Mọi chuyện cứ kéo dài không dứt như vậy cho đến một tháng sau, lúc này Mạc Thế Ngân cũng dọn về biệt thự của mình sống, hiện tại ở căn hộ này chỉ có một mình Tầm Vũ sống.
Dường như anh đã dần trở lại với cuộc sống bình thường của trước kia, chỉ khác một điều là có thêm sự xuất hiện của Tôn Dật Thần trong cuộc sống của anh.
Thời gian cũng đã trôi qua lâu như vậy rồi nhưng anh ấy vẫn đeo bám theo Tầm Vũ không buông khiến cho anh dần dần quen thuộc với anh ấy hơn.
Chỉ là...!mối quan hệ giữa hai người là gì? Chẳng là gì cả, chỉ đơn giản là mập mờ.
Rồi sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu ba mẹ của Tầm Vũ lặn lội từ quê lên thăm anh, có họ xuất hiện, cuộc sống của anh đã có chút đảo lộn.
Hôm đó, Tôn Dật Thần đến, anh ấy vừa xông vào đã liền hôn Tầm Vũ tới tấp giống như là một con thú hoang đang gặm nhấm miếng mồi béo bở của nó vậy.
- Anh nhớ em.
Đột nhiên...
- Tầm Vũ, ba mẹ đến thăm con đây.
Vì có vẻ quá gấp gáp nên Dật Thần đã không đóng cửa và chuyện giở khóc giở cười đã xảy ra.
Bốn người dường như đều bị hoá đá, bầu không khí chợt yên ắng đến lạ thường.
...
Từ lâu ba mẹ Tầm Vũ đã chấp nhận chuyện Tầm Vũ là đồng tính và họ luôn xem Tầm Vũ là một đứa con gái trong gia đình.
Thế nên đối với chuyện ân ái của lúc nảy họ vô cùng nghiêm trọng vấn đề, vậy là cả bốn người đã có một cuộc nói chuyện căng thẳng.
- Tầm Vũ, mẹ nói với con bao nhiêu làn rồi là phải biết giữ mình, phải ý tứ, vậy mà con xem con đang làm chuyện gì đây? Con mặc cho tên đàn ông này lợi dụng con như vậy sao?
Mẹ của Tầm Vũ chỉ nói về vấn đề giữ thân như ngọc, còn ba thì khác, ông ấy nhìn Tôn Dật Thần từ trên xuống dưới, ánh mắt có vẻ là không hài lòng cho lắm.
- Rốt cuộc người đàn ông này là ai mà lại xuất hiện trong nhà của vậy vậy? Không phải là một kẻ lưu manh đó chứ.
Tầm Vũ gãi gãi đầu, không biết nên nói với ba mẹ ra sao mới đúng thì tự dưng Dật Thần lại chen ngang.
- Cô chú không cần lo, con là bạn trai của Tầm Vũ, sau này con sẽ chăm sóc em ấy cho thật tốt, cô chú không cần phải lo lắng.
Tầm Vũ đã thật sự bị câu trả lời của Dật Thần làm cho hoảng sợ, rõ ràng anh còn chưa đồng ý, với lại ba mẹ anh cũng không phải là người dễ tính trong chuyện yêu đương.
- Căng thẳng như vậy xem ra là đang nói lời thật lòng.
Nào! Mau nói cho chúng tôi nghe thử xem, cậu rốt cuộc là có thân phạn thế nào? - Mẹ Tầm Vũ hỏi.
Tầm Vũ như bị ngơ ra luôn, anh thật sự không ngờ hôm nay bọn họ lại dễ tính đến vậy.
Nhưng khi Tôn Dật Thần nói về thân phận của mình thì ba mẹ anh từ ngạc nhiên đã chuyển sang căng thẳng và kéo tôi xuống bếp nói chuyện riêng.
- Tầm Vũ, sao con lại quen biết với người có thân phận cao sang như vậy? Mẹ cũng không phải có ý gì, chỉ là một người muốn mưa được mưa, muốn gió được gió như cậu ta thì sẽ để mắt đến con sao? Không chừng cậu ta chỉ đang muốn qua đường với con thôi.
- Ý mẹ là...!mẹ không cấm cản?
- Mẹ đương nhiên không cấm cản, mẹ chỉ cần con hạnh phúc là được, nhưng chọn thì phải chọn đứng người, một người có thể bảo vệ cho con cả đời, có thể đưa con vượt qua tất cả sóng gió và dư luận khắc nghiệt.
Có được sự ủng hộ từ ba mẹ, Tầm Vũ lại càng có thêm dũng khí đối mặt với tình cảm của bản thân và tương lai phía trước.
- Ba mẹ, anh ấy là bạn trai của con, đương nhiên là có thể bảo vệ cho con rồi.
Ba mẹ yên tâm đi, mắt nhìn người của con vô cùng chuẩn.
Cũng từ hôm nay họ đã chính thức hẹn hò, chỉ là...!vẫn chưa thể công khai, dù sao thì Tôn Dật Thần vẫn cần có thể gian để công khai về chuyện này với giới truyền thông và thuyết phục ba của anh ấy.