Chiếc nĩa trên tay Lục Thế Nam bỗng khựng lại, anh chau mày ngước mặt lên nhìn bà quản gia.
Bà quản gia biết mình lỡ lời liền xin lỗi: " Là tôi nói chuyện không suy nghĩ, tôi đi ra chỗ khác dọn dẹp không làm ảnh hưởng đến cậu ăn uống.
"
Lục Thế Nam đáp lại: " Không sao.
"
Từ khi Ý Noãn nghỉ việc, khẩu vị của Lục Thế Nam kém đi rất nhiều, trước đây đầu bếp tuy nấu đã quen bữa ăn cho anh nhưng từ khi Ý Noãn nhận việc, khả năng nấu ăn của cô lại hợp khẩu vị của anh nhất.
Một thời gian dài đã ăn quen đồ ăn Y Noãn nấu khó trách giờ ăn lại đồ ăn do đầu bếp nấu lại không ngon, đã ăn qua mỹ vị dù có thứ cũng được xem là mỹ vị nhưng quả thực vẫn không thể sánh bằng.
Lục Thế Nam buông đũa, tỏ ý mình đã ăn xong.
Bà quản gia thấy trong chén anh mới vơi đi nửa chén cơm, quan tâm hỏi: " Mới đó mà đã ăn xong rồi sao? Hay cậu ăn thêm một tí nữa đi, công việc bận rộn ăn ít như vậy làm sao có sức được, cuối năm công việc lại nhiều cần phải chú trọng sức khoẻ.
"
"Có món canh cá rất ngon, cậu nếm thử một ít nhé? "
qua bát canh cá nóng hổi, Lục Thế Nam lại thèm bát canh cá do chính tay Ý Noãn nấu...!Bỏ đi suy nghĩ trong đầu, Lục Thế Nam lắc đầu đi lên thư phòng tiếp tục làm việc, anh không định ăn nữa.
Bên đây Ý Noãn cũng không khá khẩm hơn, sau khi rời đi cô lập tức đi kiếm việc làm nhưng đã sắp qua năm mới hầu hết các cửa hàng buôn bán đã đóng cửa phân nửa, còn những cửa hàng mở cửa đã tìm được nhân viên từ
lâu.
Quán của hai ông bà cũng đã đóng cửa, trước đó một ngày hai ông bà đã tặng cho Y Noãn một bao lì xì màu đỏ với lời chúc mong muốn cô qua năm mới sẽ thật bình an và hạnh phúc.
Ý Noãn trân trọng mà cầm bao lì xì cô cũng chúc hai ông bà sẽ có thật nhiều sức khỏẻ.
Tạm biệt Ý Noãn xong, hai ông bà vui vẻ đón tết cùng con cháu, con cái của ông bà cũng đã đưa họ về nhà, để cả gia đình được quây quần cạnh nhau.
Nhìn đường phố tập nập không khí của năm mới, mọi người hào hứng mua sắm, ai ai cũng đoàn viên bên gia đình còn có cả những người đang mua vé về quê, cảnh tượng sum vầy như vậy quả nhiên không thích hợp với Ý Noãn.
Kết thúc một ngày bận rộn, Ý Noãn thất vọng đi về lại con đường nhỏ dành cho người vô gia cư để nghỉ ngơi, đã kiếm lâu như vậy nhưng đến hiện tại cô vẫn chưa tìm được việc làm.
Thoáng chốc đã đến năm mới, bà quản gia cũng đã về nhà ăn tết, trong nhà hiện tại chỉ còn một mình Lục Thế Nam, lúc nãy Cẩn Y có gọi đến nói anh hôm nay về ăn cơm cùng gia đình còn có nhắc nhở anh phải dẫn theo Tố Giai Tuệ về đây.
Đầu năm mới cũng không thể để mẹ tức giận, Lục Thế Nam cũng chỉ đành đồng ý sau đó gọi điện thông báo với
Tố Giai Tuệ một tiếng.
Tố Giai Tuệ nghe vậy thì lại rất vui, cô ta đã sửa soạn tận mất tiếng chỉ mong hôm nay ba mẹ Lục Thế Nam sẽ nhắc đến việc kết hôn của họ..
Hy vọng càng nhiều thất vọng càng cao, xuyên suốt bữa ăn hôm nay một chữ họ cũng không hề nhắc đến.
" Đồ ăn không hợp khẩu vị con sao?" - Cẩn Y nhìn sắc mặt Tố Giai Tuệ có vẻ không vui.
Tố Giai Tuệ lập tức phủ nhận: " Không phải đâu ạ, lúc nãy trợ lý có gọi điện cho con nói một số việc của công ty con chỉ chăm chú suy nghĩ đến.
Đã làm cô chú suy nghĩ nhiều rồi.
"
"Công việc bận cũng không nên vào lúc này, năm mới vừa bắt đầu vẫn nên nghỉ ngơi cho tốt đã, con còn trẻ cũng không cần suy nghĩ nhiều như vậy.
" - Cẩn Y quan tâm nhắc nhở.
" Con đã biết ạ.
"
Quay qua nhìn Lục Thế Nam bà nói: "Cả con nữa, cũng nên chú ý sức khỏe, mẹ nghe nói thời gian gần đây con ăn uống không được đủ bữa, nếu cứ như thế dạ dày của con sao chịu nỗi? Ăn không được thì về đây mẹ nấu cho ăn, đã bằng này tuổi rồi còn khiến mẹ phải lo sao?”
Lục Trung Kiên lên tiếng giải vây: " Được rồi mới năm mới đừng la con, anh sẽ nói chuyện với con sau."
Bữa ăn kết thúc, Lục Thế Nam lái xe đưa Giai Tuệ về, trước khi đi Cẩn Y kéo anh lại nói: "Ở bên kia chỉ có một mình con, sau khi đưa Tố Giai Tuệ về thì quay lại đây ở vài ngày đi, chúng ta còn phải về nhà chính của họ Lục nữa.
"
" Vâng, lát con sẽ quay lại.
Mẹ cứ nghỉ ngơi trước đi, không phải đợi con.
"
"Được"
" Hai đứa chúng nó đi rồi à?" - Lục Trung Kiên hỏi.
" Vâng, lát nữa Thế Nam sẽ quay lại." - Cẩn Y đáp lời chồng mình.
Bà nhìn Lục Trung Kiên nói:" Vốn định mượn chuyện ăn cơm năm mới này hỏi chuyện kết hôn của chúng nó, nhưng nhìn sắc mặt Thế Nam có vẻ tiều tụy em lại không đành ngày hôm nay khiến con không vui, dù sao chúng ta cũng chưa bàn bạc trước với nó.
"
Lục Trung Kiên vẫn lắng nghe bà nói: " Nhưng anh nghĩ xem tại sao thằng bé cứ mãi lảng tráng việc kết hôn trong khi nếu nó và Tố Giai Tuệ không hợp tại sao vẫn cứ yêu nhau? "
"Đã yêu nhau từng đó năm rồi, còn sợ không đủ yêu hay sao? "
Lục Trung Kiên không thích chủ đề này, ông tắt tivi rồi nói: " Chuyện này nói sau đi, anh tin con tự có quyết định riêng của mình.
Nào giờ chúng ta đi pháo hoa được chứ? "