Ngày họp trường là 10 năm sẽ họp các khóa của 10 năm trước đó.
Rất nhiều người thành công cũng tham gia và cùng giao lưu với học sinh.
Sân trường vô cùng ồn ào và náo nhiệt ở đây hội tụ đầy đủ các nhân vật lớn mặt trong giới kinh doanh , giải trí , ....!.
Chiếc xe Lambroghini Aventador màu đen sang trọng tiến vào thu hút toàn bộ ánh nhìn của mọi người không cần nhìn cũng biết ai là chủ nhân của con xe này rồi.
Bao con mắt ngưỡng mộ xen lẫn đố kỵ đều hướng về chiếc xe ô tô sang trọng đó.
Bởi chủ nhân của chiếc xe này rất hiếm khi lộ mặt chỉ có các sự kiện đặc biệt mới xuất đầu lộ diện thôi.
Hiệu trưởng xuống tận nơi đón cô Vừa bước xuống xe mọi ánh nhìn hướng về phía cô chiếc váy màu xanh tím làm tô lên làn da trắng , đôi mắt màu vàng sắc sảo , mái tóc bạch kim làm cô càng nổi bật mất một lúc lâu hiệu trưởng mới lên tiếng :" Dương tiểu thư lâu ngày không gặp cô vẫn khỏe chứ ?" " Vẫn thế.
" cuộc nói chuyện này cứ thế kết thúc , cô hững hờ bước vào hội trường nơi đây ồn ào và náo nhiệt từng nhóm học sinh vây quanh những idol của họ cô nhận ly rượu vang từ phục vụ chọn một góc khuất nhất vậy mà vẫn không được yên.
Ả Lý Hạ - nhị tiểu thư của Lý gia từ nhỏ được cưng chiều nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa nên tính cách vô cùng kiêu ngạo.
" Ồ ! Đây chẳng phải là boss của tập đoàn Yết Kiêu sao ?" bên cạnh ả là chồng ả là diễn viên nổi tiếng hiện nay.
Cô im lặng không nói gì nói đến Lý gia ai mà chả nể mặt bởi đây là một trong tứ đại gia môn mạnh và giàu có nhất , còn cô chỉ là người mới xuất thân thì tầm thường được nhận nuôi từ cô nhi viện nhưng lại là một thiên tài trong lĩnh vực kinh doanh nên 16 tuổi đã tốt nghiệp đại học và 18 tuổi thì trở thành nữ hoàng kinh doanh không ai có thể vượt qua cô cả.
( Thực ra do sống lâu nên có kinh nghiệm kinh doanh thôi chứ ko phải thiên tài gì hết ) ``-__-.
Cô không hề kiêng nể Lý gia chút nào cả trực tiếp phớt lờ ả ta , cô bỏ đi.
Nhưng ả ta nào đâu biết điều mà muốn làm cô mất mặt trước truyền thông bởi cô lần nào xuất hiện cũng đè bẹp ả ta dù ở bất kì hình thức nào nên lần này ả ta không can tâm đường đường là tứ đại gia môn mà thua một kẻ có xuất thân tầm thường ả không hề muốn.
" Dương Hải Lam ! Cô quay lại đây tôi đang nói chuyện với cô ".
cô không quan tâm mà đi tiếp.
Ả ta tức điếng người liền lớn tiếng : " Đồ vô giáo dục , cả nhà mày là lũ vô giáo dục " cùng lúc cần ly rượu vang hắt lên người cô.
Giờ cô mới hiểu vì sao Lý Hạ bị nhiều người ghét tới vậy đơn giản vì ả ta đúng là độc mồm thật chửi cô không quên chửi gia đình cô.
Hải Lam đã đến giới hạn chịu đựng rồi không thể chịu thêm được nữa cũng đáp trả , cô cầm nguyên chai rượu vang bước đến đổ lên đầu ả ta , hành động của cô khiến bao người sững sờ nhưng sốc nhất chính là ả ta.
Nghĩ mình là người có quyền tạt rượu vào người khác mà không nghĩ rằng sẽ có ngày bị tạt lại , hồi lâu ả ta mới hoàn hồn tức điếng người :" Mà.....y m.....ày " Hải Lam lườm ả khiến ả câm nín luôn không dám bật lại ánh mắt sắc bén tới mức khiến người ta lạnh gáy :" Lý Hạ tiểu thư tôi khuyên cô khi tôi còn tử tế cảnh cáo thì nên cút xa ra đừng động vào tôi nếu không giá trị của cô không bằng một tờ hợp đồng đâu ".
Cũng thật may vì ả ta đã tạo cho cô cơ hội rời khỏi đây sớm hơn dự tính , đi dọc theo hành lang cô nghe thấy tiếng cãi nhau ' Mày có phải là con tao không ? Nếu mày còn là con tao thì lập tức rút hồ sơ về trường kinh tế quốc dân ngay.
" - giọng của người đàn ông ngày càng cáu gắt ' Bố ! Đây là tương lai của con , con có quyền quyết định nó '.
- cậu con trai này thì đang cố gắng thuyết phục bố nhưng có vẻ không được.
' Được thôi , nếu mày nghĩ như vậy thì mày tự làm ra tiền để nuôi sống mày đi , từ nay tao với mày không còn cha con gì nữa ." Cậu con trai cũng không sợ trước lời nói của bố mà còn thay đổi cách xưng hô luôn :" Được thôi , tùy ông ".
Hải Lam mặc kệ hai người họ đi tiếp nhưng lúc đứng nghe hai người họ cãi nhau chiếc váy đã bị vướng vào cánh cửa và bị kẹp lại.
Xoẹt ! Âm thanh này đã bị cậu học sinh lúc này nghe thấy , anh đi tới bên cô giúp cô.
Chiếc váy bị rách nhưng vết rách không quá dài nhưng trước đó nó đã bị đổ rượu vang.
Anh cởi áo khoác , đắp lên người cô , giúp cô xử lý.
Mùi hương quen thuộc xộc vào mũi cô , đây là mùi của Đình Hàn người cô nhớ nhung bấy lâu nay.
Giọng nói của anh cắt ngang dòng suy nghĩ :" Chỗ rách này chị định xử lý như thế nào ?" " Xé nó đi dù sao cũng là đuôi váy " cô không do dự mà trả lời giọng nói trở nên mền mại hơn , đôi mắt không còn vô cảm nữa thay vào đó là đôi mắt chứa đầy sự dịu dàng và quyến rũ nhìn anh đang giúp mình xử lý vết rách , xong xuôi cô đưa anh danh thiếp :"Đây là danh thiếp của tôi khi nào rảnh tôi mời anh đi ăn , cảm ơn em nhiều lắm ".
Cô đã đi một lúc lâu rồi mà anh vẫn đứng ngây ra đó , nhìn vào tấm danh thiếp định vứt đi nhưng nghĩ sao lại không vút mà đút nó vào túi quần , rồi rời đi.
.