S. A


Hà Gia Bảo đã bị té.
Mọi người lập tức xúm vô.
Đội trưởng lên tiếng phàn nàn.
-Tôi đã nói hai cậu rồi, chơi bóng chứ có phải là đánh nhau đâu mà lúc nào cũng cạnh tranh như thế hả? Cạnh tranh để tốt cho đội tất nhiên là ko sai nhưng cạnh tranh vì mục đích riêng tư ko chỉ làm ảnh hưởng đến bản thân mà còn ảnh hưởng đến cả đội. Có biết ko mà sao cứ cố tình hả?
Gia Bảo đứng dậy và xin lỗi đội trưởng còn cậu ta thì có ý ko hợp tác.
-Lỗi ko phải ở tôi, là cậu ta ko giữ nổi người yêu giận cá chém thớt cứ cố gây sự với tôi.
-Lúc này rồi còn cứng đầu như thế à? Cứ xin lỗi đại đi cho qua chuyện.
Mọi người hơi nạt khiến cậu ta nổi cáu.
-Mắc mớ chi tôi phải xin lỗi, tôi mà nói với ông nội thì sẽ chẳng có đội bóng rổ hay thậm chí là đội thể thao nào hết.
Lại mang gia thế của mình ra uy hiếp doạ nạt.
Mọi người biết thế đành cho qua.
Còn cậu ta thì tôi biết thừa chỉ moi ông nội ra làm cao vậy thôi chứ cứ thử nói như thế với ông lão coi có bị cạo đầu luôn ko.
Vì Hà Gia Bảo bị thương đôi chút nên buổi luyện tập kết thúc sớm hơn dự kiến khá nhiều.
Cậu ta ra lấy xe thì Gia Bảo cũng đi theo.
-Lúc nãy chúng ta chưa nói xong chuyện.
Lại cái kiểu đàm đạo thế sự khi đang chơi bóng của hai cái người này. -____-
-Còn nói gì nữa, cậu tự nhiên kêu tôi tránh xa Vân My của cậu ra, có khỏi bị điên ko hả?
Gia Bảo đang định nói thì cậu ta lại giở trò cướp lới người khác.
-Thứ nhất, tôi ko có gì với con mèo đó cả, chẳng có gì mà cậu phải lo lắng này nọ như thể tôi sắp cướp con nhỏ đó đến nơi.
Ngừng một lúc, Gia Bảo đang định nhân lúc đó nói thì tiếp tục bị cướp lời.
-Thứ hai, tôi chẳng việc gì phải làm theo lời chỉ bảo của cậu cả, cậu có tư cách gì mà ra lệnh cho Hoàng Nam Nam này chứ?
-Tôi…
-Thứ ba!
“Vẫn còn thứ ba nữa sao? Có gì nói mau đi cho tôi còn nói. Đừng có cái kiểu cướp lời người ta như tên khốn vậy!”
Khổ thân Gia Bảo.
-Thứ ba, cậu và con mèo Vân My đó đã có gì với nhau, cậu ko phải là bạn trai cậu ta, nói tôi tránh xa cậu ta ra nghe thật vô lí à.
-Còn gì nữa?
-Hết rồi.
-Vậy thì đến lượt…
-Ah, vẫn còn!
- =_=
-Chắc cậu ko biết là con mèo Vân My đó…
Đang nói thì chợt nhớ đến vụ giao kèo với Vân My. Cậu ta tuy ko phải là 1 người biết điều hay thậm chí là biết lí lẽ nhưng lại tuyệt đối ko phải kẻ ko biết giữ chữ tín, vì thế mà ko thể tiết lộ việc Vân My thích mình như thế sẽ là trực tiếp can dự đến việc của cô ấy và Hà Gia Bảo.
Nói chung là ko nói nữa.
-Chị Vân My làm sao?
-Chẳng làm sao cả, tôi phải về.
Cậu ta đội mũ bảo hiểm vô, ngồi lên xe và chuẩn bị xuất phát.
-Anh đừng quên cái anh cần chỉ là trái bóng trong tay tôi chứ ko phải Vân My.
-Thằng điên!
Rồi cậu ta phóng vút đi như tên lửa do thám của Triều Tiên rớt xuống biển.
-So sánh thế hả??? >”<
^-^
“Đúng là thằng nhóc điên mà, rảnh chuyện quá sao cứ ngồi nghĩ mình thích con mèo đáng ghét xấu xí của cậu ta?”
Gia Bảo nhìn theo sau xe của cậu ta một hồi lâu.
“Sao mình cứ có cảm giác ko hay?”

Cậu ta thì vẫn ko ngừng mắng mỏ Hà Gia Bảo trên đường về nhà.
Giữa đường thì có điện thoại.
-Là con mèo sao? Có gì mà gọi ình?
Khi nhấc máy mà là Vân My gọi đến, câu cửa miệng của cậu ta luôn là…
-Nhớ tôi quá hả, con mèo?
-Ừ, nhớ cậu quá, khăn quàng cổ.
Cậu ta đứng yên giữa đường, ko ngạc nhiên với vế đầu cũng chẳng tức giận với vế sau. Chỉ có cảm giác lạnh toát chạy từ đầu đến cuối sống lưng.
Giọng nói quen thuộc của một người bạn.
-Đến sau trường cũ của chúng ta đi, người yêu đang đợi mày đấy.
-Tụi mày định giở trò gì hả?
-Tao đã hứa sẽ rạch mặt người yêu mày, phải giữ lời hứa chứ đúng ko? Nhưng nếu làm mà ko có mày ở đó thì nhàm chán quá nên tính rủ mày đến cho nó thú vị coi *.
-Ko đến mau thì đừng có trách tụi tao chơi mạnh tay đấy.
Một tên khác nói chen vô.
-Lũ chúng mày lại quên lời tao nói rồi hả? Tao và con nhỏ đó chẳng có gì hết, tụi bay muốn làm gì nó chẳng liên quan gì đến tao đâu.
-Thế à?
Tên kia cười.
Bỗng có tiếng của Vân My vang lên.
-Hoàng Nam Nam, cậu đừng có tới… ưhm…ưhm…
-Mày ko thấy con nhỏ đó đang có ý muốn bảo vệ người yêu sao, ko đến đón nó về thì khổ thân nó quá đấy!
Mất tín hiệu.
-Mấy tên kia…
Phía sau trường **, dám cá nếu cậu ta đến đó sẽ có một vụ ẩu đả, và Vân My cũng ko chắc giữ được nhan sắc.
Ôi, sao mà nghe ghê thế?
Vì cậu ta luôn ko muốn mắc nợ Vân My nên lần này lại phải đến để giải cứu cho cô ấy.
-Đồ con mèo gây chuyện, làm cái gì mà để cho tụi đó bắt đến tận trường ** hả? Lần này tôi mà có mệnh hệ gì thì chính tay tôi sẽ rạch mặt cậu luôn.
OMG!!! Nhân vật nam chính của tôi. Đồ bạo lực khủng bố Bill Laden. T______T

Gặp lại bạn cũ ko tay bắt mặt mừng mà chỉ đơn giản là vui mừng trong thầm lặng. Cái này thật đáng ngưỡng mộ, một tình bạn đẹp biết mấy.
-Luyên thuyên vừa thôi!
Mất hết cả hứng thú. >_<
Nhìn từ xa thấy Vân My vẫn còn ổn, ít nhất là ko thấy máu trên mặt.
Thế mà yên tâm được à, cái cậu này?
-Lải nhải vừa thôi!
T________T
-Lâu rồi ko gặp, Nam Nam. ^_^
-Gặp để làm gì? Hàn huyên tâm sự à?
Ackk, cậu ta cũng hài hước đấy chứ?
Tụi kia cáu quá ko dùng lời nữa vì đầu óc ko được sáng sủa lắm, và chuyển sang dùng hành động.
-Ko lằng nhằng nữa, mày muốn tụi tao xử mày trước hay là người yêu mày trước?
-Nghe như là kêu tao chọn con gà nào để cắt tiết trước ấy nhỉ?
^0^
Giờ này cậu ta vẫn còn tếu táo tốt được, lại còn hơn bình thường nữa chứ.
-Vậy mày muốn tao cắt tiết mày trước hay là con nhỏ xinh xắn này trước đây?
-Thôi thì nhường con gái trước vậy, xử con nhỏ đó trước đi.
- Hoàng Nam Nam, mày đúng là vẫn ko thay đổi gì.
Đôi mắt của Vân My ko còn vẻ kiên quyết mà kiêu kì như trước nữa, thoáng chút trong đó sự sợ hãi và một chút thất vọng.
Vân My thay đổi nhiều quá!
Biết là cậu ta sẽ cứ vô tình như thế nhưng mà vẫn có cảm giác hụt hẫng.
Tên đầu trùm của tụi bạn cũ nhìn Vân My cười buồn.
-Tôi vẫn thấy ko hiểu tại sao một người như cậu ta lại có thể đến với một kẻ ích kỉ tự cao như thằng này.
-Ko hiểu sao?
-Đúng thế, ko hiểu.
Nụ cười của tên này còn khủng khiếp xấu xa hơn cả nụ cười của cậu ta.
-Vì tôi ích kỉ và tự cao hơn cậu ta.
Ánh mắt tên kia trợn tròn sửng sốt.
Rồi thì phán ngay một câu.
-Thì ra cùng là những kẻ đáng ghét với nhau à?
-Cũng giống như lũ các cậu cùng là lưu manh ngu dốt với nhau đấy.
Tên hèn hạ kia giáng ngay cho Vân My một cái tát.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui