Hoàng Đế cười nhạo một tiếng, rút ra ngón trỏ đang cắm trong nộn huyệt ướt hoạt, dẫn ra một sợi chỉ bạc ái muội.
Hắn thong thả dùng quần lót của nàng bị ném sang một bên lau đi vệt nước dính đầy tay.
Khang Ngọc Nghi âm thầm thở ra một hơi, còn tưởng rằng mình đã nhẹ nhàng hóa giải nguy cơ lần này.
Dưới thân vừa vặn truyền tới một trận hư không khó nhịn, mới vừa trải qua kích thích từ cảnh trong mơ cùng với kích thích từ thân thể ở hiện thực, toàn thân Khang Ngọc Nghi bốc cháy lên ngọn lửa nóng rực xa lạ, khiến nàng vừa thẹn vừa bực.
Trước khi nàng ngủ một giấc tỉnh lại đến hoàng cung, là đêm giao thừa Vĩnh Phong năm thứ 30, màn đêm buông xuống, nàng của lúc đó trở về tiểu viện Khang gia ở phía tây Tần Vương phủ đón giao thừa ăn tết.
Nhưng sau khi cãi nhau với mẫu thân Chu thị, nàng lại chạy về nơi ở của mình trong Đông viện của Thế tử Điện hạ.
Ngủ một giấc dậy liền vô duyên vô cớ đi vào trong hoàng cung, trở thành Quý Phi Nương Nương, thậm chí đã sinh cho thế tử Tần Vương cũng chính là Thánh Thượng hiện giờ một hài tử……Mà mới vừa rồi mơ thấy cảnh tượng kích thích, rõ ràng không có người nhắc nhở, không biết vì sao nàng lại biết rất rõ, đó là Vĩnh Phong đêm tháng 3 năm thứ 31.
Trong ba tháng ngắn ngủn, rốt cuộc nàng đã xảy ra chuyện gì, Khang Ngọc Nghi căn bản không thể tưởng tượng vì sao ở đêm đầu tiên nàng đã to gan lớn mật mà cưỡi trên khuôn mặt lạnh lùng của Thế tử Điện hạ ……Nghĩ đến đây đầu nàng đau đớn một trận, lông mày xinh đẹp hơi hơi nhăn lại.
Hoàng Đế vốn định nhẫn nại chờ nàng thẳng thắn với mình, thấy khuôn mặt diễm lệ của nàng ban đầu là đỏ bừng, sau đó lại đột nhiên trắng bệch.
Hắn bỗng chốc vươn tay nắm lấy gáy ngọc tinh tế yếu ớt của nàng, dường như chỉ cần dùng chút lực, cũng đủ bóp cổ nàng hít thở không thông mà chết.
Kỳ thật lực độ ở tay Hoàng Đế căn bản không đủ để khiến nàng không thể hô hấp, nhưng hành động lại rất uy hiếp, khiến Khang Ngọc Nghi sợ tới mức run rẩy cả người.
“Thẳng thắn sẽ được khoan dung, kháng cự sẽ bị nghiêm trị, đạo lý này ngươi hiểu không?”Hai mắt Hoàng đế híp lại, nhìn chằm chằm vào đôi mắt nàng, không muốn bỏ lỡ mỗi một cái chớp mắt hay biến hóa gì trên khuôn mặt nàng.
Vừa rồi thông qua cảnh trong mơ, Khang Ngọc Nghi đã loáng thoáng suy đoán mình ngủ một giấc tỉnh lại đã đến nhiều năm sau, nhưng lại không biết nên giải thích như thế nào.
.