Lục Hoàn Thần nói với ba Phó là mình về trước sau đó suy nghĩ biện pháp mua chuộc người làm, tìm cách trèo từ cửa sổ lên.
Phòng Phó Hi ở tầng 3, bên ngoài còn có cái ban công nhỏ, đầy đủ các loại hoa, có để cả cái xích đu nhỏ, nhìn rất nên thơ.
Cửa sổ sát đất thông vào phòng ngủ không khoá, Lục Hoàn Thần vỗ vỗ bụi bẩn trên quần áo, cởi giày, tất ra rồi đẩy cửa sát đất đi vào.
Phó Hi đang nằm ở trên giường nghịch điện thoại, nghe thấy âm thanh quay đầu thì thấy anh, có một chút sửng sốt, ngay sau đó đứng dậy hào phóng cho anh nhìn bộ quần áo mình đang mặc.
“Thế nào? Thưởng thế này có thích không?”
Lục Hoàn Thần cảm nhận được tiếng hít thở của mình đang dần rối loạn.
Nữ sinh mặc bộ nội y liền màu đen, phần eo không che đậy, chỉ có vài sợi dây nhỏ quấn quanh, lộ ra vòng eo nhỏ rất mê người của cô.
Bên ngoài khoác bộ hầu gái bằng ren trong suốt, mơ hồ có thể thấy bộ phận câu người phía dưới.
Thấy Lục Hoàn Thần đứng bất động tại chỗ, Phó Hi nhướng mày, lôi kéo làn váy đi đến gần anh.
Tất chân màu đen phác họa đôi chân thon dài, nữ sinh đi đôi giày cao gót màu đen hướng đến gần anh, vài sợi tóc rũ xuống trên vai, trông càng quyến rũ hơn.
“Người ta khó coi sao?”
Cô chỉnh giọng nói trở nên yêu mị, cơ thể dán sát vào người nam sinh đang thở dốc.
Một tay nữ sinh ấn phần nhô lên giữa háng của nam sinh, tay còn lại thì kéo cổ áo anh xuống để mình dễ dàng hôn anh, cái lưỡi linh hoạt không ngừng câu dẫn, thâm nhập vào lãnh địa của anh.
“Fuck! Con mẹ nó thật đẹp!” Lục Hoàn Thần thực sự nhịn không được, ấn Phó Hi vào tường, một tay giữ chặt cô, một tay xoa xoa vú cô.
Chất vải rất mỏng, chỉ mới xoa một tí mà đầu vú đã ngạnh lên, nhô lên hình dạng ái muội.
“Ưm…” Lục Hoàn Thần mạnh mẽ không ngừng quấn lấy lưỡi cô, nước bọt không khống chế được nên chảy ra.
Quần áo tình thú cũng bị anh kéo ra, tay anh trực tiếp sờ vào bên trong.
Bộ quần áo tình thú này không chỉ quyến rũ mà còn rất thuận lợi, quần lót phía dưới được may bằng mấy mảnh vải nhỏ, rất dễ để hành động.
Tay anh sờ quanh âm đế, cảm nhận được cô ướt thì duỗi tay, ngón tay chậm rãi thâm nhập vào tiểu huyệt.
Vài ngày không chạm qua nhưng tiểu huyệt trước sau vẫn mê người như vậy, chỉ bằng một ngón tay cắm vào, được vách thịt bao bọc đã làm anh thoải mái đến sắp bắn càng miễn bàn đến côn thịt to lớn đi khám phá tiểu huyệt.
“Đừng cọ nữa, tiến vào!” Hai chân Phó Hi như nhũn ra, chỉ có thể ôm chặt cổ anh.
“Không phải đã vào rồi sao, Hi Hi còn muốn gì nữa?”
Phó Hi ngẩng đầu cắn môi anh, cởi bỏ quần anh, tự lực cánh sinh.
“Tại sao gấp vậy?” Lục Hoàn Thần nâng cô lên, côn thịt cực đại bắt đầu chen chúc vào huyệt thịt.
Nữ sinh phát ta tiếng thỏa mãn, hai chân kẹp ở bên hông anh, cái mông vểnh lên: “Nhanh lên, thao em.
”
Hiếm khi mới thấy Phó Hi chủ động, con ngươi Lục Hoàn Thần tối lại, động tác thao cô càng thêm nhanh: “Lát nữa đừng bảo anh dừng lại!”
Mỗi một cú đâm đều vào nơi sâu nhất, cả người cô dựa hết vào người nam sinh, tiểu huyệt không ngừng co rút, gắt gao kẹp chặt côn thịt lớn.
“Thả lỏng, anh sắp bị tiểu huyệt đâm đãng bấm gãy.
” Lục Hoàn Thần xoa mông cô.
“A…Về, về giường…Ưm…”
Một tay Lục Hoàn Thần đỡ mông cô, một tay đỡ thắt lưng của cô, côn thịt vẫn cắm trong tiểu huyệt, anh không về giường, ngược lại đi về phía bàn học.
“Hi Hi học tập thật chăm chỉ!” Anh ngồi trước bàn học, thấy quyển vở đang mở.
Mặt Phó Hi ghé vào trong lòng ngực anh, phía dưới hai người vẫn còn kết hợp với nhau.