-Rõ ràng hai câu thơ đầu tiên nếu xét tổng thể thì có liên quan với nhau đều nói về trung thu hôm nay cũng là đề tài chính của cuộc thi này, nhưng cũng có thể ám chỉ đến trăng tròn, vì nó sáng tỏa, nhưng tại sao câu thơ thứ ba lại nói về con thỏ, rõ ràng cái gợi ý lại nói đến cà rốt nữa mới đau chứ….aaaa…… – Tôi nhứt óc với câu hỏi này.
-Lạ nhỉ, con thỏ thì rõ ràng làm sao ăn được bánh trời, câu cuối lại là dạng một câu mở trong thơ, đùa nhau à, bài thơ con cóc thật mà – Tôi vò đầu bứt tóc với câu hỏi ấy.
Và…
-Vâng, lần này có một bất ngờ, chưa đầy 10 phút đội 10B12 đã có câu trả lời, rất bất ngờ.Dù sau cũng chúc mừng đội của lớp 10B12 – Tiếng Thầy Hậu đã vang lên.
Nghe giọng nói ấy càng làm hối thúc tình hơn bao giờ hết, tức là chỉ còn ít phút ngắn ngủi còn lại phải đấu trang với 119 đang cũng vò đầu bứt tóc với câu hỏi vừa rồi, quả là rất hại não. Tôi cấm đầu ghi liên tục, suy nghĩ không ngừng nghĩ mong tìm ra được một đáp án nào đó hợp lý nhất nhưng chẳng ra cái gì cả,… và cuối cùng tiếng trống báo hiệu hết thời gian đã vang lên, trong lúc ấy tiếng người con gái ấy lại không vang lên lần nào nữa, cái giọng nói mà tôi rất cần thiết hơn bao giờ hết,em chỉ nói một câu “ ngốc à, có câu trả lời rồi “ thì vui mừng biết mấy nhưng không, tất cả đã kết thúc tại đây.
Tôi đã ngước mặt lên nhìn thì thấy vẻ mặt đang tươi tắn của em nhìn tôi như một người lạ mới được thấy lần đầu vậy, điều đó cũng làm cho tôi bất ngờ, nãy giờ tôi cứ tưởng em cặm cụi ghi chép, suy nghĩ tìm ra đáp án nhưng lại không, mà ngồi đang ngắm nhìn một ai đó, theo tôi không ai khác chính là thằng con trai ngối kế em là mình. Có sự bất ngờ nhẹ nào đó.
-Hihi, tìm ra chưa – Em tủm tỉm cười.
-Chưa, còn cậu.– Tôi lắc đầu thất vọng.
-….
Em không trả lời gì cả, tất nhiên chúng tôi bước ra ngoài phòng thi đấu cùng với đội 10A1 vì họ chung hoàn cảnh với đám tụi tôi nhưng trên khuôn mặt họ có một sự vui nhẹ giống như là có người đi theo cùng thì sẽ vui hơn hẳn.
Nguyệt và Kiệt đã đi đâu mất tiêu chỉ còn hai đứa chúng tôi đều bước trên con đường gạch bông của dãy hành lang trên lầu kia, có một cảm giác nối tiếc với câu hỏi vừa rồi quả thật rất khó và tôi quyết định về nhà phải suy nghĩ câu hỏi ấy cho bằng được. Bạch Yến bước đi bên cạnh tôi không nói lời gì cả, khuôn mặt không có vẻ là đang rất buồn vì thua cuộc trái ngược lại có một niềm vui gì đó thể hiện ở khuôn mặt xinh xắn kia, làm cho tôi cảm thấy khó hiểu khôn cùng về người con gái ấy.
-Có gì vui thế cậu ?
-Hihi, không có gì.
-Nói tớ nghe đi nè. – Tôi rất tò mò mà một khi đã tò mò phải tìm ra cho bằng được nhưng với những người con gái ấy thì phải nói là bó tay.
-Hihi, hứa không được giận nhé – Em vén tóc mai sang một bên.
Con gái luôn thích làm con trai tò mò…Ác nhễ..
-Được – Tôi nhanh chóng gật đầu cái rụp.
-Hihi, tớ có câu trả lời lâu rồi ngốc ơi. – Em thản nhiên nói.
-Gì ? – Tôi giật bắn cả người lên quay lại nhìn em
-Hihi, khi nào có cơ hội sẽ nói. – Em nói rồi chạy đi thật nhanh để lại một mình tôi đang đứng khó hiểu ở đó.
Khó hiểu thật nhỡ.
-Đùa mình à,có câu trả lời tại sao không trả lời chứ ? cái gì thế này, khó hiểu kinh khủng– Tôi còn thấy câu nói của em khó gấp bội câu hỏi vừa rồi.
Xuống sân nơi có hàng nghìn người đang đứng ở dưới chờ đợi kết quả thi đấu từ các phòng thi của câu hỏi số 4, câu hỏi mang tính chất quyết định. Lớp tôi tụ họp ở gốc cây phượng, quả thật đội kia có những gương mặt tài năng gồm Như và Mai thì chắc chắn họ vượt qua câu hỏi số 4 rồi, tôi quyết định một tý về hỏi Như câu trả lời vừa rồi. Đợi khoảng 20 phút sau thì có một sự bất ngờ nhẹ lớp 10B12 đã hoàn thành đầu tiên mật mã ấy, lần lượt là 11A2 và lớp tôi. Có thể nói cũng là một thành công rồi.
Đứng tham dự lễ một tý nữa khoảng tầm 22h30 chúng tôi đã lấy xe đạp đậu trước cổng chuẩn bị tăng hai, cuối cùng đã có một quyết định được hội 10a3 đưa ra là đi xe cặp chứ không đi riêng lẻ như lúc nãy và không biết có sự trùng hợp nào kinh khủng không nhễ, tôi chở Bạch Yến và Như thì được thằng Tùng đèo với vẻ mặt hớn hở,anh Chung nhà ta chở Bạch Mai trong cảm giác đầy mãn nguyện.
Cuối cùng địa điểm cũng được lựa chọn đó là quán lẩu bò nằm trên đường Trần Hưng Đạo nơi có thể được mệnh danh là phố của đồ ngon, vật lạ. Đi lần này những người không thuộc đám bạn thân của bọn tôi thì sẽ không được mời và tất nhiên đám bọn tôi đã không kết nạp ai khác và số lượng là 16 người bao gồm 9 nhân vật nữ xinh đẹp kiều diễm, 6 anh tài.
Trên con đường Trần Hưng Đạo những chiếc đèn lòng kèm với những dòng chữ Hoa có màu sắc đỏ nhìn trong đẹp mắt kinh khủng, những dãy băng gôn được treo quanh những tuyến đường, màu vàng của ánh đèn đường càng tô đậm cái ngày Trung Thu. Đoạn đường ấy tấp nập xe cộ qua lại, những gia đình chở nhau đi ăn những món ăn vào ngày nghĩ, cái ngày mà tất cả bậc phụ huynh đều dành thời gian cho tổ ấm gia đình của mình.
Nhìn mà có một sự ghen tỵ nhẹ nhàng ở trong người, ước gì sau này cũng có một gia đình hạnh phúc êm ấm và có hai đứa con thôi, một trai một gái nô đùa cho vui nhà vui cửa với vợ mình mỗi khi đi “ công tác “ thì cũng không thấy có tội lỗi.