Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Ngươi Thật Xấu Xa


Từ sau khi có ý tưởng liền thừa dịp Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi buổi tối ngủ say, cố ý chạy một chuyến về Nam Hải, ngoài mang theo một ít tiền tài, chuyện chính yếu là trở về giải tán hậu cung.
Cái gì gọi là giải tán hậu cung? Đương nhiên là tiễn hết những nữ nhân kia về quê quán, tuy rằng còn chưa có cùng Tử Tô quan hệ gì, nhưng là có Long Triệt như tấm gương trước mắt, hắn thế nào còn dám a. Chỉ cần hắn muốn đi theo bên cạnh bọn họ một ngày, hắn nhất định không thể khiến cho Tử Tô phản cảm.
Khi hắn vội vàng mang mang chạy về Nam Hải Long Cung, Vu Mẫn, Hồng Tuyến bọn họ còn chưa biết tình cảnh của cính mình không ổn. Chỉ là khi nghe thấy hắn trở về, hai nữ nhân liền phía sau tiếp trước chạy đến tranh thủ tình cảm.
“Long Vương, ngài đã trở lại.” Hồng Tuyến so với Vu Mẫn càng ngựa quen đường cũ, vừa thấy người đến lập tức dựa vào, liều mạng không ngừng khiêu khích.
“Long Vương.” Vu Mẫn đương nhiên là phàm nhân đâu làm những chuyện mloax lồ như thế, nhưng thấy Hồng Tuyến khinh miệt nhìn mình, nàng cũng căm tức bước đến bên cạnh Long Duệ.

Long Duệ chưa mở miệng, hai nữ nhân đã áp sát vào hắn. Nũng nịu, hắn hoàn toàn không có cơ hội nói.
“Long Vương, đêm nay ngài đến nơi ở của Hồng Tuyến qua đêm đi.” Hồng Tuyến nũng nịu nói, dùng sức về phía hắn phao mị nhãn, hy vọng hắn lựa chọn chính mình.
Vu Mẫn cũng không cam yếu thế, mị thanh nói: “Long Vương, không bằng, ngài đến nơi ở của tôi nghỉ ngơi đi, tôi sẽ không quấy rầy ngài.” Gần đây nàng cũng đã học khôn rất nhiều, tuy không dâm đãng ra mặt quyến rũ nam nhân như Hồng Tuyến, nhưng công tâm kế là không ai bằng a.
Long Duệ đau đầu, hắn muốn trở về là cho các nàng một số tài sản, rồi bảo các nàng về quê tìm chồng, nhưng là hiện tại hai nữ nhân này làm cho hắn phiền không chịu nổi, một chút tâm tình đều không có.
“Đừng ồn nữa, ta trở về là muốn nói cho các ngươi, ta chuẩn bị đem bọn ngươi tiễn bước, cho các ngươi một số lớn vàng bạc tài bảo, dù có sống đến tuổi già áo cơm cũng không lo.” Hắn nổi giận nói, bước ngang mặt các nàng ta, vội vàng mang mang phản hồi tẩm cung, mang theo một số vật dụng cần thiết. Đương nhiên trước khi đi, hắn đặc biệt dặn dò các cung nữ, bảo đêm cho hmột số bảo vật, sau đó để cho các nàng đi.
Hồng Tuyến cùng Vu Mẫn sợ ngây người, không thể tin được hắn thế nhưng đuổi các nàng đi, các nàng phạm vào sai lầm gì? Hay là hắn có người mới rồi muốn quên người yêu cũ. Nhưng Long Vương từ trước đến nay không phải là người như thế a.

Hai nữ nhân hai mặt nhìn nhau, lần đầu tiên không có đối chọi gay gắt, mà là theo đối phương trong mắt thấy được kinh ngạc, bất an, sợ hãi.
“Long Vương, hắn làm sao vậy? Hắn là không phải nói lầm chứ? Hắn nói muốn đuổi chúng ta đi?” Hồng Tuyến cảm thấy chính mình giống như đang nằm mơ, tất cả mọi chuyện vừa rồi chỉ là ảo ảnh. Suy nghĩ một lát, hòa nhã nói chuyện cùng Vu Mẫn.
Vu Mẫn vẻ mặt mờ mịt, nàng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà vừa rồi hình như là sự thật, Long Duệ quả thật là muốn đuổi các nàng đi.
“Long Vương bảo chúng ta đi, hắn vừa rồi nói, hắn nói cho chúng ta áo cơm không lo, cho chúng ta vô số vàng bạc tài bảo.” Thật ra nửa câu sau Vu Mẫn nghe được rất rõ ràng, không khỏi thẫn thờ lập lại.
Hồng Tuyến mặt giống như một con tắc kè hoa, bất cứ biểu hiện nào cũng đều hiện lên gương mặt nàng ta, thậm chí thân thể có chút run run, nàng ta không thể tin vừa rồi Long Duệ lại có thể nói với mình như vậy. Nhưng mà, Vu Mẫn cũng nghe thấy, như vậy nhất định là sự thật.
“Không, không, ta không đi, ta muốn làm Long Phi, ta muốn ở lại Long Cung, vĩnh viễn hầu hạ Long Vương, ta không cần đi, ta cái gì cũng không cần, ta chính là Long Phi.” Hồng Tuyến đột nhiên không khống chế được, la to nói, liên tục lui về phía sau, nhặt được này nọ liền ném loạn xạ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận