Real Love - Vkook

Trường BigHit.
Trường BigHit là trường chuyên, chỉ có những người học cực giỏi hoặc nhà có gia thế lớn mới có thể vào đây. Ngôi trường rộng 128,246㎡ , là ngôi trường rộng và xa hoa nhất thế giới, nơi tập trung những con người được cho là thần đồng, các cậu ấm cô chiêu, những người có gia cảnh bình thường hay khó khăn vẫn có thể vào học được với điều kiện người đó phải có thành tích học tập cực xuất sắc. Giá tiền học phí cao ngất ngưỡng, con số lên đến hàng chục triệu, trường sẽ thu tiền học phí theo từng trường hợp, nếu nhà giàu, có quyền sẽ đóng tiền đầy đủ, nếu nhà bình thường, hoặc là khá giả 1 chút, sẽ được giảm 50%, còn trường hợp nhà khó khăn, không có điều kiện sẽ được miễn học phí. Trường chia ra 2 khu lớn, 1 bên cho THPT, 1 bên cho ĐH. Học xong 12 học sinh chỉ cần đăng kí chọn khối, sau đó đợi ngày nhập học thì thăng qua bên khu ĐH học luôn, không cần phải đăng kí chọn trường hay làm thủ tục này nọ.
Kim Taehyung vì cảm thấy trường cũ không hợp với mình nên là hắn đã quyết định xin chuyển trường, hắn tìm hiểu thông tin tất cả các trường THPT, thì thấy trường BigHit là phù hợp nhất nên quyết định nộp đơn xin nhập học. Khi hiệu trưởng qua lí lịch và thành tích học tập, ông không suy nghĩ nhiều lập tức nhận hắn, không những thế còn xếp hắn vào lớp đặc biệt nhất khối 12 - nơi quy tụ nhiều người học giỏi nhất.
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
Ngày hôm sau.
Hắn tay xách balo đứng trước cổng trường nhìn vào bên trong, sải bước đi đến chỗ bản đồ trường đặt ngay chỗ phòng bảo vệ đảo mắt nhìn từ trên xuống, khi xác định được vị trí phòng giáo viên, hắn nhếch mép rồi xoay người di chuyển đến đó.
Phòng giáo viên.
Hắn đi đến bàn GVCN lớp hắn chuẩn bị học, lễ phép cuối chào.
-em chào cô...
-a...Taehyung, em đến rồi hả? Đợi 1 tí, cô xong việc rồi dẫn em về lớp ha...
-nae...
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
Lớp 12A1.
-Kookie...1 người con trai với vóc dáng nhỏ bé, 2 má phúng phính từ ngoài chạy vào trên tay xách 1 túi bánh lớn.
-what? Jung Kook rời mắt khỏi cuốn tiểu thuyết ngước lên nhìn chàng trai đó.
-cậu nghe tin gì chưa?
-tin gì?
-lớp mình sắp có học sinh mới đó...
-...ờ...
-thái độ gì đây?😒
-chứ sao? Chẳng lẽ cậu muốn tớ nhảy lên hú hét, ngạc nhiên?😒
-ừ...
-😑
-chán cậu ghê, bánh nè...tớ lấy 1 gói...chàng trai đó thò tay vào lấy 1 gói bim bim rồi chạy ra bàn phía sau ngồi.

-yah...Park Jimin...Không sai, chàng trai đáng yêu này chính là nhị thiếu gia nhà họ Park, cực kì đanh đá, mê ăn mê ngủ-Park Jimin.
-công tớ chạy đi mua, cậu phải chia cho tớ 1 gói chứ...*xé gói bánh ăn ngon lành*
-hừ... cậu chẳng thèm để ý cậu bạn thân của mình nữa, quay lên tiếp tục công việc đọc tiểu thuyết ăn bim bim.
Khoảng 5' sau, chuông reo vào tiết vang lên, cả lớp nhanh chóng ổn định chỗ ngồi. Rất nhanh cô chủ nhiệm mở cửa đi vào theo sau là hắn.
Cả lớp đang nhốn nháo, ồn ào cũng lập tức im bặt đổ dồn toàn bộ ánh mắt về phía hắn.
-học sinh mới sao?
-sao ăn mặc quê mùa thế?
-chắc nhà nghèo rồi...
-xem cậu ta kìa...tóc thì dài, đồ thì quê mùa đã vậy còn thêm cặp kính to đùng nữa chứ...
-ha...thật chẳng giống ai...
Bắt đầu xì xầm, xôn xao bàn tán về hắn.
-im lặng nào, giới thiệu đi em...
Cô chủ nhiệm lên tiếng đánh tan tiếng xì xào, bàn tán đó rồi quay sang nói với hắn.
-chào, tôi là Kim Taehyung...
Lời giới thiệu cực kì ngắn gọn, xúc tích. Thái độ lạnh lùng của hắn càng làm tăng thêm độ chán ghét, khinh tường của những người khác.
-gì chứ? Nghèo mà bày đặt lạnh lùng boy nữa sao?
-hừ...thật chán ghét...
-GV: trật tự nào...Taehyung, em xuống ngồi với Jung Kook nha...
-Tae: nae...
Dứt lời, hắn di chuyển xuống bàn của Jung Kook, bao nhiêu ánh mắt đều lia theo nhìn hắn.
-GV: Taehyung, em đăng kí ở kí túc luôn đúng không?
-Tae: nae...
-vậy em chung phòng với Jung Kook luôn nha, cùng bàn cùng phòng luôn, khỏi mắc công...
-Tae: nae...

-được rồi, lát về em nhờ Jung Kook dẫn về kí túc ha. Còn bây giờ cả lớp lấy sách vở ra học bài mới...
Nghe thế, cả lớp cũng thôi nhìn hắn, lấy sách vở ra, tập trung lên bảng.
-chào Taehyung, tớ là Jimin...khác với cả lớp, Jimin thân thiện chòm từ bàn sau lên làm quen với hắn.
-Tae: chào cậu...
-Jimin: cậu đừng để ý đến lời bọn họ nói, cứ bơ đi ha...
-Tae: à...uhm...
-Jimin: tí ra chơi, chúng ta xuống căn tin chung ha?
-Tae: cũng được...
-Jimin...tập trung đi em...
Tiếng của cô chủ nhiệm vang lên khi thấy Jimin chẳng chịu tập trung nghe giảng.
-Jimin: nae...
Cậu biểu môi, ngồi lại vị trí. Hắn quay sang nhìn người cùng bàn của mình, Jung Kook từ nãy đến giờ chỉ tập trung vào cuốn tiểu thuyết chẳng nói lời nào, hắn thôi không để ý, quay lên bảng nghe giảng.
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
Ra chơi.
Chuông vừa reo lên, cả lớp liền vứt sách vở sang 1 bên chạy vèo ra khỏi lớp chẳng thèm chào cô chủ nhiệm, giường chuyện đã quen với việc này lên cô chủ nhiệm thản nhiên xách cặp đi ra khỏi lớp.
-Oa...xong rồi...Min Min đi ăn t...ơ...Jung Kook gập cuốn tiểu thuyết lại, đứng dậy vươn mình 1 cái, quay xuống định rủ Jimin đi xuống căn tin thì phát hiện 1 người lạ mặt ngồi cạnh mình.
-Jung Kook: cậu...là ai thế?
-Jimin: Jung Kook...người ta ngồi cạnh cậu nãy giờ mà cậu không biết sao?
-Jung Kook: không...
-Jimin: tớ cùng cậu ấy nói chuyện cả buổi đến bà cô ở trên bục giảng còn nghe thấy, thế mà cậu lại không biết gì?
-Jung Kook: ừ...
-Jimin: ôi trời...cậu ấy là học sinh mới chuyển đến sáng nay, tên là Taehyung, và sẽ là bạn cùng phòng kí túc của cậu...biết chưa?

Jimin thay hắn giới thiệu với Jung Kook.
-Jung Kook: oh...chào cậu, Taehyung...tôi là Jung Kook, rất vui được làm quen...
-Tae: chào cậu...
-Jimin: được rồi, chúng ta xuống căn tin thôi...
-Jung Kook: Go...cơ mà, nam thần cùng bàn của cậu đâu Min Min?
-Jimin: cái gì mà nam thần...nam thần kinh thì có...câu ta đi đâu thì liên quan gì đến tớ...
-Jung Kook: hơ hơ...
-Jimin: cười con khỉ...
-Jung Kook: a...đúng rồi...cậu ấy xin phép nghỉ 2 ngày bảo nhà có việc gì đó thì phải...
-Jimin: thì sao?
-Jung Kook: đồng nghĩa với việc tối nay cậu ngủ 1 mình...
-Jimin: rồi sao?
-Jung Kook: chả sao...đi ăn thôi...
-Jimin: gì chứ? Tớ tưởng cậu tốt bụng rủ tớ sang ngủ chung chứ...
-Jung Kook: thôi đi, phòng tớ bây giờ đã có 2 người rồi, chỗ đâu mà chứa cậu?
-Jimin: tớ có thể ngủ sofa mà...
-Jung Kook: uhm~được thôi...
-Jimin: chìn chá?
-Jung Kook: 300.000₩
-Jimin: giề...cắt cổ à...3000 thôi...
-Jung Kook: 3000 thì 3000, bù thêm cậu sẽ nấu bữa tối...
-Jimin: ok...nếu như cậu muốn gặp bác tào tháo...
-Jung Kook: à...quên mất, cậu không biết nấu ăn...thôi, thì cậu sẽ rửa chén...
-Jimin: ok...
Sau khi trả giá xong, cả 3 kéo nhau xuống căn tin.
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
Ra về.
-Jimin: về thôi, về thôi...

-Jung Kook: đi...
Cả 3 xách cặp trở về kí túc nghỉ ngơi.
👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉
Kí túc xá nằm ngay phía sau trường, chỉ mất 10' là đến, được chia làm 2 khu 1 bên cho nam, 1 bên cho nữ. Thiết kế sang trọng, đúng chuẩn ngôi trường hoàng gia. Những hình ảnh sau đây thay cho lời tường thuật:

Thế nào? Nhìn rất đã mắt đúng không? Đặc biệt, chỉ lớp 12 trở lên mới được đăng kí ở kí túc, còn lớp 11 trở xuống là buộc phải trở về nhà, hôm sau đến trường học tiếp. Một khi đã ở trong kí túc này thì chẳng ai muốn tốt nghiệp ra trường nữa cả.

👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉👉
Về đến phòng, Jung Kook lấy chìa khóa mở cửa, cửa vừa mở Jimin liền chạy 1 cái vèo vào trong nằm phịch xuống sofa.
-Jung Kook: Yah...ai cho cậu mang giày vào hả?
-Jimin: í...quên...*chạy đến tháo giày bỏ lên kệ*
-Jung Kook: hừ...Taehyung, cậu vào phòng sắp xếp đồ đi...tủ đồ còn trống 1 bên, cậu để bên đó nhé...
-Tae: uhm...
Nói rồi hắn kéo vali vào phòng ngủ, Jimin đến sofa mở TV xem.
-Jung Kook: Min Min...
-Jimin: hở?
-Jung Kook: đi nấu cơm đi...cậu cũng biết nấu cơm mà đúng không?
-Jimin: biết nhưng mà đợi tí đi...
-Jung Kook: về phòng cậu đi...
-Jimin: rồi rồi...nấu liền...
Trước lời đe dọa của cậu, Jimin liền bật dậy, vứt điện thoại sang 1 bên, đến bếp mở tủ đồ phía dưới lấy túi gạo, cho 1 lượng vừa đủ vào nồi, song mang đến bồn nước vo vo, Jung Kook cũng đeo tạp dề vào, mở tủ lạnh lấy nguyên liệu rồi bắt tay vào việc nấu bữa tối.
Ăn uống xong xuôi, cả 3 thay phiên nhau đánh răng rửa mặt rồi leo lên giường, đánh 1 giấc đến sáng mai.
🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚
End Chap 1.
Thế nào? Mấy chế hãy cho ta biết cảm nghĩ ở chap đầu tiên đi...
Theo ta thấy thì nó hơi xàm...
Mấy chap sau sẽ cố gắng hơn...😊😊


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận