Cậu đang ngồi nghịch nước bỗng nhiên thấy 1 thứ gì đó đang chuyển động 1 cách nhẹ nhàng dưới nước. Ban đầu cậu nghĩ chắc là 1 vị khách nào đó đã ở đây nảy giờ mà cậu không để ý nên cũng không quan tâm mấy tiếp tục ngồi nghịch nước, cho đến khi cậu thấy vị khách đó thay vì bơi thẳng đến bờ bên này thì lại bơi về phía cậu đang ngồi, cậu cảm thấy có chút gì đó hơi kì lạ nên quan sát người khách đó xem thế nào, người khách đó ngày càng bơi gần đến chỗ cậu, lần này cậu quyết định thôi nghịch nước nữa, định đứng dậy đi lại ghế ngồi thì đột nhiên người đó nắm chặt lấy cổ chân cậu làm cậu giật mình, bây giờ cậu mới có thể nhìn kĩ, người khách này là nữ, da thì trắng bệt, lại còn mặc 1 chiếc váy trắng thay vì mặt đồ bơi. Cậu nhìn người đó có chút lạnh sống lưng.
-(xin lỗi, nếu cô cần gì cứ tối, tôi có thể giúp, nhưng trước hết cô hãy thả chân tôi ra đi)
-....cô ta vẫn giữ nguyên tư thế, không nhúc nhích, cũng chẳng nói lời nào.
-(này cô, cô có nghe tôi nói không? Cô gì đó ơ...ưm)
»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»
Hắn đi đến nhà ăn, phục vụ thấy hắn liền đi ra cuối chào.
-(quý khách cần gì ạ?)
-(lấy cho tôi 1 đĩa trái cây loại lớn)
-(vâng, xin đợi 1 lát ạ)
Nói rồi phục vụ xoay người vào trong, hắn ngồi tạm xuống ghế gần đó, lấy điện thoại ra lướt lướt.
-(này, bà có nghe câu chuyện về khách sạn này chưa?)
-(câu chuyện? Là gì vậy?)
-(khu hồ bơi của khách sạn này đó...)
-(sao sao?)
-(nghe bảo là có 1 người du khách nữ từng bị chết đuối ở đó...)
-(ôi trời! Rồi sao nữa?)
-(vong hồn của cô gái đó vẫn còn ở trong khu đó. Có nhiều du khách đến đó bơi bị cô ta kéo xuống sâu dưới đáy hồ, xém chút thì chết đuối. Cho nên bây giờ đâu còn ai dám đến khu đó bơi nữa.)
-(ghê vậy? Tôi định tí đến đó bơi, may mà chị nói sớm, thật cảm ơn.)
-(không có gì.)
2 du khách nữ ngồi bán kến bên bàn hắn ngồi thì thầm to nhỏ với nhau. Nghe được toàn bộ câu chuyện, hắn sững người vài giây
-Kookie...hắn nhớ đến Jung Kook đang 1 mình đó liền đứng dậy chạy 1 mạch đến khu hồ bơi, vừa lúc phục vụ mang đĩa trái cây ra
-(quý khách, đĩa trái cây của ngài...) hắn chạy 1 mạch đi làm người phục vụ ngơ ngác gọi theo nhưng hắn không thèm nghe cứ thế chạy đi mất.
Hắn dồn toàn bộ tốc lực chạy đến khu hồ bơi, trong lòng lo lắng không yên.
-Kookie, em không được có chuyện gì...
Khu hồ bơi hiện ra trước mắt, hắn tăng tốc hơn nữa và...
"RẦM" hắn đạp mạnh cánh cửa, chạy vào trong. Mắt hắn trợn to khi thấy cậu đang vùng vẩy dưới nước.
-KOOKIE...
-T...Tae...c...ứu...em v...vớ...ưm...chưa nói hết câu, cậu bị kéo xuống dưới mặt nước.
Hắn không chần chừ lặp tức nhảy xuống hồ, hắn lặn xuống thì thấy con ma nữ đó đang nắm chặt cổ chân cậu, hắn lấy chân đạp mạnh vào bụng con ma nữ đó, tay cô ta tuột khỏi chân cậu, nhưng có lẽ vì vũng vẫy nãy giờ nên cậu bị đuối sức, khi con ma nữ đó buông chân cậu ra thì cậu dần chìm xuống dưới đáy hồ. Hắn định lặn xuống kéo cậu lên thì bị con ma nữ đó khóa chặt người lại từ phía sau. Hắn nhìn cậu dần chìm xuống đáy tức giận dùng đầu mình đập vào đầu cô ta, sau đó quay sang đấm cho con ma nữ đó mấy phát, phát cuối cùng hắn dùng toàn bộ lực đấm vào bụng cô ta, con ma nữ đó lặp tức tan biến sau cú đấm đó. Trừ khử xong con ma nữ, hắn vội lặn sau xuống kéo cậu lên.
Hắn bế cậu đặt xuống sàn, dùng 2 tay ấn ấn ngực cậu, thấy cậu không có dấu hiệu tỉnh dậy, hắn đành dùng biện pháp cuối cùng, chính là hô hấp nhân tạo cho cậu.
-Kookie, em mau tỉnh lại đi, đừng làm anh sợ...
-...đáp lại hắn vẫn chỉ là sự im lặng từ cậu. Thế là hắn tiếp tục hô hấp cho cậu, và rồi...
-khụ...khụ...cậu cuối cùng cũng tỉnh lại.
-Kookie...
-Tae...hức...Tae, em sợ...hức...khi đã tỉnh táo lại, cậu nhìn hắn khóc nức nở.
-ngoan, không sao nữa rồi. hắn ôm cậu vào lòng vỗ về
-hức...hức... cậu ôm chặt eo hắn mà khóc.
-được rồi, Kookie ngoan, đừng khóc nữa, sẽ sưng mắt đấy. Chúng về phòng nào, nếu không em sẽ bị cảm lạnh.
-uhm~thế rồi hắn diều cậu về phòng.
»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»
Phòng 1813
Hắn để cậu ngồi tạm xuống ghế rồi đi vào phòng tắm xả cho cậu 1 bồn nước ấm, sau đó đi ra đến tủ lấy cho cậu 1 bộ đồ.
-anh xả nước ấm cho em rồi, mau vào tắm đi.
-uhm~cảm ơn anh, Tae...
-được rồi, mau đi đi...
-nhưng cả người anh cũng ướt rồi...
-không sao, anh qua phòng Hoseok tắm cũng được.
-vậy anh mau đi đi.
-uhm. Nói rồi cậu đi vào phòng tắm, hắn cũng lấy cho mình bộ đồ rồi qua phòng HopeMin.
»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»
Phòng 1812.
Hắn đứng trước cửa không chần chừ mà đưa tay ra nhấn chuông 1 cái. Mãi 1 lúc sau mới có người ra mở cửa.
-ai v...ơ, Taehyung, cậu sang đây làm gì? Còn ôm đồ nữa chứ. Hoseok mặt ngái ngủ mở cửa nhưng cũng rất nhanh tỉnh táo có phần hơi bất ngờ khi thấy hắn.
-sang tắm ké.
-tắm ké? Sao không tắm bên đó?
-bên đó Kookie tắm rồi.
-à...2 người mới từ hồ bơi về à? Vui không? Cơ mà mặc đồ như này bơi luôn à?
-có chút chuyện, tớ sẽ kể sau, cho vào trước đi, lạnh quá.
-à...vào đi. Anh né sang 1 bên cho hắn đi vào trong.
-ô...Kim mặt than, cậu sang đây làm gì? Kookie đâu? Jimin nằm trên giường chơi game, thấy hắn liền vứt điện thoại sang 1 bên.
-sang tắm ké, em ấy đang tắm bên đó.
-mới từ hồ bơi về hả? Mặc như thế này mà bơi luôn à?
-2 vợ chồng nhà cậu đúng là giống nhau như đúc. Chuyện là thế này...hắn kể lại toàn bộ sự việc cho 2 người nghe. Càng nghe mắt 2 người càng trợn lớn.
-oh my god...Kookie của tôi. Jimin nghe xong câu chuyện liền xỏ dép bông vào lấy chìa khóa phòng từ tay hắn chạy 1 mạch sang phòng kế bên.
Phòng 1813.
"cạch " Jimin mở cửa chạy vào cùng lúc Jung Kook từ phòng tắm chạy ra với vẻ mặt lo sợ.
-Min Min...
-Kookie...
-Min Min...hức...tớ sợ...hức...nhìn nước trong bồn tắm tớ lại nhớ đến con ma đó...hức...tớ không dám bước vào trong...hức...
-được rồi, Kookie, Min Min ở đây với Kookie rồi. Không sợ nữa, không sợ nữa...Jimin ôm cậu vào lòng, vỗ vỗ lưng trấn an cậu.
-hức...hức...Min Min vào tắm chung với tớ đi...hức...
-dù sao tớ cũng chưa tắm, đồ cậu chắc vừa với tớ ha?
-hức...tớ nghĩ vậy...hức...cậu thút thít đi lại tủ lấy cho Jimin mượn 1 bộ đồ, sau đó cả 2 đi vào nhà tắm. Lúc trước cả 2 cũng đã tắm chung nhiều lần nên cũng chẳng thấy lạ gì nữa.
Cứ thế cho đến khi hắn tắm xong trở về phòng thì KookMin cũng từ phòng tắm bước ra. Hắn thấy Jimin cùng bảo bối của hắn bước ra từ phòng tắm thì mặt đen đi vài phần.
-2 người tắm cùng nhau sao?
-Jimin: uh...cậu ấy bị ám ảnh vụ lúc nảy không dám tắm 1 mình nên tôi vào tắm với cậu ấy...
-Taehyung:...
'sao em ấy chứ không kêu mình mà kêu con mèo béo đó chứ'
-Taehyung: được rồi, cậu về phòng đi, cảm ơn.
-Jimin: ờ, tớ đi nha Kookie, ngủ ngon ha...
-Jung Kook: Min Min cũng vậy nha.
Nói rồi Jimin xoay người đi về phòng. Hắn đi đến tủ lấy cái máy sấy tóc.
-bảo bối, ngồi xuống đi, anh sấy tóc cho...
-uhm~cậu nghe lời hắn bàn ngồi, hắn bật máy sấy lên nhẹ nhàng lướt qua từng loạn tóc của cậu. Cậu mỉm cười nhắm mắt hưởng thụ.
-bảo bối, anh xin lỗi...
-hửm? Sao anh lại phải xin lỗi?
-vì đã để em lại 1 mình lúc đó. Lẽ ra anh nên tìm hiểu kĩ càng về khách sạn này...
-Tae Tae...
-nếu lúc nãy anh không nghe thấy 2 người khách kia nói chuyện thì chắc anh sẽ phải hối hận suốt đời.
-Tae Tae...em bây giờ không sao rồi, chúng ta đừng nói đến chuyện này nữa được không?
-được, sấy xong rồi. Chúng ta cũng nên đi ngủ thôi.
-uhm...
»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»
3 ngày đi du lịch trôi qua nhanh chóng. Cả 4 tiếp tục đến trường như thường lệ. Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, nhưng từ khi Song Eun A lành lặn xuất viện cho đến nay thì rất thường xuyên xuất hiện trong lớp hắn, cứ bám hắn mọi lúc mọi nơi, còn chủ động xin làm hòa với Jung Kook. Mặc dù cậu đồng ý làm hòa nhưng việc cô ta cứ bám lấy hắn mãi như vậy làm cậu rất khó chịu, không chỉ có cậu mà còn có cả hắn với Hopemin, chẳng ai thấy dễ chịu vì sự xuất hiện dai dẳng của cô ta cả. Cho đến 1 ngày, hắn không chịu nổi nữa nên kéo cô ta ra khuôn viên sau trường nói chuyejn, cậu ngồi trong lớp cảm thấy không yên nên quyết định ra đó xem thử. Nhưng khi ra đến nơi cậu lặp tức rơi vào trạng thái sốc khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt, nó là gì mà cậu phải sốc? Chính là cảnh hắn-Kim Taehyung bạn trai cậu cùng với cô ta-Song Eun A đang...hôn nhau.
»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»
End Chap 29.