Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ


Hai mươi hai người con ấy “ chiến đấu “ với nhau chẳng thua gì những đứa con trai đầy sức lực dũng mãnh, tôi đứng ở ngoài xem mà khâm phục cho họ, khâm phục ở cái ý chí và quyết tâm, cái đấy con gái có thể hơn con trai.
- Hoét – Tiếng còi giải lao hiệp một.
Những bông hoa lớp 10A3 cũng đã mệt mỏi và đây đến nhiệm vụ của chúng tôi, đi lấy mấy chai nước suối mát lạnh giành thưởng cho họ với cái tỷ số đầy bất ngờ…
- Tao lấy trước– Tôi giành lấy chai nước.
- Mẹ mầy, mê gái. – thằng Tùng bực bội.
- Thế mầy đang cầm cho ai thế ? – thằng Hùng hỏi một câu bá đạo.
- Ờ..thì – Nó bị ột cái cây cứng đơ vào họng.
Tôi cầm chai nước ấy nhìn qua nhìn lại chẳng biết đem cho ai vì trên sân lúc đấy có 11 người con gái đang đi vào, tự nhiên nhớ đến mấy lần Bạch Yến đưa nước ình nên lần này phải trả công lao, phóng nhanh lại người con gái xinh đẹp đang đi từ từ có vẻ rất mệt mỏi.
- Hihi, nước nè – Một tay cầm chai nước, một tay gãi đầu chẳng khác gì một thằng khờ.
- Hihi, cảm ơn cậu nhé – Em ấy nở nụ cười đầy ngọt ngào.
- Uống đi ngốcà. – Thấy có cơ hội tôi chợp ngay.
- Hihi, ai ngốcthế ?
- Cậu chứ ai.
- Trời, không biết ai nữa, mời nước người ta mà không đưa chai nước cho người ta.. huhu – Em nũng nịu.
- Hihi, quên –Tôi cứng họng.
Nhìn em mở nắp chai nước một cách đầy nhẹ nhàng, rồi từ từ đưa lên đôi môi mỏng hồng, lúc đó tôi chỉ thèm khát, ao ước rằng mình là thành của chai nước hoặc những giọt nước kia để chạm vào đôi môi hồng mỏng ấy… có một sự ghen tức nhẹ với thành chai nước và những giọt nước ấy ^_^. Em uống nước cũng xinh xắn nữa, một cách nhẹ nhàng đầy mềm mại làm đắm say con tim của tôi, bởi khi gần em luôn có những hương hoa đầy ấm áp và thuần khiết cũng thêm lẻ rằng những cử chỉ của em luôn làm con tim xốn xao.
- Đá hay thế ?– Tôi tròn xoe mắt
- Có gì đâu cậu,may mắn thôi.
- Trời rõ là đá giỏi thế kia, sút lại hay nữa. Cứ nhận đi.
- Không dám đâu ạ, trò giỏi chứng tỏ người “ thầy “ dạy hay. Hihi – Em nói một câu đầy ngụ ý.
- Hihi – Thấycái lỗ mũi mình nó nở một khúc.
- …
- …
- Vợ chồng tâm tình thế đủ rồi, lại bàn kế hoạch này bà Yến – Nhỏ Trân nheo mắt tôi bơm đểu.
- Ơ – tôi nói được một chữ.
- Cái cậu này, hihi
Toàn bộ đội hình con trai với con gái đều tập hợp lại người Huấn Luyện Viên Khánh để nhận nhiệm vụ,đám con trai chúng tôi nói thẳng ra là nhiều chuyện vì đến tận 3 giờ chiều mới thi đấu và phương án tác chiến đến tận chiều mới rõ.
- Hiệp một nhưthế các em chơi tốt lắm – Thầy mở màng bằng lời khen tặng.
- Dạ, hihi.
- Tụi em mà thầy– bà Kiều Oanh phấn khởi.
- Công của em không đấy – bà Trang không giấu được niềm vui khi tỉ số 3-0
- Trận này chắcthắng rồi – Nhỏ Trân quả quyết.
- Oẹc, muốn ói– thằng Khôi lên tiếng.
- Tao nghe đâu đâu có người dính vào sợi dây điện thì phải.
- Nghe đâu có tiếng gió ^_^ – Tôi cũng làm ra vẻ nhìn trời đất.
- Đúng, ý mấy chú đúng.
- Ủng hộ với ý kiến.
- IM HẾT ĐI –Bà Quỳnh lên tiếng.
Bọn tôi phải im lặng chứ chẳng dám phản kháng vì mười một ánh mắt đầy sắc bén như những ngọn giáo sẵn sàng đáp trả hành động khiêu khích vừa rồi.
- Thôinào, mấy em im lặng, ấy bạn nữ ý kiến nhé – thầy bênh vực con gái.
- Hé hé, nghe chưa – Bà Huyền chọc tức.
Mệnh lệnh đãđược ban hành ra chúng tôi đành phải đợi một cơ hội khác để trả mối thù nuốt không trôi như thế này.
- Hiệp hai,các em cứ chơi với tinh thần thoải mái, thắng thua không quan trọng miễn vui là được nhé. – Thầy không mong có thành tích cao.
- Dạ.
- Hihi, vui nhưng phải thắng thầy.
- Thắng mới vui được.
- ….
- Một, hai, ba
- Quyết thắng –Tiếng la vang trời của lớp 10A3.
Hiệp hai đã bắt đầu, tôi được thầy chủ nhiệm cho ra đứng đường biên ngang để xem chỉ đạo, giống một người trợ huấn luyện viên dễ sợ vì lẽ rằng người mang băng đội trưởng của độ ibóng nam chính là tôi. Đội hình của mấy bông hồng ấy không có gì thay đổi, chỉ là Mai được đẩy lên hàng tiền vệ vì rõ ràng em chơi bóng khá tốt.
Vâng, các cầu thủ của hai đội 10A3 và 10B2 đã vào sẵn sàng vị trí, người đang đứng trước bóng là Kim và Như, họ đưa ánh mắt nhìn ông trọng tài làm tất cả những thanh niên trong sân chỉ muốn nhảy vào làm trọng tài bởi ánh mắt long lanh xinh đẹp của Như… e.. hèm quay lại vấn đề…
- Hoét. – Tiếng còi khai cuộc vang lên.
Ở các khán đài toàn tiếng chi chít của mọi người không biết rõ tiếng ai của ai tôi chỉ biết rằng chẳng thua gì ổ kiến lửa cả, ngay cả thầy Hiệu Trưởng cũng mặc quần đùi áo số giống như một cầu thủ thực thụ.
- Cố lên.
-Dzô là dzô là dzô dây
- Mấy đứa đó đẹp quá mầy ơi.
- ….
Sau khi giao bóng, Bạch Yến đã nhận được đường chuyền ngắn từ Kim, họ thực hiện những đường chuyền đầy chuẩn xác ở khu vực trung tâm điều đỏ chứng tỏ phần kiểm soát bóng hơn hẳn đối phương. Những cô gái xinh đẹp lớp 10B2 hình như đã thay đổi chiến thuật khi hàng tiền vệ đã được đẩy ột tý, hàng hậu vệ cách xa khung thành, cho thấy đây là phương án tổng tiến công.
- Một trạm, ngắn thôi – Thầy tôi đã nhận ra điều đó.
Bạch Yến nhìn sơ qua một cái thì chuyền bóng về cho Như, đội bạn với số lượng đông hơn đang thể hiện sự chèn ép bên lớp tôi, nhưng con gái 10A3 toàn những người xinh đẹp, những cú chuyền dài đã xuất hiện, đây là một điều mà tôi hiếm thấy sự chuẩn xác khi họ tập luyện với nhau.
- Víu– Một cú sút bổng do Như thực hiện.
Người nhận được cú chuyền tưởng như đã bị bắt bài là Quỳnh sau cái màn tranh giành bóng trên không đầy quyết liệt, cho thấy đây là một trận đấy không dễ dàng với kết quả như thế.
Và rồi…
- Víu– Một cú sút dũng mãnh.
- Binh.
- Víu.
Và…
- Hoét– Tiếng thổi còi vang lên.
Và đồng nghĩa với việc…
- Bốpbốp… – Tiếng vỗ tay rầm trời.
- Hayquá.
- Kinhđiển.
- 10B2ăn hành 10A3 rồi.
- Mấyđứa 10A3 đẹp mà đá bóng cũng ghê nữa.
- Taokhoái cái ep mặc áo số 14 ( Bạch Yến ) với em số 12 ( Như ), đá xem đã. – “ tổcha thằng này đi đá bóng hay đi ngắm gái thế, toàn chọn người đẹp để khen ^_^ “.
- …
Sau cú chút đầy uy lực của Quỳnh thì trái bóng đã được cản phả bởi cú ngã người tuyệt đẹp nhưng không ngờ, nó văng ra đúng vị trí của Như đang đứng và chuyện cần xảy ra thì đã xảy ra, tỉ số lúc này 4-0. Tôi thở phào nhẹ nhõm với ngày đầu ra quân của đội nữ.
Bọn họ ăn mừng với nhau không giống mấy đứa tôi, nở nụ cười đầy xinh đẹp và ánh mắt biết nói của con gái cho nhau, tôi cũng nhận thấy nụ cười đầy vui vẻ của Như. Trong người có một niềm vui khó tả khi nhiệm vụ của mình đã hoàn thành cực kì tốt được thể hiện qua trận đấu hôm nay…
Từ đó đến cuối trận đấu tỷ số lần lượt là, 5-0, 6-0 do Kim và Mai ghi một bàn từnhững tình huống sút phạt, công nhận con gái sút còn kinh điển hơn cả chúng tôi. Một trận đấu của nữ chỉ thua kém chúng tôi có 10 phút tức là hiệp thi đấu chính thức sẽ có thời gian là 35 phút.
Trận đấu kết thúc với mưa bàn thắng, những tiếng vỗ tay vang lên, những giọt mồ hôi đã rớt xuống, đó là phần thưởng giành cho giọt mồ hôi đầy quý báu. Ánh nắng gay gắt đã lên vào buổi trưa, làm cho hàng vạn người trở nên khó chịu, đến tận 3h chiều mới thi đấu. Bọn họ quyết định đi ăn mừng, nhưng tôi có một quy định là không ăn no trước giờ thi đấu vì dễ dàng bị run sợ cho nên đến một nơi yên tĩnh đến cho tâm hồn thoải mái trước khi bước vào trận đấu.
Nơi tìm đến vào buổi trưa của tôi chính là biển, “ người bạn “ quê hương đất tổ không thể nào quên…
Trên con đường đầy những tia nắng gắt, chạy xe có thể nhìn thấy bóng của bản thân đang ở dưới những chiếc câm xe đạp, hôm nay trời cũng ít những cơn gió thoảng qua rồi lại đi, những cơn gió tết, cho nên nắng nóng hơn bao giờ hết.
Tôi đi ra đến biển xách lên mình một cái ba-lô trong đó có hai bộ quần áo đã được thiết kế sẵn ( lớp đặt mai bộ đồ của những “ Pháo Thủ “ ). Nhanh chóng tìm kiếm một cái quán nước nằm ở những góc xa khuất nơi ồn ào mà những du khách đang hưởng thụ với những con tôm, con cá trên bàn.
Tôi đã tìm vị trí thích hợp, đó là một cái võng được mắc vào hai cái cây dương liễu trong rất mát mẻ, thích hợp ột thằng không thích sự ồn ào. Tôi nằm xuống,rồi mua thêm 5 lon 7 up để chiều thi đấu còn uống, nhăm nhi chắc cũng đủ.
Nằm xuống thấy thoải mái, vơ đi hết biết bao nhiều là mệt mỏi trong cơ thể con người,nó trôi theo những làn gió của sóng biển cả nơi đại dương bao la, trôi theo dòng nước mát lạnh của lon 7 up.
Các bạn có từng đi biển bao giờ chưa ? Nếu có hãy nhìn xem quang cảnh xung quanh thì chắc rằng sẽ yêu đời hơn bao giờ hết. Tôi cũng đưa mắt nhìn xung quanh, du khách đến đây cũng nhiều nhưng không bằng lúc nghỉ hè, lúc đấy là nhiều hơn bao giờ hết. Những đại gia đình đang quây quần bên nhau uống những ly bia mát lạnh,rồi ăn lấy đồ hải sản đặc trưng của vùng quê này.
- Cô ơi, cho con một ly tẩy – Tôi thấy uống 7 up nên có đá thì càng tăng hương vị.
Tôi thì ăn hoài mấy đồ biển đó nên sinh ra cũng ngán đi. Cuộc đời luôn là thế, người muốn không được nhưng người không muốn thì tự khắc sẽ đến. Tự nhiên trong ngườicó một cái gì đó dồi dào tâm hồn của một thằng điên, tôi huýt gió, rồi ngân nga những nốt nhạc, những bản nhạc không lời…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui