“Ưm! Hu hu……Ông…xã…Tiểu Nhiên…Đau…!” Cổ họng bị ma sát với tốc độ cao, Mộc Nhiên đau đớn khó chịu mà uất ử.
Tuy nhiên bấy nhiêu đó lại không thể thuyết phục Thẫm Mộng Quân buông tha, mà ngược lại động tác của anh ngày càng lưu manh quá thô bạo, thúc mệnh căn to lớn liên tục ra ra vào vào khuấy đảo trong miệng cô, hai tay Mộc Nhiên ôm lấy đùi anh, nước mắt đầm đìa không nói nên lời mà nức nở nước bọt không thể nuốt xuống chảy ra từ khóe miệng.
Khoang miệng của Mộc Nhiên ấm áp trơn trượt, cảm giác bên trong cái miệng nhỏ cũng rất thoải mái, khoái cảm tích lũy đến cực hạn, lúc này lý trí của Thẫm Mộng Quân đã bị dục vọng ăn mòn không còn sót lại tí ti nào:“Vợ yêu ngoan, ngoan nào! Ông xã phục vụ em…Liền xong nhanh thôi!”
Đẩy mông thúc mạnh mệnh căn lớn vào sâu tận trong cổ họng chật kín của Mộc Nhiên, Thẫm Mộng Quân gầm nhẹ một tiếng:“Ah~! Anh ra rồi bắn hết cho em, vợ yêu của anh!”
Dịch tình nóng bỏng từ mệnh căn bắn thẳng vào trong cổ họng của Mộc Nhiên, cô nuốt hết một lượng lớn t.inh dịch tanh sống xuống bụng, Thẫm Mộng Quân đồng thời cũng rút mệnh căn đã bắn t.inh xong, rất nhiều dịch tình chảy ra từ cái miệng nhỏ của cô.
Mộc Nhiên ngồi thụp xuống dưới sàn nhà, miệng liên tục ho khan, ho đến mỗi hốc mắt đỏ hồng, nghẹn ngào nức nở:“Hu hu…Mộng Quân…Anh chỉ muốn…huhu……chỉ muốn giết chết em anh mới vừa lòng…!”
Thẫm Mộng Quân vội vã ngồi xuống sàn nhà ôm lấy Mộc Nhiên, bàn tay ôm lấy cái đầu nhỏ của cô, vươn tay lấy chiếc khăn trên bồn rửa tay giúp cô lau mặt:“Tiểu Nhiên ngoan là anh sơ suất, tiểu Nhiên ngoan đừng khóc!”
Mộc Nhiên giơ nắm đấm nhỏ lên đánh vào lòng ngực của Thẫm Mộng Quân mấy cái:“Tên khốn này! Miệng em đau muốn chết!”
“Ai bảo em dụ dỗ anh trước!” Thẫm Mộng Quân không chút liêm sỉ mà tố cáo Mộc Nhiên dụ dỗ mình.
Bĩu môi Mộc Nhiên đấm vào ngực Thẫm Mộng Quân ngày càng mạnh hơn mà trách móc:“Anh không đẩy em ra còn cố tình muốn ăn em!”
“Được, được, lỗi anh, tại anh muốn ăn em!” Thẫm Mộng Quân lần này để mặc cho Mộc Nhiên đánh mình mà không phản bác nữa, ăn nói nhỏ nhẹ dỗ dành cô thừa nhận lỗi của mình.
Mộc Nhiên nghe Thẫm Mộng Quân dỗ dành hai má liền phồng lên, dáng vẻ nhỏ bé ngoan ngoãn đáng yêu đôi mắt bị sương mù dục vọng che mờ long lanh chớp chớp khiêu gợi nhìn anh.
Thẫm Mộng Quân lại không thể nhịn được liền cúi đầu hôn lên môi đỏ mọng của cô, mệnh căn thô to liền trướng một vòng ngóc đầu lên lại.
Anh liền sản khoái nói:“Mới sáng sớm đã muốn ăn anh rồi! Vợ yêu của anh!”
Mộc Nhiên mím môi gợi cảm nhìn Thẫm Mộng Quân mơ hồ, anh chịu không nổi liền ôm lấy cơ thể trần truồng mềm mại của Mộc Nhiên nhấc bổng ngược cô lên đặt cô ngồi lên bồn rửa tay.
Không lãng phí bất cứ giây nào Thẫm Mộng Quân liền vồ vào giữa rãnh ngực sâu của Mộc Nhiên hít hà mùi hương của riêng cô, hai tay bận rộn nắm lấy đầu ngực hồng đào của cô vừa kéo mạnh ra vừa vò khiến chúng đều dựng đứng cả lên.
Mộc Nhiên vừa sướng vừa đau mà rên lên:“Ưm…Đừng mà…Đừng kéo…Đau…Ưm ưm…”
Thẫm Mộng Quân liền cuối xuống gặm cắn mút mạnh nổi lên những đốm đỏ khiến thị giác của anh bị kích thích, anh liền há miệng ngậm đầu ngực hồng hào của cô vào trong miệng mình, anh cắn vào đầu ngực cô day day nhẹ rồi chuyển sang l.iếm mút tạo ra những âm thanh mị tình kích thích cô.
“Chụt…Ah~…Chụt…Ah…Ah…Chụt…”
Mệnh căn vừa tầm bên dưới không ngừng cọ lên xuống tiểu hoa của Mộc Nhiên, những khoái cảm từ ngực cộng với tâm hoa dồn dập ập đến khiến Mộc Nhiên càng phun nước hung hăng hơn.
“Ưm…Ông xã…Sướng…Muốn…!” Mộc Nhiên ngửa đầu ra sau rên rĩ đứt quản cánh môi mở ra như đoá hoa anh đào vừa nở rộ.
Thẫm Mộng Quân ngước lên nhướng mày nhìn cô, ánh mắt long lanh đôi môi đỏ mọng gợi cảm gương mặt bị kích thích động tình của cô, nhìn cô gợi cảm càng khơi lên dục vọng mãnh liệt của anh, Thẫm Mộng Quân không nhịn được mà giữ lấy đầu cô thẳng người hôn xuống, hôn một cái lại một cái.
Thân thể mềm mại như tuyết ngọc, mỗi tất da thịt đều trắng mịn như tơ lụa, nhất là bầu ngực bị anh gặm nhắm khiến chúng đỏ ửng, đầy đặn, kích thích vểnh cao, khiến anh yêu thích đến mức không nỡ buông tay ra khỏi bầu ngực này.
Nhìn chúng anh càng muốn trêu đùa tiếp ngón cái đè lấy hai đầu ngực rồi liên tục gảy qua gảy lại.
Cảm xúc trơn nhẵn đầy lòng bàn tay, co giãn mười phần, quả thực khiến người khác bị mê hoặc.
Thẫm Mộng Quân càng tăng thêm phần lực càng hung hăng xoa xoắn rồi lại vắt bóp, lớp thịt như đậu hũ non mày tuyết trắng rỉ ra từ khe hỡ cực kỳ phóng đãng.
“Nhẹ một chút, đau…ưm…” Mộc Nhiên khẽ nhíu mày nhẹ, gò má càng thêm ửng đỏ.
Hơi thở liên tục dồn dập, giọng nói càng mềm mại uyển chuyển nũng nĩu động tình dường như có ý mê hoặc người khác.
“Vợ yêu đau ở đâu vậy? Rõ ràng hai nhũ hoa được anh chơi đến vui mừng kìa, em nhìn xem nó cứng lên này!”
Bàn tay của Thẫm Mộng Quân như có ma lực cọ xát vào đầu ngực Mộc Nhiên như truyền điện vào người kích thích khiến cả người cô mềm nhũn ra..