Mạc Thiểu Hu hướng mắt ra ngoài cửa cũng thấy, Quỷnh Ngạn Hoa đứng ở đó từ bao giờ. Vội vã đứng lên chỉnh lại đầu tóc, nào ngờ anh cũng đi vào luôn.
Tưởng rằng anh sẽ bênh cô, nhưng vừa vào ngay chỗ ngồi, y chỉ cất giọng lười biếng.
- Mẹ, vợ, con đói lắm, rồi cơm canh chín chưa ạ?
Bà Mạc ban đầu thấy anh cũng tưởng mình xong đời rồi chứ, không ngờ người đàn ông này thấy vợ mình như vậy mà không để tâm chút nào.
Không nghĩ thêm nữa, bà ta nhanh chóng chạy đi múc canh ra, cơm xới đầy bát đưa qua cho anh.
- Nào con rể, con là người đàn ông gánh vác trong gia đình phải ăn to nói lớn mới làm việc được.
Nhìn Quỷnh Ngạn Hoa không hỏi han đến mình, trực tiếp bưng bát lên ăn một cách ngon lành.
Mạc Thiểu Hu mang thai làm sao chịu nổi cảnh này cơ chứ. Vừa tủi vừa nhục, lặng lẽ đi ra ngoài ngập trong nước mắt.
Tên khốn, đồ súc sinh này!
Thiểu Hu chạy trong căn nhà, vừa đi đến gần cầu thang thì bị một cánh tay cường tráng kéo lại.
- Cút đi, buông tôi ra.
- Mạc Thiểu Hu em còn quá yếu đuối, do em còn quá yếu đuối mới để bị người ta bắt nạt.
Mạc Thiểu Hu trố mắt ra nhìn, cô không hiểu nổi, có ai như anh không, vợ bị đánh, không được một câu an ủi vợ còn mắng ngược lại.
- Mạc Thiểu Hu, em đã là vợ anh rồi thì phải mạnh mẽ lên. Những chuyện vặt vãnh vừa rồi em phải tự xử lý được mà không cần sự giúp đỡ từ ai khác.
Mạc Thiểu Hu vẫn khóc, cô lắc đầu.
- Nhưng đó là mẹ nuôi của em, em có thể làm gì được đây.
- Thiểu Hu, mặc dù đó là mẹ nuôi của em, nhưng nếu em đủ dũng khí, lời nói của em đủ thuyết phục, thì chắc chắn bà ta sẽ nghe theo em thôi. Chứ em cứ khóc như thế, không phải bà ta anh còn muốn đánh em nữa là.
Phải rồi,
Mạc Thiểu Hu chợt hiểu ra ý của anh. Cô lau sạch đi những nước mắt.
Những lời anh nói không sai, vậy ra những hiểu lầm trước đây của cô là do cô chưa đủ mạnh mẽ còn quá dễ bị tổn thương.
Cô buông lấy bàn tay anh ra, bẽn lẽn lên phòng tắm rửa.
Mạc Thiểu Hu tắm xong ra ngoài chỉ mặc chiếc váy bầu màu trắng, thấy anh đã bưng khay cơm lên cho cô. Anh để trần, lộ cơ bụng tám múi tựa như điêu khắc, có lẽ anh vừa tập gym xong nên cơ thể còn lấm tấm mồ hôi.
Thiểu Hu ngoan ngoãn ngồi vào lòng anh, ngoan ngoãn để anh sấy tóc.
- Động tác của anh chuyên nghiệp lắm đấy. Đã từng một sấy tóc cho ai rồi vậy.
- Chưa, em là người đầu tiên.
Quỷnh Ngạn Hoa thấy tóc cô đã khô vừa đủ hắn tắt máy sấy đi. Bắt đầu đút cơm cho cô.
- Sao anh tự nhiên anh chu đáo đến em thế, thấy có lỗi rồi hả?
Đột nhiên Thiểu Hu trêu ghẹo khiến anh đỏ mặt.
- Aha, vậy là đúng rồi hả. Đại tổng tài lạnh lùng nhà ta đỏ mặt rồi kìa haha.
Mạc Thiểu Hu cười ngày một lớn, đến khi người đàn ông này vật cô xuống giường, nụ cười của cô mới tắt hẳn.
Cô cười không nổi nữa. Thêm vào đó là cảm giác ấm nóng từ bụng truyền đến ngực. Do mặc váy bầu rất rộng, Quỷnh Ngạn Hoa có thể dễ dàng chui vào.
Đôi gò bông mềm mại bị xoa nắn đủ kiểu đến biến dạng. Ngạn Hoa há to miệng, ngoạm lấy một bên ngực mút chùn chụt như đứa trẻ khát sữa, bên còn lại bị nắm lấy, vân vê đầu ngực không ngừng rên rỉ khiến cô mà quắp chặt lấy lưng anh.
Không hiểu sao người đàn ông này luôn miệng nói ngực cô rất xấu rất nhỏ mà lại luôn có hứng thú với nó thế không biết.
- Này, không được đâu Ngạn Hoa, người anh hôi quá, phải tắm đi đã.
Mạc Thiểu Hu vỗ vỗ lấy lưng anh, khẩn khoản.
Ấy vậy mà hắn cũng rút cơ thể ra thật quăng một câu ám muội rồi ngúng ngoảy đi vào phòng tắm.
- Em cứ chờ trên giường đi, anh sẽ ra xử em sau.
Một lúc sau Quỷnh Ngạn Hoa bước ra với mái tóc ướt nhẹp, rũ xuống ôm lấy khuôn mặt điển trai của anh. Ngạn Hoa chỉ quấn đại một chiếc khăn tắm.
Ra ngoài đã thấy Mạc Thiểu Hu mặc một chiếc...
Giời ạ, y không thể tin vào mắt mình nữa. Vợ hắn hôm nay bùng nổ rồi...
Vợ hắn chỉ mặc chiếc đầm thức cắt xẻ đen tuyền vô cùng gợi cảm, khuôn mặt trang điểm nhẹ, mái tóc dài đến bẹn đùi óng mượt của cô như là điểm mấu chốt giúp cô trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết.
Mạc Thiểu Hu cong mông chạy tới chỗ anh, cô có mét năm ba chiều cao giữa hai người chênh lệch quá lớn nhưng đó không phải là điểm mấu chốt.
- Mạc Thiểu Hu, anh có rất nhiều điều bất ngờ về em đấy.
- Vậy anh, bộ lại hôm nay của em anh có thích không?
Quỷnh Ngạn Hoa bế quắp cô lên giường lớn. Ngạn Hoa tháo chiếc khăn tắm của anh ra tuy trời tối đen như mực nhưng Mạc Thiểu Hu lờ mờ thấy được kích thước của bộ phận nam tính đó mà không khỏi ngượng ngùng.
Nó sẽ vào chắc chắn nó sẽ vào bên trong cô. Hôm nay cô không thoát được nữa rồi, cô đã đọc qua rất nhiều sách báo làm chi phụ nữ trải qua quan hệ lần đầu thì lần hai sẽ không đau như vậy nữa.
Mạc Thiểu Hu gồng hết sức mình nhưng đôi chân vẫn cứ dang rộng ra khiến anh phì cười.
- Thả lỏng ra thì mới không đau được chứ vợ yêu.
Mạc Thiểu Hu ngại ngùng, đấm thùm thùm thụp vào ngực anh. Nhưng sức lực của một người phụ nữ đang mang thai với một người đàn ông còn đang độ tuổi sung mãn thì vẫn chẳng thấm vào đâu cả.
- Aha aha, vợ, anh xin lỗi, xin lỗi mà.
Nói rồi, Mạc Thiểu Hu không đấm nữa, ngoan ngoãn nằm im cho anh thoát y.
- Sao hôm nay em ngoan thế?
- Anh cũng vậy đấy, tự nhiên thấy anh dịu dàng ghê luôn á. Em cảm giác chúng ta thực tại như đang giống như là vợ chồng thực thụ vậy.
Vợ chồng thực thụ.
Xem ra cũng không tồi lắm.
Trăng hôm nay đẹp quá, quá đẹp, vầng trăng như lưỡi hái, hái đi những vì sao xinh đẹp trên bầu trời.
Trắng chiếu ánh sáng qua cửa sổ, phủ lên khuôn mặt gợi dục của thiếu nữ. Cả cơ thể trần trụi, chị chít những vết hôn càng hiện nên rõ ràng.
- Vợ, em đẹp lắm.
Quỷnh Ngạn Hoa nâng môi, khuôn mặt bỉ ổi khiển Thiểu Hu ba phần ngượng ngùng, che đi bầu ngực của mình.
Quỷnh Ngạn Hoa cũng không muốn vòng vo nữa, y từ từ đưa hạ vật đã sớm cương cứng vào trước hang động khiến Mạc Thiểu Hu hồi hộp vô cùng.
- Hu, thả lỏng thôi em.
Ngạn Hoa đã rất có kinh nghiệm trong chuyện này có thể biết làm thế nào với bạn giường sao có đúng chừng mực, đưa cả hai lên đỉnh mà không chút đau đớn gì.
- Này, Ngạn Hoa, em đang mang thai, anh nhớ nhẹ nhàng thôi nhé.
- Ừ.
Quỷnh Ngạn Hoa biết nơi đó của cô rất nhỏ, nhỏ đến phát điên, nên anh vừa đi vào vừa xoa bóp ngực cô khiến phần thân dưới ngày một bôi trơn, thuận lợi cho cả hai di chuyển.
Bắt đầu rồi.
Quỷnh Ngạn Hoa vừa chỉ mới vào được một nửa, anh đã nhấp hông khiến Thiểu Hu mất điểm tựa mà nhào tới ôm lấy anh.
- Ngạn Hoa, anh đúng là tên đàn ông đáng ghét... hừ...
- Thích không em?
- Thích.
Quỷnh Ngạn Hoa cười một cách dâm tà, hắn bắt đầu nâng mông cô lên, đâm chọt sâu hơn.
- Á á...
Mạc Thiểu Hu như vừa đạt tới cấp độ lớn, cô vươn người, cạp lấy cổ anh ngăn cho tiếng rên rỉ thoát ra.
- Hoa, sao anh lại giỏi như vậy chứ.
Người đàn ông này đúng là quá hoàn hảo mà, mọi việc anh ta làm đều đâu ra đấy, không chê vào đâu được.
Thiểu Hu nhìn người đàn ông đẹp đến kinh hồn bạt vía trước mặt không hiểu sao mình lại tốt số đến thế.
Cô may mắn đạp đổ hết số tình nhân của anh để mang thai, lại còn vinh hạnh được làm bà Quỷnh.
- Vợ... bà xã... ư...ưm, ôm lấy anh...
Quỷnh Ngạn Hoa phấn khích, động tác ngày một lên cao hơn, y thở dốc, ép Thiểu Hu nằm bẹp xuống giường, để hai đầu nụ trên ngực cô vểnh lên, tạo điều kiện thuận lợi cho hắn dễ dàng chiếm lấy.
- Quỷnh Ngạn Hoa, đồ xấu xa.
- Vợ ơi, giúp anh, anh không chịu nổi nữa rồi... A!- Quỷnh Ngạn Hoa vừa nói, anh lại vừa ra vào mạnh hơn.
- Ngạn Hoa chết tiệt, như này còn chưa đủ còn muốn như nào nữa.
Mạc Thiểu Hu mãi mới nói được câu ra hồn nhưng vừa rồi anh lại thúc mạnh một lần nữa làm phát ra tiếng kêu "á ".
- Anh có thể "vào " hết không, hứa sẽ không ảnh hưởng đến con!
Dứt lời, không để Mach Thiểu Hu trả lời, Quỷnh Ngạn Hoa đã đặt hết của mình nằm trong cô, tốc độ nhanh đến phi thường.