Một lát sau đến của phòng đoàn thì thấy thầy cô nhiều vô số kể nên thân xác này phải có chút phần run sợ. Thật ra cái gan tôi nó bé lắm các bạn ạ, còn nhát đến mức nào thì một câu ngắn gọn xúc tích đầy đủ ý nghĩa “ đọc truyện đi rồi biết “. Nói ra sợ nhục chứ lần đầu tiên trong đời được làm lớp trưởng chứ chẳng đùa đâu ợ nên chẳng có tý gì gọi là kinh với chả nghiệm cả. Bước vào tuy có sợ sệt thật nhưng là học trò ngoan ^_^ cuối đầu lễ phép trào hết thầy cô trong phòng.
-Đệch mỏi cổ, mỏi lưng kinh, biết thế không làm lớp trưởng đây – Tôi nói trong bụng.
Sau cái màn chào hỏi và được thầy cô chỉ dẫn vào căn phòng “ bí mật quốc gia “ thì tôi lẻn lẻn bước vào sợ trễ, khi bước vào ôi thôi toàn là gái mới chết, có một hai thằng là con trai. Mọi người ngồi chỗ chiếc bàn dài đủ khoảng 60 người cho hai bên, rất là hợp lý dùng cho hội họp.
Kiếm ngay cái vị trí thiên thời địa lợi ngồi xuống, sử dụng ánh mắt dùng để tia gái gia truyền ra thì công nhận một điều mấy đứa làm lớp trưởng đứa nào cũng xinh chắc là sử dụng mỹ nhân kế đây mà. Khỏi phải nói xinh nhưng không bằng ba người con gái đẹp ở lớp tôi, chỉ có 2 đứa là có thể so với nét đẹp của Mai nhưng chắc với không tới đâu. Đang tia cái đứa xinh đẹp trong hai đứa đó, mặt hồng hào, da trắng mịn,môi mỏng, nụ cười răng khểnh dễ thương thì bị nó quay lại đưa mắt nhìn, giật bắn cả người chứ chẳng đùa. Đáp lại là nụ cười dễ thương của hàm răng trắng buốt có chiếc răng dễ. Khoái rồi đó nhưng không biết mười a mấy nữa. Cái tội nhìn trộm không bị truy tố là hên lắm rồi nên tôi không nhìn nữa vì nhục @@.
Đợi khoảng 5 phút sau một thầy đến đứng đầu bàn nhìn khí thái có vẻ dày dặn kinh nghiệm, khi đã yên vị trí thì cả đám người đẹp mà khùng kia đứng dậy cái rột như đã hiện từ trước làm một thằng khờ như tôi không kịp phản ứng gì cả nên đành đứng lên sao cùng. Hây da đó là chào ^_^.Thầy vẫy tay cho ngồi xuống, tất nhiên là ngồi không lẽ đứng nếu muốn làm thằng khùng tập hai trong cái đám con gái xinh đẹp này, đâu dễ mất điểm đâu lị.
-Chào các em,thầy tên là Trần Văn hậu phụ trách Đoàn và các hoạt động của trường. Hôm nay mời các em đến đây để đội ngũ ban cán sự khối 10 chính thức đi vào hoạt động
-Bốp bốp – Tiếng vỗ tay vang lên khi lời nói của thầy kế thúc
Tôi không biết gì cả cứ ngáo ngáo, người ta vỗ gần xong mới đưa tay lên làm động giác giả chứ chẳng dám làm mạnh sợ ra tiếng khác người thì nguy. Bách nhục xuyên tâm sẽ không được tán gái ^_^.
-Mình đi vào vấn đến chính luôn nhé
-Dạ – Bọn nó như đã hẹn từ trước
-Theo như hoạt động của trường hằng năm thì sẽ có hai hoạt động lớn được tổ chức nhằm giúp các em xóa tan đi những mỏi mệt của ngày học tập. Năm nay không ngoại lệ nhưng trường sẽ không chọn hai hoạt động đó như mọi năm. Phần đấy sẽ dành ột chi đoàn của trường. Việc chọn chi đoàn đó sẽ thông qua một trò chơi gọi là Rung Chuông Vàng( tôi gọi là Rung Chuông Chùa ).
Lúc này tiếng bàn tán vang lên làm khán phòng im lặng nãy giờ trở nên sôi nổi hẳn lên mà không biết đám đó sao tự nhiên như người điên trong bệnh viện thế, vừa mới gặp nhau đã bắt chuyện được rồi. Bó tay.
-Đầu năm đã chơi rồi – Đó là suy nghĩ của tôi.
Đợi ấy người đó bàn tán tý xíu thì thầy lên tiếng :
-Các em im lặng nào. Mỗi lớp sẽ chọn ra bốn người trong đó quy định bắt buộc phải có lớp trưởng và phải có một nam hoặc một nữ. Các em tham gia phải trả lời các câu hỏi mà nhà trường đưa ra, bao gồm 30 câu hỏi. Người đến câu 30 sẽ trả lời câu này, nếu trả lời thắng người đó sẽ quyết định hai hoạt động lớn của trường. Nếu số lượng người trả lời đúng câu 30 trên một thì sẽ bốc thăm xem ai là người mai mắn. Trả lời đúng ở lại sàn, trả lời sai ra sàn thi đấu. Bây giờ các em về lớp,tiết năm nộp danh sách cho thầy. – Thầy nói như chưa từng được nói.
-Dạ- Mấy nhỏ con gái này định giết tôi ấy mà, cứ mỗi lần như thế là giật bắn cả người.
Mà công nhận nãy giờ thầy nói mô tê sất gì thế nãy giờ đưa mắt ngắm gái không chứ có nghe được cái gì đâu đành phải kiếm thằng con trai hỏi lại mấy thằng đó trình học chưa chắc hơn tôi nhưng nó láo vãi lọ, thôi đi nhờ người ta thì phải giả nai thánh thiện chứ hổ báo trong trường mẫu giáo thì bị chửi chứ chẳng đùa.Nghe nó đọc kinh, giảng dạy một tý tôi cảm ơn rồi phóng nhanh về lớp để phổ biến lại. Nhưng lớp tôi chắc nó cũng giống thằng cầm đầu đây mà :
-Đầu năm mà chơi rồi – Nhỏ Trang giống ý tôi
-Chơi mới vui – Nhỏ Kiều Oanh phản đối ý kiến ngay
-Tao đề cử Bạch Yến – Thằng Sang cờ hó lên tiếng.
-Ủng hộ – Thằng Hùng bá đạo hùa theo.
-Duyệt
-Anh ủng hộ ý kiến của chú, biểu quyết Bạch Yến.
-Mấy cụ mê gái vừa thôi – Nhỏ Nguyệt lên tiếng phản bác.
-Đồ mê gái – Nhỏ Huyền hung dữ ^_^.
-Gái không mê, mê trai à. Haha – Thằng Khôi Đen nói thâm thúy vãi.
Và sao đó anh Khôi đen của chúng ta cũng được phần thưởng thích đáng…
-Víu…bịch– Đẹp chọi chuẩn
Một cuốn tập từ tay con nhỏ Huyền bay đến cái đầu của thằng Khôi làm cho nó phải xoa xoa, chọc ai dám chọc nữ chúa thì chết tía mầy ạ ^_^.
Thấy tình hình căng thẳng, một bên vì gái xinh đẹp, một bên gái đẹp phản đối gái xinh đẹp, nên cả lớp không có thống nhất gì cả, thôi cái chức lớp trưởng chắc sử dụng trong trường hợp này được nè :
-Thôi được rồi. Bạch Yến, Tố Như, Thanh Mai và tớ sẽ tham gia – Tôi chốt lại danh sách vì mình là lớp trưởng nên cũng được tham gia.
Không biết lúc đó tôi có khôn không chọn ba người đẹp của trường làm thí sinh cùng lớp với mình chắc mấy thằng kia ghen tỵ đây mà @@. Nhưng sóng gió lại nổi lên.
-Ơ,kỳ vậy
-Không tự do
-Tao ủng hộ
-Không dân chủ
-Đồng ý
-Duyệt ngay và luôn
-….
Cái lớp lúc này chia ra hai phe rõ rệt chứ chẳng đùa, một bên con trai đứng bên phải,một bên con gái đứng bên trái chí chóe lẫn nhau, múa tay múa chân, còn ba người đẹp thì ngồi yên không ý kiến, còn thân tàn ma dại của tôi đứng giữa bị bọn nó tra tấn đủ loại hình. Tình hình có thể dẫn đến nội chiến “ đẫm máu “ chứ chẳng đùa.
-THÔI, BA NGƯỜI HỌ CÓ ĐIỂM PHẨY CAO NHẤT LỚP – Tôi hét lớn.
Bọn nó im lặng lại tất cả đưa mắt nhìn tôi như thế sinh vật lạ.
-Ok,men – Tôi sợ nói gì sai bọn nó ùa vào đánh một mình thì khổ nổi nên nhỏ nhẹ .
-ờ vậy thì được
-Ok,because forever let’s go – Thằng Khôi đen bơm đểu tôi.
-Haha
Bọn nó ôm bụng cười khi nhắc đến câu Because forever let’s go của tôi, chỉ muốn kiếm ngay một cái lỗ để chui xuống cho đỡ nhục chứ chẳng chịu nổi cái lũ bạn khốn nạn này, bị chơi một cú quả cay nên lủi thủi đi về chỗ.
Bữa đó toàn là môn xã hội nên ngồi nghe giảng đạo với trò truyện là nhiều, đầu năm mà bạn mới đi học bữa thứ ba thì không có học gì đâu, nếu có học thì “ thứ ba học trò ” cũng không để thầy cô dạy. Chuẩn không nào.
Tôi chạy vọt nhanh lên phòng đoàn nộp cho thầy thì mới phát hiện lớp mình nộp trễ nhất, hên là thầy không về nếu không sẽ mất lời hứa. Đối với tôi lời hứa là cả tính mạng nên hôm nay ngồi viết chapter dù đang mệt mỏi vì hôm qua hứa bữa nay có chapter ^_^. Hôm qua hứa có một mà viết hai luôn này.
Không biết do số phận hay sao mà lúc tôi và Như dẫn xe ra cũng gặp Bạch Yến dẫn ra, tấtn hiên tôi đèo Như, thấy tình hình căng thẳng quá nên con trai phải mở lời :
-Hì, nhà cậu chỗ cũ à
-Ừa, hai bạn gần nhà hả ? – Bạch Yến đưa mắt nhìn
-Không, cùng nhà mới đúng – Tôi thản nhiên như thằng điên không biết chuyện.
-HẢ- Tự nhiên Bạch Yến trố mắt nhìn tôi rồi nói.
-Sao thế?
-À,không có gì. Hai người là anh em à
-Không, Như ở nhờ ấy mà. Hihi – Tôi lại hồn nhiên như thằng vừa trốn viện.
Thế là chúng tôi cùng nhau đi về trên con đường Lý Tự Trọng nhưng chỉ một đoạn là em quẹo vào 30/4 còn tôi với Như đi thẳng đến đoạn Hùng Vương. Sau khi tách ra một lúc thì…
-Này thì trêu nè – Như vừa nói vừa véo vào hông tôi rõ đau.
-Á…ấy…đau….đau…- Bị véo một phát ngay hông rõ là đau.
Rõ là đau điếng
-Thôi tha cho tớ đi – Đành phải xuống nước.
-Hì..
Sau cái màn bị hành hạ thể xác thì tôi chợt nhớ cái chuyện cần hỏi :
-Như nè
-Gì vậy
-Qua hàng ghế kia ngồi tý hả về
-Cũng được.
Thế là tôi tấp xe vào lề lại hang ghế đá được đặt dưới một cây phượng to, buổi chiều hôm đó mặt trời dần dần khuất nhưng vẫn còn những ánh nắng cuối ngày xuyên qua những lá cây phượng còn đỏ hoe của mùa hè, gió thổi rì rào làm mát cả con người.hàng cây đun đưa theo gió.
-Này, sao thế – Như quay mặt sang hỏi với vẻ ngạc nhiên vì đó giờ tôi có thế đâu.
Hai đứa lúc này khuôn mặt gần hơn bao giờ hết, ngồi không xa nhau mấy vì băng ghế đá chỉ đủ cho hai người khác giới ngồi, nên Như quay mặt lại, tình huống mặt đối mặt. Đôi mắt đen ảo huyền của người con trai là tôi đại diện cho sự mạnh mẽ giống như một cơn lửa, còn đôi mắt long lanh của em đại diện cho sự yếu đuối của một dòng nước, nhưng lúc đó cả hai không tương khắc mà hòa quyện vào nhau nhìn sâu thăm thẳm trong đôi mắt của nhau. Tôi bị hút vào trong con mắt đó. Đôi mắt của em rất đẹp, long lanh huyền ảo sắc đẹp của người con gái Đông Á. Có thể nói sắc đẹp sắc xảo của em đại diện cho người con gái Đông Á tài giỏi, xinh đẹp. Ánh mắt đó làm đắm say biết bao nhiêu là con tim. Hai gò má ửng hồng lên tô đậm cho vẻ đẹp của người con gái ấy, hai tay để lên hai chân nắm lại, có vẻ cả hai bị hút bởi nhau giống như cự Nam và Bắc của thanh nam châm. Em quay đầu lại về phía trước rồi nhìn xa xăm, tôi cũng thế vì thấy ngại.
-À….ừ…cho tớ hỏi cái này nhé
-Ừa – Đáp ngắn gọn
Hết rồi ^_^ đừng kéo nữa