Sắc Dụ Vương Đạo

Đêm khuya, trăng tàn treo cao, vạn vật tĩnh lặng, mọi người đã sớm chìm vào giấc ngủ, chỉ có trước ngôi biệt thự ở vùng ngoại ô nào đó, có hai bang hắc y nhân đang đứng đối diện nhau, không khí hết sức khẩn trương.

Bỗng nhiên, một chiếc xe màu đen dài có rèm che từ đằng xa lái tới dừng trước cửa biệt thự, trên xe bước ra một người vạm vỡ diện mạo hung ác, hắn xuống xe đi tới bên kia xe, cung kính mở cửa xe.

“Thiếu gia, mời!”

Theo sau, mọi người nhìn thấy một thiếu niên mặc tây trang, áo khoác ngoài màu đen bước ra, bộ dạng hắn thập phần tuấn mỹ, tóc dài quá thắt lưng đơn giản dùng một cái dây da buộc sau đầu, tai trái đeo ba cái khuyên màu bạc, biểu tình lạnh như băng, trên người phát ra một cỗ khí phách bất giận tự uy( không giận nhưng vẫn có uy nghiêm).

“Đại thiếu gia!” Toàn bộ hắc y nhân cài tay áo màu đỏ, lập tức xoay người cùng kêu lên, thiếu niên trẻ tuổi lạnh lùng gật đầu.

Nam tử trung niên đi đầu vừa thấy hắn, lập tức lo lắng chạy lên trước báo cáo tình hình: “Đại thiếu gia cậu cuối cùng cũng đến,người của Thiên Nghĩa bang liên tục đoạt của chúng ta vài địa bàn, tối hôm qua còn đoạt hàng của bọn ta…”

Hứa Tịch phất tay ngắt lời hắn, “Mọi chuyện Hổ Tử đều đã nói cho ta nghe, Trương lão đâu?” Trương lão là lão Đại bang Thiên Nghĩa, mấy ngày nay thừa dịp ông nội nghỉ ngơi, Ưng bang không có người cầm đầu liền vọng tưởng muốn thu phục Ưng bang, thật sự là lão hổ giấu răng ──đáng chết.

“Ở bên trong, Ngũ thúc đang cùng hắn đàm phán.”


Hứa Tịch gật đầu, mang theo Hổ Tử tiến vào biệt thự.

Trong biệt thự, một lão nhân đầu bạc đang cùng một nam tử trung niên mập mạp tranh chấp, lão nhân đầu bạc rõ ràng thực kích động, nam tử mập mạp vẻ mặt dữ tợn, vừa thấy đã biết là một hạng người gian trá.

“Ngũ thúc, thiếu gia đến rồi!” Hổ Tử đi lên trước kêu lên với lão nhân đầu bạc.

“Đại thiếu gia!” Ngũ thúc nhìn thấy Hứa Tịch lập tức lộ ra biểu tình kinh hỉ. Thật tốt quá! Nếu đại thiếu gia đã đến, chuyện này coi như giải quyết xong.

“Để ta cùng Trương lão nói chuyện!Ông đi nghỉ ngơi một chút đi.” Hứa Tịch đối với nguyên lão đã cùng ông nội thành lập Ưng bang, đi theo ông nội nhiều năm này thực tôn kính.

“Cậu là ai? Có thể đại diện cho Ưng bang sao?” Trương lão đứng một bên nghe vậy, đánh giá Hứa Tịch một chút, vẻ mặt khinh thường trào phúng nói. Ưng bang thật sự cùng đồ mạt lộ, không người có thể dùng, lại tìm một tiểu bạch kiểm đến cùng hắn bàn chuyện.

“Hắn là ngoại tôn của Long gia chúng ta, hoàn toàn có thể đại diện cho Ưng bang.” Ngũ thúc tức giận hung ác trừng mắt nhìn Trương lão, nhớ năm đó khi thằng nhóc này mới xuất đạo, nhận không ít ân huệ của Long gia, hiện tại lại vong ân phụ nghĩa muốn thu phục Ưng bang.

“Cậu là ngoại tôn của Long gia?” Trương lão rõ ràng có chút hoài nghi. Long gia là điển hình của dân tộc Di hán tử, bộ dạng  cao lớn tục tằng, mà ngoại tôn này lớn lên lại giống đàn bà, nhìn thế nào cũng không giống người của Long gia.

“Chẳng lẽ là giả vờ! Ngươi…” Ngũ thúc tức giận đến thổi râu trừng mắt, vừa muốn chửi ầm lên, lại bị Hứa Tịch ngăn lại.

“Trương lão, chúng ta nói chuyện chính sự đi! Tôi muốn ông lập tức đem địa bàn và hàng ông đã cướp, vào ngày mai nhổ ra trả lại Ưng bang.” Hứa Tịch ngồi trên ghế sa lông, đi thẳng vào vấn đề mà nói ra yêu cầu, hắn không muốn cùng tên đầu heo này nói chuyện vô nghĩa hết câu này đến câu khác.

Nghe vậy, Trương lão giống như nghe được chuyện gì đáng chê cười lắm, cười ha ha nửa ngày mới dừng lại, nheo mắt nói: “Nếu tôi không đáp ứng?” Thật sự là nghé mới sinh không sợ hổ, dám cùng hắn nói chuyện như thế, đứa nhỏ này khẳng định chưa từng nghe qua uy danh của hắn.

“Ông nghe xong cái này rồi quyết định lần nữa cũng không muộn.” Hứa Tịch ngoắc Hổ Tử đứng phía sau, Hổ Tử lập tức lấy điện thoại ra ấn xuống một cái, rồi mới đưa cho Trương lão.

Trương lão nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng khóc của vợ con, hắn lập tức biến sắc, trừng mắt nhìn Hứa Tịch hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.”Cậu thật hèn hạ, lại bắt cóc vợ con tôi.”


“Hiện tại đáp án của ông là gì?” Hứa Tịch quay đầu, để Hổ Tử giúp hắn đốt thuốc, rút điếu thuốc cười lạnh nói. Hắn cho tới bây giờ cũng chẳng phải là thiện nam tín nữ gì, chỉ cần có thể đạt được mục đích, hắn không ngại làm một ít chuyện trái đạo nghĩa.

“Cậu thấy tôi còn có lựa chọn sao?” Trương lão nghiến răng nghiến lợi nói. Hắn tuyệt đối không thể vì mấy địa bàn và hàng mà hy sinh vợ con, hắn thật sự là quá xem thường tiểu tử này.

“Bảo bọn họ thả người ra!” Nghe được đáp án vừa lòng, Hứa Tịch tự nhiên cũng sẽ cho Trương lão đáp án vừa lòng, hắn quay ra dặn dò Hổ Tử.

Hổ Tử gật đầu, lập tức gọi điện thoại kêu thủ hạ thả người. Nếu vấn đề đã được giải quyết, Hứa Tịch đứng lên chuẩn bị bỏ chạy lấy người.

“Chờ một chút!” Trương lão gọi hắn lại, “Tôi tuyên chiến với cậu, tôi muốn cậu so tài với hộ vệ của tôi A Sâm.”

“Được thôi!” Hứa Tịch sảng khoái đáp ứng. Kỳ thật hắn căn bản không cần để ý tới Trương lão, vợ con Trương lão còn trong tay hắn, hắn chắc chắn thắng, nhưng hắn không muốn bị người khác cười là không loại nhuyễn chân tôm(yếu đuối).

“A Sâm, hảo hảo bồi thiếu chủ Ưng bang vài chiêu.” Trương lão nói với bảo tiêu cường tráng cao hơn hai mét phía sau, trong mắt tràn đầy ý cười âm trầm, hắn rất muốn biết tiểu tử này có bao nhiêu tài năng.

“Vâng!” Nhìn Hứa Tịch thấp hơn mình cả một cái đầu, bộ dạng gầy yếu giống con gái, A Sâm cười rộ lên. Loại bạch trảm kê này, y cũng chẳng muốn mất thời gian.

Nhìn thấy A Sâm, Ngũ thúc và Hổ Tử lập tức biến sắc, tên A Sâm này là tay đánh thuê nổi tiếng cả nước, vô cùng tàn bạo, thường xuyên đánh đối thủ thành tàn phế.


“Thiếu gia, để tôi đấu thay cậu đi!” Hổ Tử cúi người nói nhỏ bên tai Hứa Tịch.

“Không cần, tôi có thể ứng phó.” Hứa Tịch lắc đầu cự tuyệt, cùng với A Sâm đi tới giữa phòng khách.

“Vậy bắt đầu đi!” Trương lão vừa dứt lời, A Sâm liền hung ác đá tới chỗ Hứa Tịch, Hứa Tịch nhanh chóng xoay người né tránh.

Hứa Tịch trong lòng thầm nghĩ: Thân thể vừa mới giao hoan, căn bản không phải là đối thủ của tên cự hùng(gấu bự) này, mình phải một kích tiêu diệt, nếu không chính mình sẽ là người chết!

Hứa Tịch nhìn thời cơ, thừa dịp A Sâm chuẩn bị tán công lần thứ hai, nhảy lên nhắm vào xương sườn A Sâm tung một cú đá, cú đá này nhanh, ngoan(tàn ác), chuẩn, A Sâm tránh né không kịp, ngay sau đó là tiếng xương cốt gãy lìa, A Sâm ngã trên mặt đất, miệng phun máu tươi.

Trương lão lập tức xông lên, A Sâm chính là tay đấm kim bài hắn đã bỏ ra một số tiền lớn để mời, nếu chết, hắn chắc chắn phải bồi(bồi thường) thảm. Trải qua kiểm tra, Trương lão mới phát hiện, A Sâm bị Hứa Tịch đá gãy ba cái xương sườn và phổi, không chết được.

Trương lão quay đầu nghiến răng nghiến lợi nói: “Thật không hổ là ngoại tôn Long gia, Hổ gia vô khuyển.” Bản thân không nghĩ tới Ưng bang còn che dấu một nhân vật lợi hại như thế, nếu không sẽ không dễ dàng xúc động khai chiến.

Hứa Tịch cười lạnh, cùng Ngũ thúc và Hổ Tử xoay người ra khỏi biệt thự…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận