển qua đó". Cao Phong cười nói.

"Này, được, được, chờ chút nữa ta tìm một ngày tốt" Kiều Thu Vân không ngừng gật đầu.

Cao Phòn khẽ gật đầu, rời khỏi nhà.

Kiều Thu Vân khó có được đi tới phòng bếp, bận rộn gì đó.

Đêm qua, Kim Tuyết Mai lại cùng Kiều Thu Vân lập một vài quy định.

Bây giờ Cao Phong là Tổng giám đốc của công ty, công chuyện bận rộn, cho nên không thể tiếp tục để Cao Phong làm việc nhà.

Mặc dù Kiều Thu Vân có chút không quen, nhưng cũng không thể không đồng ý.

"Soạt!"

Kiều Thu Vân giặt giẻ lau, vươn tay mở cửa sổ, chuẩn bị lau một chút.

Khi vô tình quay đầu lại, bỗng nhiên Kiều Thu Vân ngây ngẩn cả người.

"Người kia, không phải Cao Phong sao?" Kiều Thu Vân lầm bẩm một câu, trốn ở phía sau cửa sổ, nhìn xuống dưới lầu.

Tầng bọn họ ở cũng không cao, cho nên có thể nhìn rất rõ ràng.

Chỉ thấy Cao Phong đi tới cạnh một chiếc Maserati màu trắng, chào hỏi cùng một cô gái xinh đẹp, sau đó cùng nhau lên xe.

Kiều Thu Vân khẽ nhíu mày, có chút không hiểu được tình huống này.


Nếu là trước kia, Kiều Thu Vân tuyệt đối sẽ ầm ĩ, lập tức sẽ gọi điện thoại nói Cao Phong trở về, để Cao Phong giải thích rõ mọi chuyện.

Dù sao Cao Phong ăn không ngồi rồi ba năm ở nhà họ Kim, nếu dám phản bội Kim Tuyết Mai, Kiều Thu Vân nhất định sẽ không tha thứ.

Nhưng hiện tại, Kiều Thu Vân do dự mãi, vẫn không dám xúc động như vậy. Thế là vội vàng lấy điện thoại di động gọi cho Kim Tuyết Mai.

"Tuyết Mai, con với Cao Phong thế nào, hai đứa vừa cãi nhau à?" Điện thoại vừa kết nối, Kiều Thu Vân đã trầm giọng hỏi.

"Không có ạ! Mę, mẹ muốn nói gì, con rất bận". Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói bất mãn của Kim Tuyết Mai.

"Tối hôm qua mẹ dạy con phương pháp đối phó vois đàn ông, con đã dùng chưa?" Kiều Thu Vân chớp mắt lại hỏi một câu.

"Ôi mẹ ơi....." Kim Tuyết Mai xấu hổ hét lên.

Cao Phong còn cần mình trêu chọc sao? Anh ấy so với mình còn gấp hơn.....

"Mẹ không đùa giỡn với con, đàn ông không thể luôn nhịn mãi được, con phải cho nó ném chút ngon ngọt, nếu không, nếu không....." Kiều Thu Vân chưa nói xong.

"Mẹ, mẹ rốt cuộc có chuyện gì, sao mẹ lại nói chuyện kỳ cục như vậy?" Kim Tuyết Mai khẽ nhíu mày.

Kiều Thu Vân hơi do dự sau đó vẫn nói: "Vừa rồi mẹ mới nhìn thấy, Cao Phong và một cô gái rất xinh đẹp cùng lên xe rời đi....

"Cái gì?" Kim Tuyết Mai lập tức sửng sốt, vội vàng hỏi: "Mẹ, mẹ nhìn rõ không?".

"Mẹ chắc chắn nhìn thấy rất rõ ràng, nhà chúng ta lại không cao" Kiều Thu Vân lập tức trả lời.


Kim Tuyết Mai im lặng mấy giây, sau đó trả lời: "Mẹ, con đã biết, chuyện này mẹ đừng quan tâm, con sẽ xử lý tốt".

"Ừ, mẹ chỉ nhắc cho con nhớ một câu, trên đời này không có con mèo nào không ăn vụng, con nhất định phải chú ý". Kiều Thu Vân khẽ gật đầu.

Bên này Kim Tuyết Mai để điện thoại xuống, đôi mắt xinh đẹp nhíu lại, trong lòng muốn gọi điện thoại cho Cao Phong, nhưng lại do dự.

Cao Phong..... chắc sẽ không làm loại chuyện này?

Dù sao, cô cũng nhìn ra được Cao Phong rất thích mình, Cao Phong thật sự rất quan tâm cô.

Nhưng, giống như Kiều Thu Vân nói, trên đời không có con mèo nào không ăn vụng...

Dù sao lâu như vậy, Cao Phong vẫn chưa cùng Kim Tuyết Mai trở thành vợ chồng thật sự.

Lỡ như Cao Phong thực sự không nhịn được?.

Đầu óc Kim Tuyết Mai rối bời, cầm điện thoại di động lên lại đặt xuống, không biết nên làm sao bây giờ.

Do dự mãi, Kim Tuyết Mai cảm thấy mình không thể tin vào lời nói một bên của Kiều Thu Vân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận