"Tụi bây dọn nốt đi." Rindou vứt bao tay vào thùng lửa.
Anh mở cửa xe, Souya trầm mặc xoay sang nhìn anh, Yuko yên bình thiếp bên người cậu, phải dỗ dữ lắm cô bé mới ngủ đấy.
Rindou bậm môi phồng má.
"Lạnh quá, mau đóng cửa đi." cậu cản gió lạnh che cho cô bé.
Rindou bất mãn leo vội lên xe, vương tay ôm chầm Angry.
"Làm gì thế hả?" cậu ghét bỏ nói.
"..."
Bế Souya ngồi trên đùi mình và cứ cúi gầm mặt ôm cậu kín bưng.
"Rindou!"
Đỉnh đầu Rindou khẽ run, anh siết chặt vòng tay.
"Sao thế? Đó không phải tên mày sao? Thằng đã gắn cái vòng lên cổ tao."
Rindou thều thào "Em quên rồi!"
"Hả? Về cái gì?"
"..."
"Nè, nhìn tao này." Angry nâng mặt Rindou lên, ép ngước nhìn cậu.
Quả nhiên, đôi mâu tử sắc đã ươn ướt, cất chứa trong nó không chỉ là đau đớn ...
"Nói, sao mày khóc? Nếu tao đã gặp mày ở đâu đó hay đã làm gì có lỗi thì tao xin lỗi.
Dù nghĩ đi nghĩ lại tao vẫn không nhớ nổi mày, bạn học cũ à?"
Rindou nắm lấy đôi tay đang vỗ về má anh, nghẹn ngào "Tụi nó đánh em, còn làm nhục.
Sao tụi chó đó dám, tôi còn không nỡ thì tụi nó lấy tư cách gì."
"Mày có mà, mày cắn khắp người tao đây này.
Bộ kiếp trước mày là chó à.
Mày cắn đau hơn cả bị mấy thằng đó đánh, khóc cái gì, khỏi lo, tao tiện tay hủy diệt chym của một thằng.
Mấy thằng đó tuổi đòi làm nhục tao, chym nó không đâm nổi mông tao đâu." Souya tỉnh ruồi + tự hào đáp.
Rindou mắt cún con xen tổn thương ư ử "Tôi xót em, xót em không được à!"
Angry vậy mà bị những lời có cánh của tên đàn ông này làm đỏ mặt, thuở cha sinh mẹ đẻ mới được nghe, vượt quá sức chịu đựng của cậu rồi.
Mặc cho Rindou không ngừng xảo trá chiếm thời cơ ăn tàu hủ, Souya chỉ khờ khạo để người ta tự tung tự tác.
Trái lại phải đi dỗ dành tên cáo già vờ đáng thương nào đó nữa.
.....
"Chuyện đó tính vậy đi."
"Bên Sanzu tao tính sau."
"Con bé đó thì lo liệu như thế, làm cho kĩ, tao không thích lũ vô dụng."
Rindou dập máy, tiến đến giường ngủ, hòa ái ngắm nhìn người đang ngủ ngon.
Len lén chui chung chăn, từ phía sau ôm cả thế giới vào lòng.
"Sou, mười năm rời xa em thật vô nghĩa."
"Em quên tôi là tốt hay là xấu đây."
"Tôi hối hận rồi, sẽ không trao em cho kẻ nào khác cả."
"Tôi trở về bên em rồi đây.
Sou của tôi!"
Rindou thành kính hôn lên chiếc vòng cổ omega.
.....
"Này, đang làm gì thế?" Souya bị chọc cho tỉnh giấc, bên trong khoan khoái lại ướŧ áŧ.
Một viên đầu người rúc giữa hai chân cậu tác quai tác quái dưới đó.
Rindou ngẩng đầu lên, chiếc lưỡi đỏ còn la liệt dịch sáng dâm mĩ, trước sự chứng kiến của Angry.
Hắn cuộn chiếc lưỡi và nuốt sạch dâʍ ɖịƈɦ, tà mị lại hồn nhiên trả lời "Khử độc nha."
Cậu cong chân đạp hắn "Khử độc cái mông, đi lừa quỷ." đột nhiên suy ngẫm về câu chửi thuận miệng, thấy ngồ ngộ lấn ca lấn cấn.
Rindou bắt chiếc chân làm loạn của cậu, quy phục hôn mắt cá chân duyên dáng, khàn khàn cầu xin "Giúp tôi một chút, Sou!"
Hơi nóng bức người phả lên da thịt hung nóng nhiệt độ cơ thể omega, mắt đào đong tình thâm thúy nhìn.
Angry chịu không nổi, xấu hổ ôm mặt "Bỏ ra! Giúp cái gì?"
"Cảm ơn, Souya thật tốt!" Rindou hớn hở cầm lấy bàn chân kia luôn của cậu.
Sớm, Angry hối hận rồi.
Dự cảm không tốt thành sự thật.
Tên này vậy mà ...!Vậy mà lấy chân cậu làm điều đồi trụy.
Cách lớp qυầи ɭóŧ đen, những viên ngón chân tác động nhẹ đã kích hoạt thứ bên dưới.
Vật đó ngày một phồng.
"Không!" ý đồ rụt chân về nhưng Rindou không cho phép.
Hắn cười ngọt ngào nhưng nguy hiểm, giải thoát vật đó khỏi sự gò bó.
Lòng bàn chân cọ xát đỉnh đầu ƈôи ŧɦịŧ, dịch trắng nhão nhão dính tỉ tê rỉ.
Angry giãy giụa, hắn khít chặt 2 lòng bàn chân cậu, đặt thứ côn ŧɦịŧ nóng ấm ở giữa ma sát.
"A, biếи ŧɦái ...!Xấu xa, mày như vầy khác gì lũ kia chứ."
"Khác chứ, tôi thương em."
"Không thèm, bỏ ra bỏ ra." Souya ác liệt đạp chết thằng em Rindou.
Lại vẫn thất bại.
Rindou cười sủng nịch hết cách, gợi cảm liếm môi "Giúp tôi bắn.
Hồi tôi giúp em."
Angry xấu hổ lẫn bực tức kéo áo che bộ phận sinh dục của mình.
Nhưng tiểu ngọc hành trắng sạch phản bội cậu, dưới lớp áo, ngọc hành căng nhô thẹn thùng.
U huyệt không thua kém, bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ phun mật ngọt lênh láng tẩm ướt kẻ mông.
Souya đuối lý cãi cùn "Ai cần chứ ...!Không thèm, đây chỉ là sinh lý buổi sáng bình thường thôi."
Rindou không lưu manh vạch trần cậu, chuyên tâm thư sướng du͙ƈ vọиɠ của mình.
"A! Mỏi chân quá ...!Sao chưa chịu bắn?" Angry ấm ức, huyệt khẩu cậu cũng khó chịu muốn chết nhưng không dám trước mặt Rindou làm trò vạch áo cho người xem lưng.
Đành giận cá chém thớt, thẹn quá hóa giận trút bực dọc lên đầu hắn.
Rindou mê ly thở gấp "Chỉ ...!Một xíu nữa ...!Hay là, em ...!Dùng tay giúp ..."
"Đi chết đi!" Angry úp mặt xuống gối.
Cửa khẩu thấp thoáng hai chân ẩn hiện, pheromone omega thơm ngọt tẩm ướp chủ nhân.
Rindou cố nén nuốt nước bọt, mẹ nó.
Móng chân vô tình cứa rãnh nhăn côn ŧɦịŧ.
Rindou hút khí, thở dài thỏa mãn lụt phụt bắn nùng tinh đặc sệt.