Săn Chồng - Jennifer Crusie

Jake canh chừng cô cho đến khi cô vào đến ngưỡng cửa rồi mới bỏ đi. Một anh chàng tử tế. Kate tụt hết quần áo ra. Cô có một bộ pajama ở đâu đó, nhưng chuyện đó nghe chừng phải nỗ lực quá nhiều, nên cô trần truồng ngã lăn ra giường và chiếc giường kêu cọt kẹt phía bên dưới cô. Âm thanh thật dễ chịu. Cô bò trườn vào bên dưới tấm chăn và co người lại để ngủ.
Cô đã có một buổi tối thật tuyệt ở quầy bar. Tất cả bọn họ đều là những người tốt, và cô thực sự trông mong được giúp đỡ Nancy với quán bar đó. Công việc đó sẽ rất thú vị. Một công việc kinh doanh nhỏ, không phải là một hãng lớn gì. Tự mình quản lý tất cả mọi hoạt động, có thể cô sẽ mua quầy bar đó khi cô quay trở về nhà.
Cô cố gắng tưởng tượng ra hình ảnh chính mình với một quầy bar đồng quê nho nhỏ, và hình ảnh đó thật tuyệt cho đến khi bố cô bước vào và cười khinh bỉ vào nó, giống cái cách mà Donald đã cười khinh bỉ vào những cửa hàng ở Tobys Corners trong suốt ngày hôm đó. Bọn họ đã sai, nhưng cô biết điều đó lại có tác động đến cô. Cô phải làm một cái gì đó mà cô có thể cảm thấy tự hào. Thôi nào, Kate, cô tự nhủ. Quay trở lại với kế hoạch của ngươi nào. Ngươi đang tiêu phí thời gian lang thang với Jake. Mai ngươi sẽ phải thực sự nghiêm túc với việc tìm kiếm một người đàn ông mà ngươi có thể cùng với anh ta thiết lập một công việc kinh doanh và cùng nhau thành đạt.
Điều đó nghe chẳng có gì đặc biệt hấp dẫn, vì thế cô thêm vào, và ngày mai ngươi sẽ tiến hành cứu quán bar của Nancy. Cô nhắm mắt lại và mỉm cười với bản thân mình, và khi cô mở mắt ra trở lại thì đã là buổi sáng sớm ngày hôm sau rồi, mặt trời đã yếu ớt hiện ra qua khung cửa sổ trong lúc tìm đường len lỏi nhô lên trên bầu trời. Mình cảm thấy thật tuyệt khi ở đây, cô nghĩ. Mình có thể làm mọi thứ ở đây, thậm chí mình có thể cứu một quán bar bằng đôi bàn tay không của mình.
Cô nghĩ đến chuyện Jessie sẽ cảm thấy tự hào thế nào về cô, và rồi Jake sẽ tự hào thế nào về cô, mặc dù anh sẽ không bao giờ nói với cô điều đó, và Jake làm cô nghĩ đến hồ nước, và rồi cô lại nhớ đến Jessie, cậu ấy đã nói rằng một người đang háo hức sẽ thích tắm truồng. Sớm như thế này, hồ nước sẽ hoàn toàn hoang vắng và mát mẻ, vô cùng mát mẻ. Nước hồ sẽ trượt qua người cô như một tấm vải lụa vậy.
Mình đang háo hức, cô nghĩ. Vậy thì đi nào, Jessie.
Cô mặc vào một chiếc váy dài bằng cotton và rời cabin rồi bước xuống con đường mòn dẫn đến hồ nước.
Trời có vẻ hơi lành lạnh trong rừng cây, và cô cảm thấy hơi rùng mình. Cô hít vào mùi cây rừng, những cơn gió nhè nhẹ và mùi hồ, cô ngửi thấy mùi nước ngay cả trước khi cô nhìn thấy nó.
Thậm chí nhìn nó còn đẹp hơn rất nhiều trong buổi sáng sớm, nhìn giống như một mặt phẳng thủy tinh đang lăn tăn.
Đây chính là nó. Cô hít vào thật sâu và rồi đá đôi sandal ra khỏi chân, lột chiếc váy dài ra khỏi người và trần truồng bước vào lòng nước như thể cô đang bước tới với người tình của mình.
Nước lạnh, nhưng cô bước một cách từ từ, cảm giác da mình săn lại, những bắp thịt trên bụng co lại. Khi nước lên cao đến hông, cô bắt đầu lặn xuống.
Mặt nước vỡ ra phía trên đầu cô, và cô cuộn người lại trong cái lạnh, say mê với cảm giác nước vỗ vào cơ thể mình trong khi các bắp thịt săn chắc lại. Cô nổi lên mặt nước và trải dài sải tay trong lúc cô khoát nước, cảm giác cái lạnh của mặt trời buổi sáng sớm mơn man trên khuôn mặt mình, và rồi cô lại lặn xuống, rồi lại bơi, cứ thế hết lần này đến lần khác, cảm giác tự do như thể cô mới lên mười tuổi, cảm thấy đang thực sự sống như thể cô đang được làm tình. Cô sẽ không bao giờ muốn mặc quần áo vào nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui