Thang máy từ từ đóng lại , khi còn một khoảng trống nhỏ thì bỗng một bàn tay nhanh chóng chặn lại ở giữa.
Cánh cửa thang máy từ từ mở ra , bên ngoài là Trần Tĩnh mặc sơ mi đen với quần tây đang kẹp điếu thuốc bên miệng.
Anh ta vừa ngẩng nhìn thấy Lâm An đứng bên trong , lông mày liền sắc cau lại , giọng không mấy vui vẻ
" cô có vấn đề về đọc và hiểu à ?"
Anh ta viết là một tỷ mà nhỏ này đọc thế nào mà thành một tệ.
Đầu não của tổ chức từ khi nào mà chiêu mộ cả học sinh chưa tốt nghiệp tiểu học vậy ? Càng nghĩ Trần Tĩnh càng bực mình , anh ta còn định nói tiếp thì cửa thang máy lại từ từ đóng lại .
Lâm An chẳng buồn nghe tên điên lải nhải nên dứt khoát ấn nút đóng thang máy.
Không vào mà còn chặn thang máy , đúng là thần kinh có vấn đề .
Chu Hi Thành đứng phía sau quan sát , thầm có phán đoán riêng.
Anh ta còn đang định lên tiếng thăm dò Lâm An thì Bạc Tử Sâm đã lên tiếng trước .Giọng anh trầm thấp còn có chút lạ lùng và xa cách
" quen à ?"
Lâm An liếc nhìn hình ảnh anh phản chiếu trên thang máy , nói thật :
" không quen "
" Vậy sao ? Tôi thì lại thấy em gái và Trần thiếu gia có chút mập mờ.
Thật sự không phải là đôi uyên ương giận dỗi nhau đấy chứ ?"
Chu Hi Thành tựa người vào thang máy , hai tay đút túi quần trông vô cùng lưu manh , thái độ ngả ngớn trêu chọc .
Lời nói đôi uyên ương vốn chỉ là đùa cợt.
Sao anh ta có thể không nhìn ra sự khó chịu từ trong ánh mắt của Trần Tĩnh.
Chu Hi Thành nói thế là muốn thăm dò mối quan hệ của Lâm An với vị thủ lĩnh đội đánh thuê.
Rốt cuộc em gái này là ai mà khiến anh ta khó chịu nhưng lại chẳng thể làm gì được ? Theo sự hiểu biết của Chu Hi Thành về Trần Tĩnh một khi đã không ưa anh chàng nóng tính này không ngại tặng cho vài viên kẹo đồng đâu .
Lâm An vừa nghe đến chữ " đôi uyên ương " liền cau mày liếc xéo Chu Hi Thành phía sau .
Ngay khi vừa thang máy vừa mở ra , Lâm An ném lại một câu không rõ đầu đuôi rồi ra khỏi thang máy
" đi mà hỏi em rể anh "
Chu Hi Thành nhìn bóng cô khuất sau hành lang , mặt ghi rõ dấu hỏi chấm , quay qua hỏi :
" em gái có ý gì vậy ?"
" sao tôi biết được "
Bạc Tử Sâm kiệm lời như ngọc , anh ấn nút để thang máy đi lên ,mặc kệ anh Chu chậm tiêu chưa đang chưa kịp loát .
Vốn dĩ Bạc Tử Sâm có cuộc họp nên mới rời đi nhưng khi thấy Lâm An đứng ngoài thang máy , anh đã vô thức muốn nán lại thêm một chút nữa .
Trước khi rời đi , anh còn dặn phục vụ mang bánh ngọt cùng một chai rượu vang đỏ lên phòng vip ở cuối hành làng .
Chiếc Rolls Royce lăn bánh rời khỏi CLB Tân Vinh , trên xe Bạc Tử Sâm ngồi vắt chéo chân cầm iPad họp trực tuyến.
Đơn hàng vũ khí vừa được vận chuyển đến bến cảng thì bị đánh cắp , người mua lại đang hối thúc nhận hàng nên mới phải mở cuộc họp khẩn cấp để tìm cách ứng phó .
" Tìm được người để lộ thông tin chưa ?"
" là nhân viên kĩ thuật góp mặt trong lô hàng này.
Hiện đã lẩn trốn , vẫn đang truy tìm thưa ngài "
" đừng để chạy mất.
Nhanh chóng tìm lại đơn hàng đồng thời gửi tiền bồi thường cho bên mua "
" vâng , thưa ngài "
Cuộc điện thoại kết thúc , Bạc Tử Sâm để gọn iPad trên ghế , ánh mắt âm trầm suy nghĩ , cười thâm hiểm
Lý Mộ liếc nhìn anh khẽ mỉm cười qua gương chiếu hậu , thầm nghĩ
Thôi xong , Cậu Bạc tức giận rồi.
Tên nào to gan dám đánh cắp cả đơn hàng của xưởng vũ khí TS , hắn chán sống rồi sao.
Thật là ngu xuẩn .
Bạc Tử Sâm đang không vui vì bị mất lô vũ khí lớn nhưng anh đâu có ngờ cô gái vừa được anh tặng bánh và rượu chính là người đánh cắp lô hàng của anh ..