Sáng sớm, Sam Sam đây đi
dạo, tình cờ gặp thầy của cô, bèn cúi chào: “Thật tình cờ ạ”. Thầy nói rằng:
“Tình cờ quá”. Vì thế cùng đi dạo.
Dừng ở cửa quán rượu,
nhìn quanh cười, nói: “Sớm nay có rượu, sớm nay say.”
Vào trong, nhân viên dẫn
tới bàn đặt, ngồi xuống, rượu được đem lên, Sam Sam nói: “Mời thầy ạ.”
……
Rượu quá 3 tuần, hơi say.
Thầy bắt đầu lắc lư, nói:
“Thầy về trước đây”.
Sam Sam chắp tay nói:
“Hẹn gặp lại”.
Đến lúc hoàng hôn, Sam
Sam muốn về, thò tay vào túi lấy tiền, thất kinh – - – Tiền quên ở nhà rồi!
Sam Sam buồn. Ngồi thần
suy nghĩ bên bàn. Chẳng có kết quả.
Đêm.
Phục vụ đứng trước mặt
nói: “Quán tôi sắp đóng cửa, quý khách muốn ở lại quán ư?”
Sam Sam không biết nói
gì.
Phục vụ đoán là không có
tiền, nói: “Cô có thể làm việc ở đây để trả tiền”.
Sam Sam rơi nước mắt.
Không lâu sau, rửa bát ở
nhà bếp, bát đĩa chất như núi, Sam Sam muốn khóc mà không có nước mắt.
Trời lại sáng, cuối cùng
rửa xong quay về nhà. Trên đường lại gặp thầy cô.
Thầy nói: “Uống
rượu không?”
Sam Sam hoảng hốt, vội
vàng chuồn.
Sam Sam vừa đi vừa đau
lòng đôi bàn tay của mình. Đôi bàn tay vốn trắng trẻo, nay vừa đỏ vừa sưng.
Đột nhiên, “binh” một
tiếng…
Sam Sam ngước đầu lên,
nhìn thấy BOSS của cô, BOSS nhìn thấy đôi tay của cô, cầm lấy đặt vào tay
mình, nhẹ nhàng hỏi: “Sao thế?”
Sam Sam lại không chịu
được, nắm lấy tay BOSS khóc lên, vừa khóc vừa nhéo vào tay BOSS.
BOSS cũng không nhìn tay
của mình, mà vội vàng nhìn Sam Sam, liên tục hỏi Sam Sam rốt cuộc là làm sao?
Sam Sam nghẹn ngào kể sự
việc cho BOSS nghe.
Nghe xong, BOSS rất tức
giận. Đau lòng xoa xoa tay của Sam Sam, vừa xoa vừa nói: “Anh sẽ đi tìm hắn
tính sổ~÷!Hứ!”