Lỡ như Thánh Thượng cho rằng nàng đang cố ý lừa bịp, khi quân phạm thượng, hoặc cho là nàng bị trúng tà, nên giải thích như thế nào cho phải đây?Nhưng nếu không thẳng thắn, bàn tay to đang giam cầm cổ yếu ớt của nàng, chỉ cần tùy ý dùng sức một chút liền đem mạng nhỏ nàng nhẹ nhàng kết thúc.
Trước mắt Khang Ngọc Nghi như xuất hiện hai con đường, một đường đi tới núi đao, một đường khác nối thẳng tới biển lửa, tóm lại chính là không có đường sống!Sau khi cân nhắc thật lâu, Khang Ngọc Nghi phát hiện trong đôi mắt sâu không thấy đáy của nam nhân trước mặt, nhiều thêm vài tia không kiên nhẫn, đáy lòng không khỏi hoảng loạn thêm vài phần.
“Thánh Thượng tha mạng! Nô tỳ thật sự là Khang Ngọc Nghi, là con gái của quản sự Khang Đại Hải ở Tần Vương phủ! Nô tỳ cũng không biết sao lại thế này, sau khi ngủ một giấc vào đêm giao thừa Vĩnh Phong năm thứ 30, tỉnh lại đã thức dậy trong hoàng cung rồi……” Giọng nói của nàng mang theo giọng mũi dày đặc.
Lại vội vàng bổ sung: “Thánh Thượng minh giám, nô tỳ thật sự không biết chuyện xảy ra như thế nào, nô tỳ không dám khi quân, cầu Thánh Thượng tha mạng!”Thấy nàng một bộ muốn khóc xin tha, đôi mắt mờ mịt sương mù, Hoàng Đế chỉ cảm thấy ngực giống như bị ai đánh cho một quyền.
Cảm nhận được bàn tay to ở cổ nới lỏng, trái tim Khang Ngọc Nghi đang treo cao cao buông xuống một ít, nhưng vẫn cứ cảnh giác, sợ nói sai cái gì lại chọc hắn nổi lên sát tâm.
“Ngươi chậm rãi nói cụ thể xem nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
” Hoàng Đế nhăn mày lạnh lùng nói, không biết hắn tin lời nàng giải thích hay không.
Mặc dù động tác trên tay đã lỏng bớt, nhưng cũng không có buông, vẫn giống như đang treo đầu lưỡi dao sắc bén ở trên đầu Khang Ngọc Nghi.
“Nô tỳ cũng không biết, nô tỳ vốn đang được phân công chăm sóc hoa cho Vương Phi nương nương, hơn một tháng trước Vương phi nương nương an bài nô tỳ đến Đông viện để làm……” Bốn chữ nha đầu thông phòng, Khang Ngọc Nghi có chút nói không nên lời.
“Nhưng ngài căn bản không cho nô tỳ tới gần, nô tỳ vẫn luôn an phận thủ thường chờ đợi trong nhà phía sau, cũng không dám xuất hiện trước mắt ngài.
” Khang Ngọc Nghi thật cẩn thận mà nói.
Nói đến chuyện bảy năm trước, ánh mắt thâm thúy đen như mực của Hoàng Đế hiện lên một tia không được tự nhiên.
Khi nàng mới vào Đông viện tiến đến vấn an, trên người mặc váy màu phấn hồng, trên búi tóc cài đóa phù dung màu hồng nhạt, mặt đắp phấn mỏng, cái trán dính hoa cài đầu tinh mỹ.
.