Tôi kinh hãi muốn lui về phía sau, ngứi ra đó là hơi thở của Chu Phong, cả người dừng lại, ngắng đầu nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng kiêu ngạo của Chu Phong, cả người ngắn ra tại chỗ.
“Có chuyện gì vậy?”
Người phục vụ kia và chúng tôi giảng có một lúc, trong phòng không biết người nào bất mãn nói to “Chuyện gì vậy, đi ra ngoài nửa ngày trời, cửa cũng không đóng." “ăm, thật xin lỗi, có người...!Nhân viên phục vụ vội vàng cúi đầu xin lỗi, thấy anh ta định nói tôi, tôi đặc biệt sợ anh ta sẽ làm cho người bên trong ra ngoài, giãy dụa muốn chạy trốn, Chu Phong túm đầu tôi, bắt tôi lại.
"Xin lỗi, bạn gái tôi uống nhiều nên đi sai rồi." Chu Phong hạ thấp giọng, nặng nề cắt ngang lời anh ta, nói xong ấn tôi quay đầu lại xoay người dẫn tôi đi.
Đi tới góc đáng sau thì nghe thấy động tĩnh là giọng nói của Lực Kính Đình.
Người vừa mới ở ngoài cửa đầu? “Anh nói người đàn ông và người phụ nữ kia sao?
Ho da di roi." "Người phụ nữ trông như thế nào ? “Khá là đẹp, đại khái vóc người một mét sáu máy, rất giống khuôn mặt của Dương Nhiên...
Nhân viên phục vụ cố gắng tìm tính từ, cuộc trả chuyện phía sau tôi không nghe thấy, thắng đường vào thang máy, đến nhà để xe dưới tầng hầm, điện thoại di động của tôi đổ chuông, tôi nhìn thoáng qua, là Lục Kinh Đình gọi tới.
Tôi nghĩ anh ấy vừa rồi nhất định là nghe ra giọng nói của Chu Phong, Chu Phong nói như vậy, theo bản năng người anh ấy nghĩ đến chính là tôi, cho nên mới gọi điện thoại xác nhận.
Tôi nhìn màn hình không ngừng nhấp nhảy, phẳng phất có thể nghĩ đến vẻ mặt căng thẳng của Lục Kinh Đình trên điện thoại.
Chu Phong vòng qua phía trước xe, ngồi vào ghế lái, thấy điện thoại trong tay tôi nhấp nháy không ngừng, nhíu mày: "Không bắt máy sao?" "Bắt máy.
Tôi ghim chất giọng, nhấn phím trả lời, đặt ở bên tại, điện thoại vừa kết nối, giọng nói của Lục Kính Đình lập tức từ đầu kia truyền tới: “Sao lâu như vậy mới bắt máy "Điện thoại di động đặt trong túi, mãi mới nghe thấy chuộng." Tôi cố gắng hết sức để làm cho giọng nói của mình bình tĩnh "Đang ở bên ngoài sao?" “Um, em cùng Tiêu Dao đi dạo phố." “Một lát nữa anh kêu tài xế đến đón em nhá? "Không cần đâu, cô ấy có xe, lát nữa sẽ đưa em “Được, anh có cuộc xã giao sẽ về muộn một chút.
vě."
Lục Kính Đình nói xong, chúng tôi mới cúp điện thoại, cuộc điện thoại này cho tôi cảm giác giống như thấu được cảnh người chồng ở bên ngoài ăn chơi đàng điểm, sợ bị vợ nhìn thấy nên gọi tới thăm dò,
Nhưng anh ấy không phải chồng tôi, tôi cũng không phải vợ anh ấy, tâm trạng và nói chuyện như vậy khiến mũi tôi chua xót có chút muốn cười, tôi kéo khỏe môi, một chiếc khăn giấy đưa tới.
Giọng nói lạnh lùng của Chu Phong vang lên bên tại: "Lúc em muốn khóc còn phải giả vờ cười trong thật sự rất xấu xí" Tôi nhận lấy tờ giấy trong tay anh ta lau khỏe mất sáp nhịn không được nước mắt, nhìn về phía anh ta.
"Tại sao trước đây em không thấy anh nói vậy?" “Trước đây? Phụ nữ đều thích nhắc lại chuyện cũ như vậy sao?"
Tôi bị phản ứng của Chu Phong chọc đến lập tức muốn cười, tôi chưa từng nghĩ tới có một ngày nào đó sẽ là thân phận như vậy cùng anh ta ngồi trong xe, còn có thể nói chuyện như vậy.
Nếu không phải dựa vào diện mạo và mùi hương trên người của anh ta, tôi cũng sẽ cảm thấy mình đã nhận nhầm người rồi, bằng không dựa theo tính cách bá đạo độc đoán lúc trước của anh ta, sớm đã vào cổ tôi trừng mắt nhìn tôi rồi.
Đọc truyện mới nhất tại Tamlinh247.com
Tôi không trả lời anh ta, anh ta cũng không nói gì nữa, khởi động xe lái xe ra khỏi bãi đậu xe dưới hầm, không hỏi tôi đi đâu, thằng đường lái xe mà không có dia diem dén.
Tôi nghiêng đầu, phong cảnh ngoài cửa số một đường lui về phía sau, trong xe mở một bài hát, sau này của Lưu Vân Anh, giọng nói rất nhẹ, nhưng từng cầu từng chữ đều chui vào tai, nghe thấy làm cho người ta có chút thương cảm
Tôi quay đầu nhìn chăm chăm vào ta: túc anh gửi là có ý gì?” Bây giờ anh có thể nói rồi không?” "Em muốn biết gì? Em hỏi tôi câu trả lời “Anh nói Lục Kính Đình cố ý tiếp cận em?" Anh ta gật đầu, trong mũi phát ra tiếng hừ nhẹ không nhẹ không nặng.
"Tại sao?"
Đúng lúc đèn giao thông chuyển đỏ, anh ta giảm mạnh bàn ga, nghiêng đầu nhìn tôi: “Thân phận của tôi trong mắt người khác là gì?" “Cục trường.
"Người phụ nữ của tôi ở bên cạnh Lục Kinh Đình sẽ khiến những người khác nghĩ như thế nào?"
Thanh âm Chu Phong không mặn không nhạt vang lên trong xe, tôi mơ hồ một chút, trong đầu có thứ gì đó ẩm ẩm sụp đổ.
Tôi ngẩn ra, thế nào cũng không nghĩ tới, trong phương diện này sẽ có một tầng quan hệ thâm nhập như vậy.
Trên bề ngoài Lục Kính Đình và Chu Phong là quan hệ đối đối mặt bên trong, điều này ai cũng biết, lúc trước tôi đi theo Chu Phong hai năm, tuy rằng văn rất khiêm tốn, nhưng khó bảo đảm sẽ không để lại những bức ảnh chứng cứ gì, một ngày nào đó chuyện tôi ở bên cạnh Lục Kinh Đình bị phơi bày ra ngoài, khó bảo đảm người phía trên sẽ không cảm thấy Chu Phong và Lục Kinh Đình chỉ là diễn kịch bên ngoài, bên trong thì lén lút thông đồng với nhau.
Một khi bị kẻ xấu có dã tâm làm hại, không ai bảo về anh ấy, cho dù mũ lụa trên đỉnh đầu không rơi thì cũng sẽ không tránh khỏi khi làm chuyện gì cũng sẽ bị người ta để ý.
Làm quan thì nào có trăm phần trăm sạch sẽ, lật tia một tầng lông vũ xinh đẹp trắng tinh bên ngoài, bên dưới tuyệt đối có chút hoa văn.
Tôi kinh ngạc nhìn Chu Phong, anh ta mím môi, trong ánh đèn mập mờ làm nổi bật đôi mắt của anh ta càng thêm rạng rỡ: “Người phụ nữ mà em nhìn thấy, lúc trước là con gái nuôi của nhà họ Lục.
“Kiều Lam? Là con gái nuôi sao?" Tôi nhíu mày, theo bản năng lắc đầu: "Không thể nào đâu, nếu như là con gái nuôi của nhà họ Lục, vậy cô ấy thể nào cũng là em gái trên danh nghĩa của Lục Kính Đình, nhưng quan hệ giữa cô ta và Lục Kinh Đình tuyệt đối không giống như quan hệ giữa anh em, am đã rất nhiều lần bắt gặp ánh mắt cô ta nhìn Lục Kinh Đình...
Ánh mắt là thứ không thể lừa gạt nhất của một người, bố đáng lúc cô ta nhìn Lục Kính Đình tuyệt đối không phải là ảnh mặt của một người em gái nhìn anh trại của mình.
Tôi nghĩ, nhìn thấy Chu Phong nhách nữa môi, tất cả những lời muốn nói phía sau trong nháy mặt đều nghẹn lại trong cổ họng.
Tôi nhíu mày, đúng lúc đèn xanh sáng lên, anh ta thu hồi ánh mắt nhìn về phía trước.
Tôi nói tôi mệt rồi, bảo Chu Phong đưa tôi về nhà trước.
Chuyện đầu tiên sau khi về đến nhà là tôi lập tức gọi điện thoại cho chị Tiểu Tiểu, lúc trước ông Lục xuất thân từ quân nhân, ông ta vốn có một chức vị không thấp trong quân đội, về sau sao lại vì chuyện làm ăn mà đều không cần những chức vị đó thì tôi không rõ, nhưng phần lớn quyền lực của ông ta vẫn phát triển ở Bắc Kinh, là nơi tổ tiên của ông ta.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .net
Chị Tiểu Tiểu giúp tôi hỏi thăm về Kiểu Lam, hai ba ngày sau chị ấy mới cho tôi tin tức.
Lúc ấy tôi đang ngủ, chị ấy gọi điện thoại làm đánh thức tôi dây: “Tin đồn của nhà họ Lục nghe có vẻ khó khăn, nếu không phải chị nghe được trong giới của chị có chị dâu nhà chị em lúc trước đúng lúc làm bảo mẫu cho nhà họ Lục thì thật đúng là không hỏi thăm được, câu ba vậy mà lại còn có chuyện bí mật này" “Anh ấy và Kiểu Lam “Đúng vậy, Kiều làm là con gái nuôi của nhà họ Lục, chính là con gái nuôi của ông Lục đã nhận nuôi từ nhỏ, người trong giới chúng ta thu thập thông tin của con gái để làm gì, em cũng hiểu mà"
Chị Tiểu Tiểu nói với tôi làm tôi bị một trận khiếp so: "Het roi?" “Thế thì chưa xong" Chị ấy dừng một chút, uống một ngụm nước mới nói theo: “Là định nuôi lớn rồi đem tặng cho một ông giả làm vợ lẽ, cũng là một người làm quan, ngoài bảy tám mươi tuổi rồi, vẻ mặt già nua, ai có thể nguyện ý chứ, cô gái kia lại rất thông minh, trèo thẳng lên giường Lục Kinh Đình, còn làm cho bụng to." “Về sau ông cụ liên nổi giận đánh con, còn thân thể không sạch sẽ cũng tốt đưa người đến nơi Thanh Hải này đón khách, thời điểm đó chính là lúc Lục Kinh Đình bắt đầu ầm ĩ với ông Lục, hai năm nay quan hệ tốt hơn một chút, nhưng Kiều Lam thế nào cũng không thể bước chân vào cửa nhà họ Lục đó, chị và hai người chị đều áp lực, thủ đoạn này muốn bước vào cửa nhà, không làm cho tình cảnh hỗn loạn mới lạ
Nhìn thời gian còn sớm, tôi đi xe đến thành phố tìm Tiêu Dao, thay một kiểu tóc mới, tóc tôi rất dài, đến thắt lưng, Chu Phong thích tôi để tóc dài, anh ta cảm thấy tóc thắng thanh thuần, cho nên hai năm nay tôi vẫn luôn không nhuộm không uốn.
Lan này kéo theo Tiêu Dao là muốn dứt khoát hai người cùng nhau thay đổi cuộn sóng lớn, đuôi tóc nhuộm vải màu xanh, rất yếu.
Lúc hấp nóng ra sảy khô, Tiêu Dao thiếu chút nữa trợn tròn mắt, hỏi tôi là nam hay nữ vậy, tôi liếc cô ấy một cái, nói một câu đức hạnh, kết quả khi tôi đi đến trước gương nhìn thấy bộ dáng mình bên trong gương bản thân tôi cũng sửng sốt một chút..