Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Mà lúc này, trong phòng làm việc của Long Tư Hạo không chỉ có mình anh, còn có Lạc Thụy, Lăng Hàn Dạ, Tô Dịch, cùng với Lăng Dinah đã đi du lịch một vòng thế giới vừa mới trở lại.

Năm năm trước, cô ấy theo phong cách nóng bỏng, bây giờ đã lựa chọn phong cách thanh thuần tươi trẻ.

Mái tóc dài màu nâu mật ong uốn lọn biến thành mái tóc đen dài mềm mượt, buông xõa tự nhiên bên đầu vai, cô mặc một chiếc váy màu lam nhạt mang phong cách Bohemian tôn lên thân thể lồi trên lõm dưới của mình, thiết kế cổ tròn mang hương vị ngọt ngào, kết hợp với đôi mắt nâu to tròn, càng mềm mại và dịu dàng.

Lúc này, cô ta đang đứng ở trước bàn làm việc làm bằng gỗ tử đàn của Long Tư Hạo, hơi cúi đầu xuống, ánh mắt tràn đầy ý cười, khuôn mặt trái xoan không chút phấn mang theo nét thẹn thùng nhút nhát, đôi môi đỏ mọng hơi mím nhẹ, nhìn cực kỳ quyến rũ.

Cô ta đang thoải mái để bốn người Long Tư Hạo, Lạc Thụy, Lăng Hàn Dạ, Tô Dịch “Nhìn kỹ.”

Ngoài ánh mắt Long Tư Hạo nhìn cô ta không có chút gợn sóng nào, thì ánh mắt của Lăng Hàn Dạ, Lạc Thụy, Tô Dịch nhìn cô ta đều cực kỳ kinh ngạc và không dám tin.

Người lên tiếng đầu tiên là Lạc Thụy, anh ta híp mắt lại thành một đường chỉ, kinh ngạc nhìn Lăng Dinah: “Tiểu thư, cô là ai vậy?”

Lăng Dinah khẽ ngẩng đầu lên, cô ta nhìn về phía Lạc Thụy khẽ mỉm cười, đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy ra hai chữ: “Lăng Dinah.”

“Không thể nào!” Lạc Thụy khiếp sợ liếc cô ta, anh ta đánh giá cô từ trên xuống dưới: “Tiểu thư, cô giả mạo ai không giả mạo, tại sao lại giả mạo thiên hạ đệ nhất vô sỉ đó?”

Dứt lời, anh ta lại nhướn mày nhìn về phía Lăng Hàn Dạ: “Lăng thiếu, anh chắc chắn đây là cô em gái có da mặt dày hơn rất nhiều so với thành tường của anh đấy hả? Tôi cảm thấy anh vẫn nên mau chóng đưa cô ta và ba mẹ anh đi giám định DNA, nói không chừng cô ta là người giả mạo đó, nếu không phải thì chắc là bị ma nhập vào người.”

Lăng Hàn Dạ nghe vậy, anh ta hơi nheo đôi mắt nâu lại, cũng đánh giá Lăng Dinah từ trên xuống dưới giống Lạc Thụy, cong môi hỏi: “Cô thật sự là em gái của tôi?”

Lăng Dinah nhướn mày nhìn về phía Lăng Hàn Dạ, dịu dàng cười với anh ta: “Thật 100%.”

Lạc Thụy thấy cô ta cười dịu dàng hiền thục như vậy, anh ta hơi híp mắt lại, nhìn về phía Lăng Hàn Dạ: “Lăng thiếu, mau, kéo cô ta đi xét nghiệm DNA đi, xác định cô ta đúng là em gái anh thì lại kéo cô ta về.”

Lăng Dinah không để ý đến Lạc Thụy Lăng Hàn Dạ và Tô Dịch nữa, mà nhìn về phía Long Tư Hạo đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế làm việc, cô ta nở nụ cười quyến rũ: “Anh Tư Hạo, đã lâu lắm rồi anh không gặp em nhỉ? Anh có nhớ em không? Thế nhưng em nhớ anh muốn chết đi được, lúc ăn cơm lúc tắm lúc ngủ lúc nằm mơ em cũng đều nhớ đến anh. Vì vậy, em sẽ không so đo với anh chuyện năm năm trước anh phản bội em và Lê Hiểu Mạn nữa. Cho nên, em đã trở về đây, vừa xuống máy bay em đã đến thẳng văn phòng của anh để gặp anh, anh có cảm động không? Còn nữa, anh thích sự thay đổi này của em chứ?”

Cô ta vừa nói xong lời này, cả ba người Lạc Thụy Lăng Hàn Dạ và Tô Dịch đều không nghi ngờ gì về thân phận của cô ta nữa, chắc chắn cô ta chính là Lăng Dinah.

Thật đúng là giang sơn dễ đổi bản tính khó đổi, mặc dù phong cách ăn mặc của cô ta thay đổi, nhưng cái tính cách kia vẫn giống y chang năm năm trước.

Lạc Thụy hơi giật giật khóe miệng, anh ta nhìn về phía Lăng Dinah: “Tiểu thư Lăng Dinah, cô có thể nhớ tổng giám đốc, nhưng đừng có mà nhớ tổng giám đốc muốn chết, còn nữa, tổng giám đốc phản bội cô và Lê tiểu thư lúc nào?”

Nhắc tới sự kiện năm năm trước kia, Lăng Dinah lại nhíu mày, sau đó cô ta ngước mắt nhìn về phía Long Tư Hạo, hào phóng cười nói: “Anh Tư Hạo, em đã nghĩ thông suốt sự kiện năm năm trước kia rồi, đàn ông mà! Luôn có nhu cầu về sinh lý, em sẽ không so đo chuyện anh lên giường cùng người phụ nữ khác sau lưng em và Lê Hiểu Mạn nữa đâu.”

Cô ta vừa nói xong, một giọng nói non nớt tràn đầy kinh ngạc bỗng truyền vào.

“Daddy, ba lại cuốn ga trải giường với người phụ nữ khác sau lưng mommy, ba chết chắc rồi.”

Người nói chuyện chính là tiểu Nghiên Nghiên, bé và mẹ yêu của bé Lê Hiểu Mạn đều nghe thấy hết những lời mà Lăng Dinah vừa nói.

Hai người một lớn một nhỏ đã sớm đi vào văn phòng, chỉ là vừa rồi tầm mắt của bốn người Long Tư Hạo, Lăng Hàn Dạ, Lạc Thụy, Tô Dịch đều rơi vào trên người Lăng Dinah, nên bọn họ mới không nhận ra được Lê Hiểu Mạn và tiểu Nghiên Nghiên đã đi vào.

Mà lặng lẽ đi vào văn phòng thừa dịp cửa văn phòng khép hờ là chủ ý của tiểu Nghiên Nghiên.

Lê Hiểu Mạn đi vào văn phòng của Long Tư Hạo thấy có người ở đó, cô vốn muốn chờ ở bên ngoài, nhưng tiểu Nghiên Nghiên cứng rắn kéo cô lén lút đi vào, nói muốn cho dadday một sự ngạc nhiên lớn.

Tuy nhiên, ngạc nhiên còn chưa thấy đâu, cô đã nghe thấy chuyện khiến cô phải kinh ngạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui