ột lúc sau thì Zen hớt ha hớt hải chạy vào: – Chị hai, anh Henry, có người nói là thấy chiếc xe mang biển số như Jun nói chạy về hướng biệt thự của nhà họ Dương và em điều tra được đó là xe của Dương Lệ Phi.
– “Quả nhiên là con khốn đó” – Thịnh tức tối, đôi mắt gầm gầm ánh lên những tia nhìn giận dữ.
– Ngay cả Kindy mà còn bị mai phục bởi tên cáo già đó thì mình cũng ko dễ gì tìm được nơi bọn chúng dấu người đâu. Chắc chắn trong này có âm mưu. Zen, Jun, Ken, ba đứa đi điều tra thử về ngôi biệt thự đó cho chị. Nhớ cẩn thận đó.
– Dạ! Chị hai.
Đợi ba người đó đi rồi, nó mới quay sang hỏi Quốc Bảo.
– Có nên báo cho Thành Phong, Vương Hoàng, Anh Vũ biết ko?
– Nếu báo thì chuyện chị sẽ…
– “Bây giờ ko phải là chuyện Hiểu Minh hay Zinny nữa mà là chuyện của Nguyệt Vy, em cũng biết rõ tình cảm của nó với Vương Hoàng mà” – Nó cầm chai rượu đặc sệt lên tu ừng ựng.
– “Vậy để em” – Quốc Bảo cầm điện thoại đứng lên bước ra ngoài.
Bên nhà Thành Phong lúc này có ba con người vẫn ko hề hay biết chuyện gì, họ vẫn ung dung chơi game, uống rược, đấu đá nhau. Chợt…
“But mama I’m in love with a criminal
And this type of love
Isn’t rational, it’s physical
Mama please don’t cry
I will be alright
All reasons inside
I just can’t deny
Love the guy…”
( Chuông điện thoại của Vương Hoàng – “Criminal” )
– Alô. Ai đấy?
– Hen…Àh ko Quốc Bảo nè. Có chuyện rồi.
– Chuyện gì vậy ku?
- Nguyệt Vy bị bọn Quỷ Vương bắt rồi…
– CÁI GÌ? MÀY ĐÙA HẢ?
– TAO ĐÙA CÁI BỐ TAO ÀH?
– Cô ấy có sao ko? Giờ mày đang ở đâu?
– Hiểu Minh ko sao. Bọn mày tới Sexy đi.
– Tao hỏi con heo đó làm gì? Nguyệt Vy kìa.
- BẢ BỊ BẮT THÌ LÀM SAO TAO BIẾT BẢ CÓ SAO KO HẢ THẰNG NGU KIA.
– Thôi được rồi, bọn tao tới liền.
“Rụp”
– “Có chuyện gì vậy Hoàng?” – Anh Vũ bước lại đặt chai nước suối còn chưa khui xuống bàn nhìn vào khuôn mặt đang nhăn lại như khỉ ăn ớt của thằng bạn mình mà cũng thấy hơi lo lo.
– Quốc Bảo gọi bảo Nguyệt Vy bị bọn Quỷ Vương bắt rồi.
– “HẢ? THẰNG NÀO KHÙNG MÀ ĐI BẮT CON SƯ TỬ ĐÓ?” – Thành Phong cùng Anh Vũ đồng thanh hét thẳng vào mặt Vương Hoàng, hai mắt mở tròn lên ngạc nhiên.
– “Phong, mày gọi bảo tụi đàn em tụ tập, tao tới Sexy trước” – Vương Hoàng chạy nhanh ra ngoài, phóng lên chiếc môtô chạy mút chỉ để lại cho hai thằng bạn mình một làn khói xe làm quà lưu niệm.
Chẳng thà có việc gì để làm còn bây giờ thì phải ngồi chờ đợi và đợi chờ làm cho nó cảm thấy càng lo lắng vô cùng. Nếu như Nguyệt Vy mà có bề gì chắc nó sẽ hối hận suốt đời. Tất cả là do nó, nó đã lôi kéo mọi người vào con đường này, nó gây chuyện khắp mọi nơi rồi để cho nhỏ đứng ra giải quyết. Nó quả thật là một người bạn xấu, ko xứng đáng với tình cảm và hi sinh của nhỏ dành cho nó. Ko được, nhỏ nhất định sẽ ko sao, nó nhất định sẽ đưa nhỏ ra khỏi nơi đó an toàn, kẻ nào dám động vào nhỏ, nó thề với lòng sẽ băm kẻ đó ra làm trăm mảnh, sẽ giết hết cả nhà hắn, sẽ giày xéo cho hắn phải đau đớn gấp trăm ngàn lần nhỏ chịu, phải xuống địa ngục tăm tối mà sám hối những gì đã gây ra cho con bạn thân thiết duy nhất trên đời này của nó. Nó thấy lạnh, lạnh lắm, nó sợ, lần đầu tiên nó thấy sợ như thế này. Lệ Phi là con rắn độc, ả sẽ ko từ bất kỳ thủ đoạn nào để trả thù hay đạt được gì mà ả mong muốn, chính nó đã gây chuyện với ả ta để giờ đây nhỏ phải gánh lấy tất cả. Nó có lỗi với nhỏ, có lỗi với Vương Hoàng, vì đã ko bảo vệ được nhỏ, cũng như ko bảo vệ được chính bản thân mình.