Thượng Quan Tiềm có cái suy nghĩ đó đúng thật như cái tên của bà.
Vừa cao cao tại thượng không thua kém ai lại mang cho mình một lòng bao dung hơn bao giờ hết không ai khác chỉ có thể là bà.
Quan là ánh sáng mang đến cho trí tuệ của Tiềm Thông minh lại có cách nghĩ thấu đáo không ai mà có logic.
Biết cách suy nghĩ hậu quả sau này như bà.
Chắc hẳn cũng chính vì vậy mà Cố Tịch đã yêu bà đến thế.
Tiềm ý nói sự điềm tĩnh đến lạ thường.
Bà không thích nói chuyện vì chỉ dành thời gian cho những việc có ý nghĩa hơn mà thôi.
Ý nghĩ của bà không giống người bình thường chút nào cả.
Tại văn phòng chủ tịch công ty Cox!
Lúc này ông vẫn ngồi ở văn phòng làm việc của mình mà soạn về giáo án,dữ liệu cổ phiếu công ty càng ngày càng thấp.
Có thể nói lúc này công ty đang trong tình thế:
" Ngàn cân treo sợi tóc "
Ông không muốn về nhà lại gặp Tiềm bản thân lại thấy áy náy với bà nên quyết định không về.
Thà ở đây nhớ vợ chứ không muốn làm bà rơi Dù chỉ là một giọt nước mắt.
Thư Ký Lương bỗng nhiên bước vào.
Tiếng động này làm cho ông thoát khỏi trầm tư mà quay về sự thật hiện tại.
"Thưa chủ tịch, Đông Phương tổng đến có chuyện muốn thương lượng ạ?"
Tự nhiên lúc này Cố Tịch thấy có gì đó sai sai.
Tại sao lại tới đây tìm Cố thị trong khi giới truyền thông đưa tin là cố phiếu hiện tại chỉ còn 0.
05% nhỉ.
Ông rất thắc mắc nên nghĩ lại dù sao cũng chỉ là gặp mặt cũng chả mất mác gì.
Biết đâu Cố Thị lại được cứu thì sao?nghĩ là làm ông phất tay ý nghĩa bảo mời vào.
Thư Ký Lương theo ông từ khi ông còn là Tổng giám đốc nên cũng biết đây chính là khẩu hiệu của ông nên cũng chẳng có gì phải bàn cãi cả mà mời người vào.
Đông Phương tổng bước vào quả nhiên khí chất bất phàm của ông khó ai có thể cân bằng được.
Nếu Cố Tịch được xem là có vẻ đẹp trời phú thì ngược lại vẻ đẹp của Thượng Nhã lại lạnh lùng,trầm tính,sắc bén khiến cho khá nhiều người trong các giới đều phải khiếp sợ trước quyền thế của ông.
Cố Tịch thấy vậy thì dời mắt khỏi chiếc vi tính,ông bước tới ghế sofa tay thì tỏ vẻ mời Đông Phương Thượng Nhã ngồi xuống.
Cả hai đều không thích dài dòng nên đã vô thẳng vấn đề cụ thể là Cố Tịch lên tiếng trước:
"Không biết Đông Phương Tổng hôm nay ghé thăm Cố thị có chuyện gì to tát không nhỉ?"
Ông bình thường không thân với Đông Phương Thượng Nhã cho lắm nên dùng cái giọng điệu này là chuyện hết sức bình thường không có gì có thể cấm ông nói kiểu như thế nào là như thế ấy được.
"Tất nhiên là có chuyện rồi "
"Nghe nói là công ty ông đang tột cổ phiếu lắm nhỉ?"
Nói câu này khác gì đang có ý muốn châm chọc bản thân ông cơ chứ.
Đúng thật là quá bất công mà.
Hồi nãy mình nói sao giờ người ta nói vậy là đúng rồi.
Ông cũng biết nhất định tên Thượng Nhã này đang có suy nghĩ gì đó ông cũng nhàn nhạt mà đáp lại vô thẳng vấn đề khiến cho đối phương chả thế nào mà phản ứng kịp nổi.
"Ông có mục đích gì thì cứ nói thẳng không cần vòng vo thế đâu "
Đông Phương Thượng Nhã cứ nghĩ Cố Tịch sẽ là một người thích xoay vòng vòng 180 độ để mà đánh trống loãng ai ngờ lại thành thật mà nói như vậy thì đến bản thân ông cũng thấy nể phục nghĩ gì nói đó của ông.
Huống chi chỉ là một người bình thường cơ chứ.
"Vậy tôi sẽ nói thật nhé chuẩn bị tâm lý nghe đi sốc lắm đấy?"
"Nói đi.
Ông đây chưa bao giờ thấy sốc "
"Thật ra thì gia đình tôi cách một tháng này có đi xem bói ở Châu Mỹ thì phát hiện ra bí mật cuộc đời con gái sau này của ông.
Bà xem bói nói là con gái ông sau này sẽ rất khổ.
Vì hiểu lầm người yêu mình nhất trên đời này,thậm chí còn muốn nhất tiễn xuyên tâm người đó.
Người mà con gái ông sau này thật lòng thật dạ thích chính là con trai sau này của Lý Thừa Uy đấy bạn thân ông.
Nếu con bé yêu con trai của bạn thân ông thật thì quả thật là nguy to sẽ không thể nào "
"Để thay đổi số phận cuộc đời đầy bi thương của con gái ông thì nhất định phải thực điều này.
Thay vì lấy đứa khác,thì gả cho con trai sau này của tôi đi tên nó là Đông Phương Thượng Khánh đấy.
Chỉ cần ông và tôi đặt hôn ước cho hai đứa trẻ thì sau này cuộc đời của con gái ông và con trai tôi sẽ không phải đớn đau nữa.
Cùng với đó,ta sẽ cùng nhau xây dựng hai công trình kiến trúc hoặc ông mỗi năm thu nhập phải đưa 4℅ cổ phần cho công ty tôi.
Còn có một bí mật nữa,4 phần trăm cổ phần này chia ra mỗi năm nộp cho công ty tôi cũng tầm 1000-2000 tỷ đấy.
Nhưng không sao ông cứ từ từ mà trả,dù sao con gái của ông cũng đâu thiệt hại gì hà cớ gì mà không đồng ý chứ?huống chi ông còn rất hời nữa đấy!"
"Thoả Thuận được chứ?"
Cố Tịch suy nghĩ một hồi,ông thấy chuyện này nữa tin nữa ngờ không thể nào lại có chuyện lời đến như thế.
Thôi dù sao trên bờ vực phá sản rồi.
Nếu bây giờ đi nhờ Lý Thừa Uy thì cũng không được công ty mới xây dựng gần đây nào có sức ảnh hưởng bằng See in Đông gia cơ chứ.
Ông không biểu cảm gì khiến cho lòng đối phương khó đoán bản thân ông vô cùng.
Ruốt cuộc ông là một con người như thế nào vậy?
" được cứ thoả thuận như vậy "
"Lời bản thân tôi nói chưa bao giờ muốn thất hứa cả "
Ông vừa nói xong thì Thượng Nhã đã lấy ra tờ giấy thoả thuận.
Ông nhìn điều khoản mà trừng mắt lên.
Nếu con gái ông đào hôn thì phải chia 156 triệu USD đưa cho see in Đông gia.
Ông cũng ký rồi ấn dấu vấn tay lên.
Thấy đã đạt như ý muốn thì ông ấy cũng ký vào.
Mấy ngày sau,quả thật như vậy tưởng nợ nần nữa ai ngờ cổ phiếu tăng hơn 90 % với kèm lời tin đồn là "Cố Thiếu Phu nhân của Cố Tổng có học vấn khủng khiến nhiều người mơ ước mà còn không được "
Ông đọc xong,mà ngồi cười đúng thật là Đông Phương Thượng Nhã hay thật.
Chưa được 2 tiếng mà đã tăng vọt như thế đúng thật là phi thường.
Về chuyện hôn ước này,ông cũng đã kể cho Tiềm nghe.
Bà nghe lúc đầu trách ông nhưng rồi thấy con trai của một người quyết đoán,suy nghĩ không thể nào tệ bạc với con gái sau này sẽ có của bọn họ được.
Nhất định là sác xuất xảy ra chỉ là con số không mà thôi.
Bà nhìn lại sự thật mà suýt khóc nếu thật sự Diễm Chi nó biết sẽ khóc hoặc là không đồng ý rồi nghĩ quẩn rồi sao? lòng bà sẽ đau như cắt mất nhất định không thể xảy ra được.
suy nghĩ một hồi thì bà chợt tỉnh mà quay về những gì của hiện thực.
Nếu năm đó không có Đông gia thì cũng chả có Cố gia của bây giờ đâu.
" Xin lỗi con,Diễm Chi mẹ nhìn thấy được Trạch thích con nhưng mẹ không thể tác thành được rồi "
"Vì mẹ vốn dĩ không có quyền quyết định "