Săn Chồng - Jennifer Crusie

Jake và Will đang nói chuyện bên chiếc bàn tiếp tân trong sảnh khi họ bước vào, vì thế Kate đứng cạnh cánh cửa bên cạnh quầy bar và nhìn Penny cố gắng bắt chuyện với Mark. Cậu ta nhìn Penny với vẻ thận trọng khi cô nàng bước vào, và rồi Penny chồm qua quầy bar và nói điều gì đó. Mark đánh rơi chiếc cốc cậu ta đang cầm, nhảy vọt qua quầy bar và kéo Penny vào trong vòng tay mình.
Kate cười và quay đi, trong đầu nghĩ, mình thích kết thúc có hậu. Mình không biết liệu Jake có thể nhảy qua quầy bar như thế vì mình hay không? Cô tiến về phía bàn tiếp tân để hỏi anh đúng lúc Valerie bắt được cô.
"Tôi đã tìm cô khắp nơi." Cô ta kêu lên và khoác tay quanh người Kate.
"Tôi phải nói chuyện với Jake rồi phải đi luôn." Kate vội nói. "Tôi không thể chơi trò tắm bể hay cái gì khác đâu."
Valerie bật cười. "Đừng có ngốc thế. Tôi muốn nói chuyện về chúng ta."
"Chúng ta?" Kate hỏi với vẻ thắc mắc. "Chúng ta nào?"
"Cô và tôi." Valerie nói. "Chúng ta sắp tới sẽ trải qua rất nhiều thời gian bên nhau, thành thật mà nói, tôi không thể vui mừng hơn. Giờ khi Jake đã nghiêm túc..."
"Gì cơ?" Kate hỏi, cố gắng tự giải thoát cho chính bản thân mình. "Tôi không biết..."
"Nào đừng có làm dáng thế." Valerie nói. "Tất cả mọi người đều đã biết chuyện cô với Jake rồi."
"Ồ, tuyệt thật." Kate nói.
"Chuyện này sẽ chỉ liên quan đến bốn chúng ta." Valerie bắt đầu. "Tôi biết lúc này vẫn còn là quá sớm để cô và Jake quyết định ngày..."
"Này, Valerie..."
"Nhưng Will và tôi sẽ công bố rất nhanh thôi." Valerie nói, tỏ ra vô cùng hài lòng. "Tôi không biết vì sao trước đây tôi lại buồn bực đến thế. Đến giờ đáng lẽ tôi phải biết đó chính là con người của Will."
Kate liếc nhìn về phía Will ở phía sau chiếc bàn tiếp tân. "Valerie, cô đã thực sự thảo luận chuyện này với Will chưa?"
"Ồ, nói theo một cách nào đó, dĩ nhiên là rồi." Valerie nói.
"Không phải nói theo một cách nào đó," Kate nói, "Theo cái cách ngồi xuống và cô nói rằng Em nghĩ chúng ta nên kết hôn ấy, và anh ấy nói rằng Anh đồng ý."
Valerie lắc đầu. "Đó không phải là cách sống của Will và Jake." Cô ta giải thích. "Họ không thích phải đối mặt. Cô cố làm điều đó và rồi cô sẽ không đạt được điều gì cả đâu." Cô ta hạ giọng xuống. "Cả hai bọn họ đều rất ngoan cố."
"Tôi biết." Kate nói. "Nhưng tôi không nghĩ..."
Valerie vỗ vỗ vào cánh tay cô. "Tin tôi đi. Tôi biết những người nhà Templeton." Cô ta mỉm cười với Kate. "Xét cho cùng thì tôi sắp trở thành một người Templeton. Và nếu như cô đánh quân bài của mình đúng, thì cô cũng sẽ thế."
Kate nhìn Valerie với vẻ hoảng sợ. Cô ta thậm chí còn chưa nói gì với Will. Cô ta chỉ cho rằng cô ta biết chuyện gì đang diễn ra mà thôi.
Kate ngẩng lên và nhìn thấy Jake đang băng qua sảnh khách sạn bước về phía cô. Dĩ nhiên, cô cũng chưa nói gì với Jake cả, và cô đang sắp hết thời gian rồi. Mình không khá hơn Valerie chút nào cả, cô nghĩ. Mình phải dừng cái việc lảng tránh này lại, Jake sẽ muốn mình đối mặt với anh ấy về chuyện này.
"Jake không phải là người như thế." Cô nói với Valerie.
"Cô sẽ thấy." Valerie nói. "Tất cả bọn họ đều như thế."
"Anh đã có mẫu đặt hàng cho Nancy." Jake nói và bước đến từ phía sau lưng cô. "Em muốn xem qua nó ngay bây giờ hay chờ đến tối nay?"
"Để tối đi." Kate nói, cô hít vào thật sâu. "Chúng ta cần nói chuyện."
"Vì sao?" Jake hỏi với vẻ nghi ngờ.
Valerie ve vẩy ngón tay với Kate. "Tôi đã cảnh báo cô rồi." Cô ta nói và bỏ họ lại đó để đến chỗ Will ở bàn tiếp tân.
"Nói với anh là em sẽ không lên kế hoạch bất kỳ chuyện gì với Valerie đi." Jake nói.
"Em không lên kế hoạch gì với Valerie cả." Kate nói. "Chúng ta đang làm gì ở đây?"
"Chúng ta đang đứng trong sảnh khách sạn." Jake nói. "Đây là một trò chơi gì à?"
Kate cố đứng thật vững. "Không. Anh và em. Cái thứ mà chúng ta đang làm. Nó là cái gì thế?"
"Thứ gì?"
"Mối quan hệ này." Kate nói.
Jake rên lên và lùi lại một bước. "Anh ghét từ đó."
Kate nhìn về phía bàn tiếp tân. Valerie đang đứng bên cạnh Will, lắc đầu với cô và mỉm cười. Sự rút lui của Jake được chứng kiến rõ ràng qua chiếc sảnh rộng vắng người. "Thôi được." Kate nói, rồi quay đi.
Jake túm lấy tay cô và kéo cô quay lại. "Nghe này, giờ không phải là lúc hay là nơi để nói về chuyện này."
"Được thôi." Kate nói. "Thế thì khi nào và ở đâu?"
"Sau này." Jake nói, đưa mắt nhìn quanh sảnh. "Rất lâu sau này. Ở một nơi nào đó khác."
"Em sẽ về nhà vào ngày kia." Kate nói.
Jake ngẩng phắt đầu lên đối diện với cô. "Thứ Bảy?"
Kate gật đầu. "Đặt chỗ của em hết hạn vào sáng thứ Bảy. Em sẽ phải dọn ra khỏi cabin của em trước buổi trưa."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui