Chỉ ở bên cạnh cô ấy. Ta mới có thể cảm nhận được ánh sáng.
Thứ ánh sáng ấm áp của Sakura, tình yêu
của cô ấy.. khiến ta thấy thật yên bình. Thứ cảm xúc mà ta tưởng chừng
như đã lãng quên nó. Sakura đã một lần nữa đem đến cho ta... như gia
đình ta, anh trai ta, như Naruto...
Vì vậy, người ta cần là Sakura. Ta không thể để ngươi mang cô ấy đi! Không - bao - giờ!
- Nếu ta nói là không thì sao? Lãnh Huyết quệt vết máu trên tay, cậu lay chiếc nhẫn bạc trên tay mình. Niệm ấn chú.
Vậy thì ta sẽ không nương tay.
Chidori nagasi!
.
Băng huyết thập toàn chưởng!
.
.
.
Dừng lại!!!!!! Cô kunoichi hét lênz
Lớp băng phong toả cơ thể Sakura vỡ vụn. Cô dùng chakra tích tụ của mình đẩy vỡ chúng.
Cô cố chạy thật nhanh đến giữa trước khi hai người chạm nhau.
Sasuke giật mình, anh dùng nhãn lực của mình hút chidori lại.
Lãnh Huyết không thể cản lại sức mạnh của mình khi đã thi triển.
Sasuke nhanh chóng kéo Sakura lại phía sau mình
SUSANO!!!!
.
.
.
Uỳnh!!!!! Mặt đất nứt ra. Lãnh Huyết bị bật về phía sau. Dòng máu đỏ thẫm của anh bật ra từ miệng.
Lãnh Huyết!!! Sakura chạy đến chỗ cậu.
Baka! Baka! Baka! Tôi đã bảo cậu không được dùng đến sức mạnh đó cơ mà!!!
Cô vừa mắng vừa dùng chakra trị thương cho cậu.
Tôi bị ép:)... Cậu ho ra máu một lần nữa. Vậy... Cậu có thể trả lời câu tôi hỏi cậu khi nãy chứ?
Sakura dừng lại. Cô quay mặt đi để không chạm ánh mắt cậu.
Ít nhất cậu cũng phải trả lời tôi chứ.
Cậu biết rõ câu trả lời của tôi phải không. Đừng bao giờ bắt tôi phải lựa chọn... Lãnh Huyết. Đôi mắt lục bảo cụp xuống.
Bời vì...
.
Người tôi luôn luôn chọn..
.
.
Là Sasuke-kun!
Con mắt sharingan lặng im nhìn về hướng cô, bắt gặp một nụ cười dịu dàng nơi cô dành cho anh.
Lãnh Huyết cũng mỉm cười. Nói to:
Tôi biết thể nào tôi cũng bị em từ chối lần nữa rồi! Cậu hướng đôi mắt về phía chàng trai tóc đen
Nhớ chăm sóc cho Sakura cẩn thận. Nếu không tôi sẽ bằng mọi cách đóng băng cậu cho tới chết!
Hn....
Nói rồi cậu mỉm cười nhìn Sakura. Dùng băng thuật hoá thành các tinh thể tuyết biến mất về trở lại ngôi làng của mình.
Sakura. Tôi sẽ luôn ở bên cạnh em, như những bông tuyết này. Hẹn gặp em vào mùa đông nhé cô gái tóc hồng với đôi mắt lục bảo....
Anh xin lỗi.
3 chữ vang lên từ sau lưng khiến Sakura giật mình quay lại. Cô bắt gặp ánh mắt đen sâu thăm của anh.
Anh lấy từ trong chiếc áo choàng của mình ra một chiếc khăn len trước sự ngạc nhiên của Sakura.
Không phải là em nên đeo nó cho anh à?
Khoé mi cô lại đọng lại một giọt nước mắt. Nhưng nó không phải là đau khổ, không phải là tuyệt vọng... Mà là... Hạnh phúc!
Cô kiễng chân lên vòng chiếc khăn qua cổ anh. Khuôn mặt hai người kề sát nhau. Anh nhìn cô... Sakura đỏ mặt
Em yêu anh, Sasuke-kun!
Lần sau hãy để anh nói câu đấy trước. Anh cười nhẹ. Ôm chặt eo cô. Đặt lên môi cô một nụ hôn thật sâu, thật ngọt
ngào, hai bờ môi đan chặt vào nhau để thoả lấp những ngày thiếu vắng,
mệt mỏi, thoả lấp những hờn ghen và tình yêu mãnh liệt trong lòng.
----------
Là lá la =))) finally:))) cuối cùng
cũng đến những giai đoạn mãnh liệt của 2 anh chị sau hơn 21 chap ;))
bao nhiêu sự ủng hộ của các cậu cho truyện của tớ để tăng độ hot và động lực cho tác giả ở các chap sau nèoooo