Bởi vì thể chất Khang Quý Phi sợ nóng, đặc biệt mùa hè dễ chán ăn, tính tình phá lệ khó chiều, trên dưới Hoàng Cung thì ở Lộ Hoa Cung được phân nhiều băng nhất.
Khang Ngọc Nghi tưởng tượng đến ngày mai có thể nhìn thấy cha mẹ mình, lòng tràn đầy kích động, ngay cả ngủ cùng một giường với Hoàng Đế cũng không thấy khẩn trương.
Mắt hạnh lung linh của nàng xoay chuyển, dò hỏi: “Xin hỏi bệ hạ, thánh tiệc mừng thọ ngày mai, cha mẹ nô tỳ cũng sẽ vào cung, là thật vậy chăng?”Mày kiếm Hoàng đế nhíu lại: “Không được xưng nô tỳ nữa, nàng đường đường là Quý Phi, nếu người ngoài nghe được sẽ nghĩ nàng như thế nào.
”Cái miệng nhỏ Khang Ngọc Nghi khẽ nhếch, vẻ mặt mờ mịt.
“Ở trước mặt trẫm, nàng nên tự xưng là ‘ thần thiếp ’.
” Hoàng Đế thấp giọng hướng dẫn từng bước, “Còn nàng, nàng là chủ vị một cung, trước mặt người ngoài, phải xưng là ‘ bổn cung ‘.
”Hoàng Đế nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng lộ ra biểu tình ngây thơ vô (số) tội ^^.
, đáy mắt cực nhanh mà hiện lên ý cười.
Hắn hiếm khi có kiên nhẫn như vậy, ngay cả việc nhỏ như này cũng chậm rãi dạy dỗ.
“Được, bệ hạ, ngày mai cha mẹ thần…… thần thiếp sẽ vào cung sao?” Khang Ngọc Nghi không nhận được đáp án xác thực sẽ không bỏ qua.
“Sẽ đến, trong cung đã phái người đi đưa thiệp mời.
” Rốt cuộc Hoàng Đế cũng trả lời vấn đề của nàng.
Hoàng Đế nhớ rõ nàng thường ngày cũng không nguyện tiếp kiến cha mẹ, nhưng hắn cũng chưa từng hỏi đến nguyên do.
Hiện giờ nhìn nàng chờ đợi nhìn thấy cha mẹ như vậy, làm hắn có chút ngoài ý muốn.
Dạ minh châu được khảm trên đầu giường cùng ánh nến giao hòa với nhau, đôi mắt hạnh của Khang Ngọc Nghi tràn đầy vui sướng phảng phất hàm chứa ngôi sao.
Khóe miệng hiện lên lúm đồng tiền nhợt nhạt, giống như mật ong, vừa ngọt vừa mềm, mê người đến mức muốn đi mút một cái.
Tối nay Hoàng Đế vốn không tính làm cái gì, đặc biệt là hiện tại nàng quên đi một số ký ức, tâm trí không được đầy đủ.
Nhưng đây rõ ràng là Qúy Phi, là nữ nhân duy nhất của hắn, chỉ hôn có một cái, có gì mà không được?Ánh mắt Hoàng Đế khẽ nhúc nhích, cúi đầu hôn hôn má lúm đồng tiền khóe môi nàng.
“A……” Khang Ngọc Nghi bị động tác vô cớ của hắn dọa sợ, kinh hô ra tiếngi.
Hoàng Đế nhân lúc nàng há miệng, ngậm lấy cánh môi phấn nộn no đủ, bàn tay to không quên đỡ lấy gáy ngọc nhẹ nhàng che chở, để tránh lại bị va chạm giống như lúc trước.
.