CLB Tân Vinh , 23:19
Một nơi ăn chơi , vung tiền như nước bậc nhất trong thành phố.
Một đêm ở đây phải tốn vài chục triệu , tên nào chịu chơi có khi còn lên đến vài trăm triệu là chuyện bình thường.
Nơi đây còn được gọi là " thành phố không ngủ " tụ tập đủ các loại thành phần , toàn là các nhân vật có tiếng đến đây ăn chơi trác táng .
Càng về đêm không khí càng nhộn nhịp , tiếng nhạc xập xình to đến nỗi át mọi tiếng nói , ánh đèn xanh đỏ lờ mờ càng làm nổi bật sự quyến rũ của mấy nữ công ăn mặc thiếu vải trên sân khấu .
Khác với ở sảnh hay phòng thường thì khu vip yên ắng hơn hẳn.
Trang trí sang trọng , bảo vệ có mặt ở khắp nơi , nhân viên phục vụ muốn qua cũng phải xuất trình thẻ làm việc.
Bảo mật cực kì cao bởi khu vip chính là nơi mấy ông lớn ghé qua giải trí kiếm vui .
Trong phòng vip cuối dãy , một cô gái xinh đẹp trông rất có tiền ngồi vắt chéo chân trên ghế tay cầm ly rượu lắc nhẹ , một hơi uống cạn.
Gian phòng im ắng chỉ có tiếng nói qua lại phát ra từ chiếc điện thoại trên bàn
" Lần này giải thưởng diễn viên nam xuất sắc của năm chắc chắn là của Lâm thiếu rồi "
" Hahaha là nhờ mọi người đã chiếu cố thôi "
" Lâm thiếu khiêm tốn quá.
Hôm nay có hàng mới , cậu muốn thử trước không ? "
" Đưa tôi một ít "
Lâm An dựa người vào ghế , không chú tâm lắm.
Anh họ này của cô cũng khá đấy chứ.
Giải diễn viên nam xuất sắc sao ? Thật đáng chúc mừng.
Người làm em như cô phải gửi" quà" mừng thật to chứ.
Khoé môi cô nhếch lên , đầy vẻ thích thú .
Cô đang nghĩ xem nên tặng" quà "thế nào cho thật hoành tráng thì có tiếng gõ cửa , một cậu nhân viên đẩy cửa bước vào , còn cẩn thận khoá cửa lại.
Lâm An vẫn giữ nguyên tư thế , nói với cậu nhân viên đang đứng ngay cửa :
" xong chưa ?"
Cậu nhân viên phục vụ báo cáo :
" Chỉ đợi gửi đi thôi "
" không cần vội.
Là quà mừng thì sao thiếu " "thành ý " được "
Cậu ta nghe vậy liền gật đầu hiểu ý , cúi đầu chào rồi xoay người rời đi .
Tiếng nói chuyện trong điện thoại vẫn không ngừng , Lâm An chẳng buồn nghe nữa , tắt máy đứng dậy rời đi .
Cô vừa ra khỏi khu vip được mấy bước đã đụng phải một tên say rượu , hắn ta loạng choạng dựa vào tường , mắng chửi :
" Con đ* kia , không có mắt à ?"
Lâm An vốn không muốn bận tâm bởi là hắn ta không có mắt va vào cô trước mà còn già mồm nhưng cô vừa định lướt qua thì hắn chắn tay trước mặt cô , cợt nhả trêu chọc :
" Cô em đâm vào anh mà không biết xin lỗi à ? Hay phải để anh đây dạy em ? Hửm ?"
Mặt cô thờ ơ chẳng biểu lộ cảm xúc gì , lạnh giọng :
" tránh ra "
Hắn ta nhìn vẻ mặt cô dửng dưng thì càng thêm thích thú , vươn tay định vuốt ve gương mặt trắng nõn xinh đẹp thì lập tức Lâm An nắm cổ tay hắn vặn ngược ra sau.
Hắn đau đớn hét lên , mặt nhăn nhó thu hút sự chú ý của bảo vệ và mấy vị khách gần đấy , mấy tên vest đen cao to vội vàng chạy lại thì thấy cảnh một cô gái đang vặn tay một tên đàn ông rồi đạp anh ta ngã sõng soài trên đất.
Hắn bị đánh đau đến tỉnh rượu , thấy mấy tên bảo vệ chỉ biết đứng nhìn liền quát lớn :
" Nhìn cái gì ? Mau lôi con ả này ném ra ngoài "
Nhưng mấy tên vệ sĩ chỉ quay qua nhìn nhau , chẳng phản ứng gì.
Ban nãy họ còn nhớ rõ cô gái kia đi ra từ khu vip , hẳn là người có tiền , không dễ chọc.
Còn tên này vốn chỉ là khách ở phòng thường trông có vẻ uống nhiều rồi trêu chọc con gái người ta , kết quả là đụng nhầm hoa hồng có gai , bị người ta đánh nằm lăn lóc trên sàn .
Lâm An thấy bảo vệ đến thì ném tên này lại cho họ , cô còn cố tình dẫm lên bàn tay hắn rồi mới bước vào thang máy.
Gót giày đâm mạnh vào tay khiến hắn ta hét lên đau đớn , bàn tay thâm tím lại , hắn thề không quên chuyện hôm nay.
Con ả chết tiệt .
Cửa thang máy từ từ đóng lại , ánh mắt cô chăm chú nhìn tầng đối diện.
Cô cảm nhận được ánh mắt theo dõi nãy giờ từ đằng sau nhưng khu bên đó ánh sáng rất mờ nên cô không thấy được gì cả .
Thang máy đóng lại di chuyển xuống dưới .
Bên tầng đối diện , Chu Hi Thành - chủ CLB Tân Vinh nhìn cô gái khuất sau cửa thang máy cười đùa nói với Dương Tử Sâm ngay bên cạnh :
" Tên kia chọc không đúng người rồi.
Chú có thấy ánh mắt cô bé đó nhìn về phía bên này không ? Một cô nhóc không tầm thường "
Chỉ cần nhìn ánh mắt cô , anh ta có thể thấy cô không phải con cừu xinh đẹp mà là một con cáo mưu mô.
Hơi tiếc là không thể thấy mặt .
Chậc .
Bạc Tử Sâm không đáp , ánh mắt sâu thẳm dán chặt vào tầng đối diện.
Trong đầu chợt hiện lại hình ảnh một cô nhóc chạy loạn làm ầm lên trước mặt bao người , phá hủy cả buổi lễ công bố người thừa kế của Lâm gia.
Nhóc con 13 năm trước giờ đã lớn lên xinh đẹp , thế lực cũng không vừa.
Nhưng liệu cô có quyết tâm tìm hiểu chuyện 12 năm trước đến cuối cùng , anh không chắc .
Lâm An ra khỏi CLB Tân Vinh , chiếc Maybach đen đã đậu sẵn bên đường.
Cô vừa lên xe đã lăn bánh rời đi .
Maybach lao như báo đen trong đêm , không lâu sau thì dừng lại trước khách sạn Mẫn Hằng.
Lâm An đi thẳng lên phòng Vip trên tầng cao nhất , hai vệ sĩ ở cửa vừa thấy cô liền cúi đầu cung kính gọi một tiếng " cô Lâm " .
Cô quẹt thẻ , bước vào phòng , tiện tay ném luôn chiếc túi da lên ghế rồi vào phòng tắm .
Hơn nửa tiếng sau , Lâm An mang theo hơi nước bước ra ngoài , mái tóc ướt xoã sau gáy.
Cô lấy máy tính , đăng nhập vào tài khoản ảo , mười ngón tay mảnh khảnh bắt đầu thao tác không ngừng.
Cô muốn xem kẻ ở phía toà nhà đối diện là ai.
Ánh mắt nhìn chằm chằm cô như hổ đang rình mồi , hoàn toàn không phải là một kẻ hóng chuyện .
Chỉ mấy phút sau , hai bản thông tin hiện trên màn hình máy tính.
Lâm An trầm ngâm nhìn cái tên Bạc Tử Sâm , so với Chu Hi Thành thì thông tin của anh vô cùng ít.
Chỉ có tên , tuổi , không có ảnh .
Ngón tay cô vô thức gõ gõ lên máy tính , mắt dán chặt vào cái tên bên góc phải màn hình.
Quả là ông trùm buôn vũ khí bí ẩn như lời đồn , tất cả thông tin về anh đều bị xoá sạch , không một chút dấu vết.
Cũng không quan trọng lắm , chỉ cần không nhúng tay vào chuyện 13 năm trước , cô đều không quan tâm .
Lâm An tắt máy tính , rót một ly Whisky vừa ngắm cảnh đêm từ trên cao vừa nghĩ đến nhà họ Lâm , cười giễu cợt ..