Đương kim Thánh Thượng chỉ có một vị phi tần là nàng, hơn nữa nàng còn là sủng phi độc chiếm đế tâm nhiều năm qua, các kiểu phân lệ Nội Vụ Phủ không phải đều tăng cường đưa vào Lộ Hoa Cung sao.
Tuy chức vị chỉ là quý phi, nhưng tất cả đãi ngộ của Lộ Hoa Cung đều theo quy chế của Hoàng Hậu, thậm chí nhiều khi còn hơn cả quy chế của Hoàng Hậu.
Ví dụ như châu báu trang sức này, người ở Nội Vụ Phủ vì lấy lòng nàng, số lượng mỗi lần trình lên đều nhiều hơn so với số lượng quy định trong cung dành cho Hoàng Hậu.
Trong thiên hạ chỉ có Đế Hậu mới có thể sử dụng Đại Đông Châu, nhưng ở Lộ Hoa Cung đây không phải ngọc hiếm lạ gì.
Tuy cũng không phải Thánh Thượng hạ chỉ cho chép, chỉ là đám người trong Nội Vụ Phủ tự chủ trương.
Nhưng Thánh Thượng cũng chưa từng mở miệng ngăn cản, còn không phải là ngầm đồng ý sao?Đây cũng là nguyên nhân khiến đám người Đại trưởng công chúa ghen ghét Khang Qúy Phi như thế.
Trung cung chưa lập, Khang thị xuất thân nô tịch tiện tì, dám hưởng dụng đãi ngộ theo quy chế của Hoàng Hậu, đây không phải là muốn lật trời sao!Đặc biệt là Đại trưởng công chúa đến nay vẫn còn mơ ước chi vị Hoàng Hậu, giống như chỉ cần Khang thị thất sủng, nữ nhi Bùi Ngọc Tuyên của bà có thể thuận lợi bước lên phượng vị.
Nếu đã như thế, sao bà ta có thể không thống hận Khang Quý Phi?Khang Ngọc Nghi vẫn cứ ngoảnh mặt làm ngơ, một bộ sống không còn gì luyến tiếc, tùy ý để hai người vấn tóc trang điểm cho nàng.
Tại sao lại như vậy…… Ngủ một đêm tỉnh lại vẫn là ở trong hoàng cung?Ban đêm hôm qua, đối mặt với nghi ngờ của Hoàng Đế, Khang Ngọc Nghi vừa kinh vừa sợ, muốn nói gì đó, rồi lại hết đường chối cãi.
Chẳng lẽ nói mình không phải là quý phi trước đây sao?Nhưng nhỡ bị xem là tai họa rồi đem đi xử trí thì phải làm sao bây giờ?Tính tình nàng vốn mềm yếu, dù có rối rắm hoảng sợ như thế nào, cuối cùng cũng hóa thành nhỏ giọng khóc nức nở, hai mắt ngậm từng giọt nước mắt, làm người ta thương tiếc vô cùng.
Nhiều năm như vậy, cứ cách hai ba ngày Khang Ngọc Nghi sẽ vô cớ gây sự, ở trước mặt hắn làm ra vẻ già mồm cãi láo khóc nháo một phen.
Bằng không cũng là khi nàng cùng hắn liều chết triền miên, sảng khoái đến mức tận cùng, mới rơi nước mắt.
Nhưng rất hiếm khi thấy nàng ủy khuất, thấp giọng khóc nức nở, yên lặng rơi lệ như vậy.
Hoàng đế cảm giác trong lòng dường như bị cây kim lặng lẽ đâm vào, một loại cảm xúc tựa hồ là đau lòng lan tràn khắp ngực hắn……Hắn thực sự không thích loại cảm xúc khống chế lý trí này.
Đơn giản trực tiếp rút ra cự căn đang chôn sâu ở trong cơ thể nàng, thay nàng và chính mình chà lau dưới thân một phen, sau đó mặc áo đi ngủ.
.